Chương 181: Thời hạn mười ngày

Giai Tịnh đợi xe của Tư Thần Xuyên rời khỏi mới lấy điện thoại ra nghe máy “Hắc Dạ.”

[Lão đại, hôm nay là ngày thứ mười rồi! Nếu đám ngốc nhà họ Bạch vẫn không thể đưa tiền, Vương phu nhân sẽ kiện bọn họ!]

Giai Tịnh bỗng nhiên nhớ tới quả thật còn có chuyện như vậy.

Lúc trước Vương phu nhân đã ký hợp đồng với Bạch Tuyết Dung, muốn để Bạch Tuyết Dung làm người đại diện cho thương hiệu đàn của họ, nhưng có một yêu cầu là trong thời hạn hợp đồng còn hiệu lực thì không được phép dính vào tin tức xấu nào, nếu không thì sẽ phải bồi thường gấp mười lần số tiền mà họ đã đề ra.

Bạch Tuyết Dung bị dính vào việc ăn cắp tác phẩm nên đã vi phạm hợp đồng, Vương phu nhân yêu cầu bọn họ phải bồi thường năm ngàn vạn cho bà trong vòng mười ngày, nếu không thì bọn họ sẽ gặp nhau trên tòa.

Hôm nay là ngày cuối cùng rồi.

[Chi bằng chúng ta cứ đứng ngoài xem Vương phu nhân kiện họ đến mức thân bại danh liệt đi?]

“Bây giờ vẫn chưa phải lúc.” Giai Tịnh nhẹ nhàng ra lệnh “Cứ làm theo kế hoạch đi.”

[Vâng.]

Lúc này, nhà họ Bạch đã rất nóng vội rồi, bọn họ không thể ngờ được là 8 cửa hàng ở trung tâm thành phố mà họ treo bán, đến bây giờ một căn cũng chưa bán ra được!

Suốt mười ngày, không một ai hỏi han gì cả!

“Có phải là Giai Tịnh đang ở sau lưng giở trò không? Nếu không thì sao đã mười ngày trôi qua rồi mà một người mua cũng không có?”

Từ Nhược Văn lo lắng như một con kiến bò trên chảo vậy, nhưng Bạch Bác Minh lại vỗ bàn.

“Đủ rồi! Bà có thể nào đừng có chuyện gì cũng phải nhắc đến con bé đó không! Cho dù con bé là Thanh Âm, con bé có một số mối quan hệ, thì con bé cũng không thể nào ngăn cản hết tất cả mọi người đến xem cửa hàng được! Đây là vấn đề của thị trường, không phải chuyện của con bé! Tại sao bà lại không chịu hiểu kia chứ! Cứ nhắm vào con bé vậy!”

“Vậy thì ông nói xem, tại sao cửa hàng tốt như vậy lại không bán ra được? Nó nằm vị trí tốt ở trung tâm thành phố! Giá thị trường là hai trăm năm mươi vạn một căn, chúng ta đã bán với mức giá là hai trăm vạn một căn rồi đấy!”

“Bà hỏi tôi, làm sao tôi biết được!” Bạch Bác Minh vô cùng bực tức, trong suốt mười ngày, ông chỉ ăn được có đúng một bữa ăn ngon và có được đúng một giấc ngủ ngon thôi đấy!

Ông không hiểu vì sao cuộc sống vốn dĩ đang rất tốt đẹp của mình lại đột nhiên trở thành như thế này!

Kể từ khi Giai Tịnh rời khỏi căn nhà này, chưa đầy một tháng, cuộc sống của họ đã khác hẳn so với trước đây rồi!

Bạch Bác Minh nhớ lại những gì đã xảy ra trong suốt nửa cuộc đời của ông, hình như kể từ khi có con bé, công việc kinh doanh của nhà họ Bạch mới càng lúc càng tốt hơn......

Kể từ khi con bé rời khỏi, mọi thứ đã không còn diễn ra như ý muốn nữa rồi......

