Chương 1.2

Học cùng nhau ba bốn năm, Sở Chiêu Chiêu biết Hà Mậu Nhiên đang mời khéo cô đi ăn mà không làm tổn thương lòng tự tôn của cô, nhưng kiểu ăn không như vậy cô không dám nhận. Một là sợ nợ ân tình, hai là sợ cô sẽ nghiện mất.

Nhận kiểu giúp đỡ này cũng giống như không nguyện làm mà nguyện hưởng. Với tình cảnh của Sở Chiêu Chiêu bây giờ, nó khác gì thứ ma túy dễ dàng khiến người ta mê nghiện.

“Tớ dạo này nóng trong, không thể ăn lẩu, lần sau rảnh rỗi sẽ đi cùng cậu.” Sở Chiêu Chiêu dọn dẹp bát đũa gọn gàng đổ cơm thừa vào thùng, rồi xoa xoa tay: “Được rồi tớ đi gặp thầy Mục đây, cậu cũng mau đi ăn cơm đi.”

Nhà ăn cách văn phòng của Mục Tế Vân khá xa, Sở Chiêu Chiêu gần như là phải chạy bước nhỏ, mồ hôi đổ ra. Những sợi tóc mai dính lên trán, chóp mũi cũng phủ một lớp dầu mỏng. Sở Chiêu Chiêu dùng ống tay áo lau qua, mồ hôi thì không còn nữa nhưng đầu tóc lại rối bù lên, chiếc kính gọng đen cũng theo đó mà lệch đi.

Nhưng ngay khắc này Sở Chiêu Chiêu không rảnh rỗi chải chuốt bản thân nữa, vì cô đã nhìn thấy một người quen thuộc đứng trước cửa văn phòng Mục Tế Vân. Bạn cùng lớp của cô Chu Minh.

Bây giờ thì Sở Chiêu Chiêu đã biết vì sao thầy Mục lại gọi cô lên văn phòng, cũng biết lần này cô xong đời rồi.

Bốn mắt nhìn nhau, Sở Chiêu Chiêu dùng khẩu hình hỏi: “Bị phát hiện rồi?”

Chu Minh gật gật đầu, Sở Chiêu Chiêu còn đang muốn hỏi thêm vài câu thì một giọng nam cắt ngang.

“Vào đây.”

Nghiêm túc, lạnh lùng, giống hệt như giọng anh lúc lên lớp. Sở Chiêu Chiêu cuối cùng cũng hiểu tại sao Hà Mậu Nhiên lại gấp đến vậy. Giọng điệu của Mục Tế Vân không phải là “không tốt” mà là cực kỳ không tốt.

Mặt Chu Minh trắng bệch, cậu đứng bất động ở đó, sờ tay nắm cửa hai lần, sợ sệt một hồi cũng không dám bước vào. Sau cùng lại phải để nữ sinh là Sở Chiêu Chiêu ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi vào. Nhưng ngay khi đứng trước mặt Mục Tế Vân, khí thế ban nãy của Sở Chiêu Chiêu sụp đổ tan tành, cô chỉ hận không thể chui lại vào vỏ bọc của mình.

Mục Tế Vân, phó giáo sư trẻ tuổi nhất của Học viện Khoa học Máy tính, Đại học Nam Kinh. Gương mặt của anh đúng chuẩn nam chính soái ca phim ngôn tình mà các cô gái thời nay mê mệt. Mái tóc dài mỗi ngày đều được chải chuốt tỉ mỉ, đến cả mắt kính cũng chưa bao giờ lệch dù là một li.