Chương 44

Nhà họ Lâm của họ… ngoại trừ Lâm Đại Kim thì bọn họ đều là người thành thật. Bọn họ chưa từng làm chuyện bắt nạt người khác.

Phì Miêu nói: “Cô không muốn bàn tay vàng sao? Có thể khiến cô sống tốt hơn đó.”

“Không muốn, bây giờ tao chỉ muốn nhanh chóng trở về.”

Lâm Kiều không dao động.

Dù sao biện pháp tốt nhất để thông qua, cô đã biết nên cần gì phải tốn tâm tư vào việc khác.

Lười hoạt động.

Thấy Lâm Kiều hoàn toàn không muốn làm. Phì Miêu tiếp tục nói, “Cô biết Tô Duy Trân có thân phận gì không?”

“Kẻ có tiền.” Lâm Kiều nói.

“…… Cô biết vì sao cô gái đó lại có nhiều tiền như vậy không?”

“Không biết. Nếu như tao biết, tao liền có tiền.” Lâm Kiều thở dài tiếp tục giặt quần áo.

“Bởi vì cô gái đó là nữ chính của thế giới này.”

Lâm Kiều buồn bực nói: “Không phải tao mới là vai chính của trò chơi này sao? Còn có người khác chơi trò này?” Ngẫm lại liền có chút kích động. Nếu là đồng hương thì có thể giúp đỡ lẫn nhau. Họ có thể sống sung sướиɠ, đợi trở lại thế giới hiện thực. Cô liền tặng trăm triệu cho người bạn đồng hành này!

Mèo mập: “…… Là nhân vật nữ chính trong trò chơi dựa vào tiểu thuyết.”

“…… Thì ra là thế.” Cao hứng một lúc, Lâm Kiều thở dài. Sau đó mới nói với giọng đáng tiếc, ““Ai nha, sao không nói sớm. Tao có lẽ là nhìn kỹ hơn.”

Lần đầu, cô được nhìn thấy nữ chính nên không biết có khác biệt gì so với NPC bình thường không. “Không đúng,”

Lâm Kiều đột nhiên bất mãn nói, “Cô gái đó là nữ chính, mày còn muốn tao đối nghịch với cô gái đó. Đây không phải là vai diễn nữ phụ ác độc sao? Trong tiểu thuyết, nữ phụ ác độc đều không có kết cục tốt.”

Mèo mập buông tay: “Đây là thiết lập nhiệm vụ trò chơi. Không phải con nhà giàu đều xứng với vai diễn nhân vật phản diện trong tiểu thuyết sao? Nam phụ ác độc nhất định là thiếu gia nhà giàu, nữ phụ ác độc nhất định là thiên kim nhà giàu.”

Lâm Kiều: “…… Dù sao tao không làm!” Mới không cần làm nữ phụ ác độc gì đó.

Mèo mập nói, “Cô gái đó xuyên không, có một không gian hiếm.”

Lâm Kiều lập tức mở to hai mắt, “Quả nhiên là nữ chủ, trang bị thật đầy đủ

Cô lớn đến vậy rồi nhưng lần đầu tiên mới nhìn thấy người có bàn tay vàng. Đau xót, vô cùng đau xót. Đều là người xuyên không, người ta thì sống cuộc sống sung sướиɠ. Còn cô thì mỗi ngày phải ăn uống tiết kiệm, còn phải làm việc vất vả. Buổi tối còn phải ở đây giặt quần áo, làm thức ăn cho muỗi.

Cảm nhận được cảm xúc thay đổi của Lâm Kiều, Phì Miêu tiếp tục nói, “Cô ngẫm lại xem, hai người đều là người xuyên không. Cô gái này có bàn tay vàng nên dễ dàng có được cuộc sống tốt. Cô thì phải trải qua cuộc sống khổ cực, cô không cảm thấy công bằng sao? Bây giờ, cô đi làm khó cô gái đó. Cô liền có cơ hội có được một không gian giúp cô trải qua cuộc sống sung sướиɠ.”

“ Là không gian loại gì?” Lâm Kiều mặt đầy hiếu kỳ hỏi, không tiếp tục giặt quần áo. Đây là thế giới chân chính bàn tay vàng nha. Thật khiến người ta tò mò.

“Một cái không gian có thể tạo ra lương thực, nuôi gà nuôi vịt. Có được nó, cô có thể ăn sung mặc sướиɠ.”

“Chậc chậc chậc……” Lâm Kiều ghét bỏ lắc đầu, tiếp tục giặt quần áo.

"Bây giờ việc nhà nông đã làm không xong rồi. Còn muốn nhận thêm một cái không gian tiếp tục trồng trọt dưỡng gà dưỡng vịt. Tao không muốn mệt chết, taomới không ngốc như vậy!"

Chủ yếu vẫn là không muốn vô duyên vô cớ hại người ta. Đồ của người khác thì người khác dùng. Mình đi giành thì rất thiếu đạo đức rồi.

Lâm Kiều không bao giờ giành giật thứ mình muốn, chỉ dùng tiền mua! Cô cũng không phải người thiếu tiền.

Đối với nữ chính có lương thực và gà vịt… Cô không thể dùng tiền mua sao?