Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Kiếp Y Sinh

Chương 47: Cấm châm thuật

« Chương TrướcChương Tiếp »


Văn Đào thầm hô không tốt, thân hình phản ứng hết tốc lực lui về phía sau, nhưng so với tốc độ nổ tung thật là quá chậm chạp.

"Oanh..." Cỗ lực lượng này vô cùng khổng lồ, giống như bị xe lửa đυ.ng phải, Văn Đào có thể cảm giác được rõ ràng thân thể của mình đang nhanh chóng bị phá hủy, một giây này linh thức của hắn vẫn còn đang giữ vững trình độ cao thủ Độ Kiếp tiền kỳ, đối với tình huống thân thể của mình rất rõ ràng, gặp phải lực lượng khổng lồ như thế, hắn cực kỳ bất lực.

Bại hoại, đã chết còn chơi đồng quy vu tận, vẫn biết bọn họ có một chiêu này, đáng tiếc vẫn là chậm … một chút.

Thời điểm Văn Đào cảm giác thân thể mình sẽ bị khối năng lượng khổng lồ nổ tung bao phủ, trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một cổ lực lượng tuôn trào, ra sức đem lực lượng thiêu đốt kia triệt tiêu.

"Oang..." hậu quả của hai cổ lực lượng phát sinh va chạm, vẫn còn dư âm tiếp tục tấn công thân thể hắn , khiến máu phun ra ngoài.

Trên bầu trời, Lăng Lan cùng Huyền Linh đều trợn tròn mắt, nhất là Lăng Lan, nàng từng là siêu cấp cao thủ Cửu Vĩ thiên hồ, ngàn năm trôi qua chuyện gì chưa từng thấy. Nhưng hôm nay lại được mở rộng tầm mắt, một người võ giả bình thường - Tiên Thiên cấp một, thế nhưng đem hai cao thủ Kim Đan kỳ gϊếŧ chết.

Phải biết rằng, tồn tại võ giả đứng đầu, Tiên Thiên cấp bảy đạt đến đỉnh cấp cũng chỉ tương đương với Kim Đan sơ kỳ, nếu như Tu Chân Giới có linh khí, Tiên Thiên võ giả càng lợi hại cũng không biết chừng. Tuy nhiên hiện tại...

Càng làm cho nàng giật mình chính là, vụ nổ tung khổng lồ vừa rồi, mới bộc phát chớp lóe, đột nhiên biến mất.

"Chủ nhân..."

"Ngươi đi chết đi ..." Huyền Linh tức giận xuất kỳ bất ý, phi kiếm bay thẳng chém Văn Đào.

Thân thể Văn Đào lúc này ngồi nghiêng, hai tay chống đỡ, liên tục ho khan nhổ ra máu, đây là lần đầu tiên hắn bị thương, bất quá cũng rất thoải mái. Bởi vì hắn gϊếŧ chết địch nhân của mình, chẳng qua cơ thể hắn hiện tại căn bản động đậy không được, nội tạng còn bị đả thương.

"Ngươi muốn tìm chết... Oanh..." Lăng Lan bị chọc giận hoàn toàn, đến bây giờ nàng vẫn không hiểu tại sao Văn Đào cứu nàng, nàng lúc này không phải là siêu cấp cao thủ, không có pháp bảo gì. Hơn nữa cứu nàng xong, còn không muốn cái gì cả, thậm chí điều kiện trao đổi cũng cực kỳ thoải mái, cơ hồ là không có bất kỳ ước thúc ràng buộc nào.

Nàng cứ nghĩ mãi mà không rõ, ở trong suy nghĩ của nàng, hết thảy hẳn là nàng có giá trị, mới có trao đổi. Không có vô duyên vô cớ, nhưng khi thấy Văn Đào vì mình xuất hiện, đưa mình hai món trung, thượng phẩm linh khí, tiếp đó lại bị trọng thương.

Lúc này Lăng Lan chỉ biết một việc, đó chính là, mình thiếu ân tình của chủ nhân nhiều lắm.

Thấy Huyền Linh tập kích Văn Đào, Lăng Lan dùng toàn lực tung Giao long tiên ngăn cản, trong mắt chớp động lửa giận, thân hình đột nhiên biến hóa.

So với lần trước nàng gặp hắn cao hơn, cao gần mười thước, bốn cái đuôi khổng lồ chừng mười lăm thước.

