Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Huyết Ly Tịch

Chương 37

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở RỪNG NGUYỆT QUANG

Sau khi xử lý đám ông xong, Thiên ly lại bị một con Hồ yêu, nói đúng hơn là bị một mỹ nhân Hồ yêu đánh lén bị thương...

- khụ....( chảy máu)... chơi đánh lén sao - thiên ly cười khinh thường ả

- ( ngửi... ngửi) "Máu, máu có mùi của Huyết Tộc, và Huyết ngọc...chẳng lẽ"(cười)..... nếu ta không làm vậy sao thắng ngươi được...hồi nảy ngươi chỉ một chiêu gϊếŧ chết hàng chục con ong cấp 4...- Hồ yêu

- ( lao vết máu ở trên miệng) à..,..sợ ta vậy sao - thiên ly cười nhẹ

- Máu của ngươi có Huyết khí và Hắc khí của Huyết Tộc và Huyết ngọc nếu ta không lầm thì ngươi là thất Điện hạ, Huyết thiên ly của Huyết Quốc..- Hồ yêu

- không ngờ..ngươi cũng biết đến ta - thiên ly cười điểu

- Ngươi là người của Huyết Tộc Hàn Huyết Quốc tại sao ngươi ở Hoàng triều chẳng lẽ ngươi không biết giữa Hàn triều và Hoàng triều có thâm thù đại hận nào sao - Hồ yêu vẻ mặt ngây thơ nguy hiểm

- " thù" ý ngươi là gì - thiên ly lạnh giọng lại nói

- Hahaha....( cười) thì ra là ngươi không biết, chẳng trách lại đến Hoàng triều này - Hồ yêu cười che miệng

- Chuyện của bọn ta...Không liên quan đến một con hồ yêu như ngươi...( cười) ngươi biết ta là người của Huyết Tộc, vậy ngươi có muốn thử sức với huyết thuật của Huyết Tộc bọn ta không - Thiên ly tạo ra một cây kiếm đỏ bằng vài giọt máu, nhìn rất bén trên kiếm có những hoa văn màu đen rất lạ...

- " tuy ả ta bị thương nhưng mình cũng không phải là đối thủ của cô ta "- Hồ yêu chần chừ

*Grào......

Tiếng của một con thú lớn làm chấn động cả khu rừng

- "nguy rồi"- Hồ yêu quay mặt lại trông sợ hãi và biến mất

- chạy rồi sao....(phát hiện) hở..- Thiên ly nhăn mặt nhảy lên, chỗ của cô đứng hồi nảy bị những mũi tên bằng lông vũ cắm xuống làm nức cả mặt đất với chỉ chưa đến 5 mũi tên lông vũ

- Ai - Thiên ly đáp xuống quay mặt lại hét

- Một nhân loại nhỏ bé, dám một mình xông vào đây và dám phá giấc ngủ của Bổn tôn sao - một giọng nói lạnh lẽo vang lên cả khu rừng

những con thú rung rẩy không dám duy chuyển trông rất sợ hãi

- thì sao - Thiên ly bỉu môi

- Còn ngươi là ai dám giả thần giả quỷ trước mặt bổn điện hạ - Cô khıêυ khí©h

- ( khẽ cười)Ngươi thật to gan- trên không trung lơ lửng một người cũng rất đẹp, rất anh tuấn, tóc đỏ dài, ánh mắt màu đỏ khiến người khác không dám nhìn thẳng, quần áo màu đỏ viền đen, trông rất gọn gàng, nở một nụ cười một cách nguy hiểm, khuôn mặt thì vẫn lạnh băng

- Quá khen - thiên ly đáp lại
« Chương TrướcChương Tiếp »