“Bây giờ làm sao đây? Một tiếng nữa thôi là Vương phu nhân sẽ kiện chúng ta đó! Thậm chí đến cả thư mời của luật sư họ cũng đã chuẩn bị xong rồi đó!” Từ Nhược Văn lo lắng đến mức không làm được gì “Chỉ cần bọn họ đăng thư mời của luật sư lên trang Weibo chính thức, thì tất cả mọi người sẽ biết việc Dung Dung ăn cắp tác phẩm, đến lúc đó không chỉ có danh tiếng của Dung Dung thôi đâu, mà ngay cả thanh danh của nhà họ Bạch chúng ta cũng sẽ bị hủy hoại đấy!”

Bạch Bác Minh đau đầu đến mức xoa huyệt thái dương, nghe giọng của Từ Nhược Văn cứ ríu rít bên tai, tâm trạng của ông lại càng bực mình hơn.

“Nếu như vậy thì sáu ngàn vạn mà chúng ta đền cho con nhỏ đó coi như vô ích rồi!”

Làm vậy cũng không thể giữ được danh tiếng cho Dung Dung!!

Bạch Tuyết Dung ở bên cạnh cũng sợ hãi và khó chịu......

Tất cả đều tại con tiện nhân Giai Tịnh đó, nếu như không phải vì nó thì mọi chuyện trong nhà vẫn rất ổn......

“Ông gọi cho bên môi giới hỏi thử xem?” Từ Nhược Văn cầu xin “Chỉ còn nửa tiếng nữa thôi đấy!”

“20 phút trước tôi mới gọi qua rồi…”

“Gọi lại lần nữa thử xem!” Từ Nhược Văn nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu chợt hiện lên một người “Người lần trước mua nhà và cửa hàng của chúng ta, ông thử hỏi bên môi giới xem có thông tin liên lạc nào của ông ta không, hỏi thử xem ông ta có ý định mua không, cho dù có phải giảm giá đi nữa...…”

Chỉ cần đối phương có thể đưa ngay cho bọn họ năm ngàn vạn thôi, bọn họ cũng chịu!

Bạch Bác Minh đột nhiên được thắp lên một tia hy vọng, lần trước người đó đã chuyển cho ông sáu ngàn vạn trong vòng một khoảng thời gian ngắn ......

Điều này chứng tỏ là người đó rất có tiền, nhắm chừng nguồn tài chính của ông ta cũng chẳng thua kém gì ông......

Không phải là người bình thường!

“Ông còn ngây ra đó làm gì nữa, mau gọi đi!” Từ Nhược Văn nói xong, vội vàng liếc nhìn đồng hồ một cái, chỉ còn có hai mươi sáu phút nữa thôi!

Bạch Bác Minh gọi cho bên môi giới, bên môi giới nói là phải hỏi người đó, vì vậy nên Bạch Bác Minh ngồi chờ......

“Chỉ còn bảy phút nữa thôi, sao bên môi giới một chút động tĩnh cũng không có vậy, chắc không phải là người đó ngủ mất rồi đấy chứ?” Từ Nhược Văn chợt nhớ tới lần trước vào cái giờ này người đó đang chuẩn bị đi ngủ.....

Đúng lúc này, điện thoại của Bạch Bác Minh reo lên, ông vội vàng nghe máy nói “Họ nói thế nào?”

“Tôi đã nói vị trí và giá cả của tám cửa hàng nằm trung tâm thành phố mà ông treo bán cho ông ấy biết rồi, vị tiên sinh đó nói nếu ông chịu bán với giá năm ngàn vạn thì ông ấy sẽ chuyển khoản ngay lập tức.”

“Năm, năm ngàn vạn sao??” Mặc dù Bạch Bác Minh đã chuẩn bị sẵn tâm lý là đối phương sẽ chém giá rồi, nhưng ông không ngờ là đối phương chém còn mạnh hơn lần trước nữa, tám cửa hàng, tổng cộng là một tỷ sáu ngàn vạn, đối phương đòi mua với giá năm ngàn vạn sao??