"A..." Huyền Linh đang phi hành ở trên bầu trời hít một hơi lãnh khí, ngay cả tức giận cũng bị dập tắt. Thoái ý muốn chạy trốn.

Cửu Vĩ thiên hồ là nhất mạch cực kỳ cường đại ở Thục Sơn, sớm biết là Cửu Vĩ thiên hồ, Huyền Linh sẽ không dám đi trêu chọc, đáng tiếc hiện tại hối hận cũng đã muộn rồi.

Biến trở về bản thể Cửu Vĩ thiên hồ lực lượng liền gia tăng gấp bội, tức giận không để ý bị thương, trực tiếp ngạnh kháng đem Huyền Linh xé rách thành từng mảnh nhỏ. Ngay cả Nguyên Anh chưa kịp thuấn di đã bị nàng hút vào thể nội luyện hóa.

"Chủ nhân..." Lăng Lan gϊếŧ Huyền Linh xong, lập tức biến trở về, không để ý cánh tay còn đang chảy máu, phi thân tới đây.

Văn Đào thừa dịp nàng cùng Huyền Linh điên cuồng đánh nhau đã chịu khó móc ra một chút đan dược ăn lấy ăn để, giống như không phải đồ dùng quý trọng vậy. Lúc này mỗi một cử động đều cực kỳ thống khổ.

Cũng may thân thể Văn Đào rất cứng rắn, hiện tại tốc độ khôi phục đã cao lên nhiều, thêm vào đó linh khí cùng đan dược phát huy tác dụng làm hắn dễ chịu thoải mái, chỗ bị thương dần dần thể hiện tốt lên.

Thấy Lăng Lan đánh chết đối thủ, Văn Đào gật đầu, chậm rãi đứng lên.

"Ngươi bị thương?" Nhìn cánh tay Lăng Lan đã bị chém đến tận xương.

"Không có chuyện gì, mấy ngày nữa sẽ khỏi." Lăng Lan không để ý lắm, mình khống chế được máu huyết, chỉ là không có linh dược muốn nhanh chóng khôi phục thì không dễ dàng, nếu như chữa thương từng chút từng điểm, không có mười ngày nửa tháng rất khó lên da non.

Văn Đào nghe cười nói: "Còn cần gì chờ mấy ngày nữa, ta là Bác Sĩ đó."

Văn Đào tạm thời không có thói quen nêu lên “chủ nhân” trong ngôn ngữ cổ xưa, bất quá nàng muốn gọi như vậy cứ để cho nàng gọi. Văn Đào đối với người của mình chưa bao giờ keo kiệt, trực tiếp lấy ra mấy viên đan dược chữa thương ném cho Lăng Lan, đồng thời rút ra ngân châm.

Còn không có sử dụng qua châm cứu cho người tu yêu, như vậy đây là lần thứ nhất, Văn Đào nhanh chóng phát huy châm cứu cùng dược vật xuất ra đem một vết thương khép lại, trận pháp châm cứu người bình thường chịu không được, bởi vì ở trình độ nhất định gia tốc khép lại càng thêm nhanh chóng, kí©h thí©ɧ tiềm lực thân thể tại nơi đó sinh trưởng, người bình thường dùng loại châm cứu này cái được không bù đắp nổi cái mất.

Nhưng đối với Tu Chân giả có sinh mệnh lực cường đại cùng vô hạn tiềm lực, tu yêu giả mà nói, trận pháp châm cứu này tác dụng căn bản bỏ qua cấp bậc thương tổn. Phải biết rằng ở Tu Chân Giới, càng là pháp bảo mạnh mẽ tạo thành thương tổn càng là khó có thể chữa khỏi, chỉ sợ một vết thương nhỏ miệng, nếu như là tiên khí tạo thành, cũng đủ làm cho thời gian dài khó có thể chữa khỏi.

Trừ phi có đan dược đồng cấp, hoặc là lực lượng cường đại, vẫn phải cần hao phí một ít thời gian.

"Đây là..." Lăng Lan giật mình nhìn vết thương của nàng đang nhanh chóng tăng trưởng khép miệng lại, không cần mình vận công chữa trị, dưới đầu mấy cây ngân châm của Văn Đào, dần hóa thành một cỗ nhu hòa lực lượng dung nhập vào vết thương, mà vết thương thì lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ khép lại.