“Đồng ý với ông ta đi, mau đồng ý với ông ta đi...…” Mặc dù Từ Nhược Văn không biết đối phương ra giá như thế nào, nhưng lúc này bà không quan tâm được nhiều như vậy nữa, danh tiếng của con gái bà là quan trọng nhất, bà cũng rất coi trọng thể diện của mình, bà không muốn bị người khác lấy ra làm trò cười......

Trái tim Bạch Bác Minh đau nhói, ông vẫn còn đang do dự, 14 cửa hàng và 4 căn biệt thự lần trước, tổng giá trị là một tỷ tám ngàn vạn, cuối cùng chỉ bán được sáu ngàn vạn, bây giờ 8 cửa hàng, nếu chỉ bán với giá năm ngàn vạn......

Vậy thì ông đã lỗ hết tổng cộng hai tỷ ba ngàn vạn rồi!!

“Tôi cầu xin ông đấy...…” Từ Nhược Văn lo lắng đến mức thấp giọng cầu xin “Tiền mất rồi thì chúng ta vẫn có thể kiếm lại được, nhưng danh tiếng, nếu như đã bẩn rồi thì không thể rửa sạch được nữa đâu!”

Cuối cùng, Bạch Bác Minh nghiến răng đồng ý.

Vào một phút cuối cùng, điện thoại của ông ting một tiếng, nhận được thông báo chuyển khoản năm ngàn vạn.

Từ Nhược Văn cười ra nước mắt, vội vàng chuyển tiền cho Vương phu nhân, sau khi chuyển khoản xong, bà tìm đến WeChat của Vương phu nhân, định nói là tiền đã được chuyển qua rồi, không ngờ là bà đã bị người ta chặn rồi...…

“Nhà họ Bạch, sắp bại trong tay tôi rồi...…” Bạch Bác Minh đau buồn đến mức che khuôn mặt của mình lại, như thể ông đã già đi mười tuổi chỉ sau một đêm vậy.

“Cha, con xin lỗi...…” Đây là lần thứ hai Bạch Tuyết Dung nhìn thấy cha mình sụp đổ như vậy!

Lần đầu tiên là lúc ông đền sáu ngàn vạn cho Thanh Âm, đêm hôm đó, Bạch Bác Minh cũng đau đớn như vậy.

Tiền giống như là sinh mạng của ông ấy vậy...…

“Cha, tất cả đều là lỗi của con, sau này con nhất định sẽ cố gắng hơn, con thề là con sẽ mang lại nhiều vinh quang cho gia đình mình hơn......!”

Bạch Bác Minh thấp giọng nói “E là không đợi được đến lúc đó rồi...…”

“Tại sao vậy?”

“Cuộc thi thiết kế vài hôm trước, nhà chúng ta thậm chí còn không lọt nổi vào trong top ba...... Ngược lại thì công ty của Tịnh Tịnh trước đây lúc nào cũng đứng cuối trong ngành thời trang, không ngờ là sau cuộc thi này đã trở nên vô cùng nổi tiếng, quần áo trong các khu trung tâm thương mại bị giành giật một cách điên cuồng...…”

Bạch Bác Minh thở dài, nói tiếp “Còn quần áo của chúng ta thì lại không có ai mua, không có đối tác mới, các đối tác cũ lại đồng loạt đề nghị chấm dứt hợp đồng với chúng ta...... Và nhà cửa và cửa hàng của chúng ta gần như đã sắp bán đi hết rồi! Nhà họ Bạch, sắp tiêu rồi...…”

“Ông đừng có tự mình dọa mình nữa!” Từ Nhược Văn suy nghĩ một hồi rồi quyết định nói “Ngày mai chúng ta đến bệnh viện một chuyến đi! Tôi nghe nói là gần đây lão phu nhân thỉnh thoảng có khi tỉnh lại, mặc dù thời gian khá ngắn, nhưng chỉ cần bà ấy tỉnh táo là được rồi!”