"Ừm!" Văn Đào rất hài lòng, nhìn cánh tay dần khôi phục như lúc ban đầu. "Tốt... Thật sự là quá tốt, nếu như chuyện này đã có thể hoàn thành tốt đẹp, đây chẳng phải là nói, những thứ trí mạng cấm châm thuật kia cũng có thể dùng. Ai da, không biết bây giờ có thể nghĩ tới một chút châm thuật kia hay không."

Lăng Lan đứng ở đó, nhìn chủ nhân vui vẻ lầm bầm lầu bầu, nhưng không biết hắn nói thêm gì, cao hứng những gì.

Văn Đào thích nhất là nghiên cứu châm thuật, thần diệu vô cùng, tuy nhiên hắn có thể tiếp xúc đến châm cứu thuật, bao gồm hiện tại châm thuật hắn đang sử dụng, cũng chỉ là một góc của băng sơn, tựa như hạt gạo mà so với mặt trăng. Giống như một cái cự đại bảo tàng, đào được một chút mà thôi.

Cũng như mới vừa rồi hắn sử dụng châm cứu tăng độ sinh trưởng khép miệng vết thương, nếu đem thuật này cùng kết hợp cầm máu, dùng để ứng đối ngoại thương hiệu quả tuyệt đối vô địch. Đáng tiếc, tuy từng có người phát hiện ra, nhưng bị liệt là cấm châm. Bởi vì sử dụng thuật châm cứu này, sẽ hao tổn tuổi thọ, nghiêm trọng sẽ liên quan tới tánh mạng người.

Hôm nay ở trên người Lăng Lan thi triển, Văn Đào mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là đối với người bình thường quá hại người, nhưng đối với yêu tu không ngờ lại diệu dụng, suy luận ra, đối với Tu Chân giả nhất định cũng rất hữu hiệu

"Lăng Lan tạ ơn ân cứu mạng của chủ nhân lần nữa " hai tay Lăng Lan đang cầm Giao long tiên cùng Huyền Vũ Giáp, thành tâm phục tùng quỳ ở đó.

Cửu Vĩ thiên hồ nhất tộc cao quý vô cùng, bọn họ có tôn nghiêm của mình, nhất là tính cách của Lăng Lan, cho dù đối phương cường đại thế nào nàng cũng sẽ không quỳ gối, nhưng hôm nay nàng lại thật lòng quỳ xuống.

Ý nghĩ của một Cửu Vĩ thiên hồ như thế nào, Văn Đào rất rõ ràng, hắn vốn không nghĩ tới có thể dễ dàng khống chế nàng, kiểm soát, sai bảo tạm thời cũng đã là chuyện tốt. Nhưng thần xui quỷ khiến có cuộc gặp gỡ lần này, thật đúng là có duyên.

Mặc dù hiện tại Lăng Lan chỉ có bốn đuôi, Nguyên Anh kỳ lực lượng, nhưng nàng vẫn còn tư chất của tộc Cửu Vĩ thiên hồ, thêm nữa nàng là chặt đuôi trọng tu, không cần trăm năm tu luyện sẽ trở lại cảnh giới cửu vĩ lần nữa.

Văn Đào lần này không có ngăn cản, nhận sự cúi đầu của nàng.

"Ta chịu ngươi một cái cúi đầu này, vậy Giao long tiên cùng Huyền Vũ Giáp sẽ tặng ngươi."

Giao long tiên cùng Huyền Vũ Giáp tất nhiên trân quý, nhưng Cửu Vĩ thiên hồ cũng không quá kích động, chẳng qua trong lòng đối với vị chủ nhân chỉ có thân thủ võ giả Tiên Thiên cấp một này, càng nhìn không thấu. Hắn ùn ùn chiêu số, đông đảo đan dược, còn có tiện tay ban thưởng pháp bảo, cùng với y thuật đặc biệt, thêm nữa hắn như thế nào giúp mình ngăn trở Thiên kiếp đây? Làm sao có thể bằng vào lực lượng võ giả Tiên Thiên cấp một gϊếŧ hai gã Kim Đan kỳ cao thủ, càng tiếp xúc nhiều, Lăng Lan cảm giác mình càng khó có thể nhìn thấu vị chủ nhân này.
« Chương TrướcChương Tiếp »