Chương 48

Trong ngày này, bọn họ không làm gì cả, chỉ ở trong phòng mô phỏng tác chiến cày điểm.

Đây không còn đơn giản vì điểm số thành tích giữa kỳ nữa, mà quan trọng hơn là bọn họ muốn xem mình có làm nên lịch sử hay không, để bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến tràn ngập những cái tên của B612, để ba trường quân sự lớn khác đều chỉ có thể ảm đạm ngưỡng mộ nhìn lên.

Lúc này, lãnh đạo của B612 cũng tập trung tại một phòng hội nghị, trung tâm phòng hội nghị là màn hình ba chiều, trên màn hình là bảng xếp hạng không ngừng biến động.

Phó hiệu trưởng Lý than nhẹ một tiếng, trong mắt tràn đầy vui mừng và xúc động: “Đã bao nhiêu năm nay tôi chưa bao giờ thấy một nhóm sinh viên đoàn kết như vậy. “

Phó hiệu trưởng Sử ở bên cạnh cũng kiêu ngạo: “Đây là cơ hội của bọn họ và nó sẽ là một trong những bài học quý giá nhất trong cuộc đời họ. Tôi tin rằng thông qua sự kiện lần này, bọn họ có thể cảm nhận tôi tin rằng thông qua sự đoàn kết, và thực sự hiểu tầm quan trọng của vinh dự đoàn thể và tín nhiệm đoàn thể đối với quân nhân.”

“Chỉ cần bọn họ có thể cảm nhận được điều này, tôi dám khẳng định rằng mặc dù năm nay chúng ta không có sinh viên cấp S, nhưng không gì có thể ngăn cản B612 của chúng ta tỏa sáng!”

Phó hiệu trưởng Lý cười ha ha nói: “Chúng ta đã xuất sắc hơn ba trường quân sự lớn kia rồi phải không?”

Phó hiệu trưởng Sử dừng lại, đột nhiên cũng bật cười theo: “Đúng vậy ha ha ha.”

...

Các con số trên bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến liên tục thay đổi.

Tài khoản đến từ B612 tăng lên trên phạm vi lớn, trong khi những cái tên của ba trường quân sự lớn khác thì cứ thành từng tốp mà tụt hạng.

Ngay từ đầu sinh viên B612 chỉ chiếm một phần tư trong top 5000, đến một nửa và bây giờ đã lên tới chín phần mười. Nhìn sơ qua, bảng xếp hạng đều là người của B612.

Mặc dù đã đoán trước được, nhưng khi thực sự nhìn thấy bảng xếp hạng, trong lòng những người của ba trường quân sự lớn vẫn vô cùng khó chịu.

Tại sao lại không phải mình?

Tại sao không phải trường quân sự của chúng ta tạo ra lịch sử như vậy? Rõ ràng trường quân sự của bọn họ có thiên tài cấp S, mà trường quân sự B612 lại không hề có gì cả?

Thiên tài cấp S, đúng vậy, trường quân sự của bọn họ vẫn có thể duy trì trong vị trí top ba mà.

Thế nhưng vào lúc này, bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện thứ tự của B612 đang tập thể tăng vọt, có một người còn đang tăng lên với tốc độ kinh người.

Nếu như nói, tốc độ mà các sinh viên trường quân sự bình thường leo bảng là nửa giờ mấy cấp, thì cái tên này cứ mấy phút lại bò lên trên một khoảng lớn, giống như một con thỏ trong đám rùa đen vậy, những người khác đang tập thể dục với tốc độ không đổi còn người này thì đang chạy nước rút với tốc độ cao.

A, chính là cái người bốn ngày cày 10000 điểm kia đúng không, đối phương muốn làm gì?

Chẳng lẽ ngay cả vị trí thứ nhất cũng không muốn cho bọn họ ư?

Thế nhưng khoảng cách đến hạng nhất còn kém... Con mẹ nó? Đối phương đã cày được 15000 điểm tích lũy từ lúc nào thế?

Còn thiếu 15000 điểm tích lũy nữa thôi, có thể cày nổi trong vòng một ngày không nhỉ?

Bọn họ không tin.

Đánh chết cũng không tin.

...

“Cô Tuyết…” Quý Nhạc nhìn nick name [Tinh Tinh chăn trâu] đang nhảy lên điên cuồng trên màn hình chiếu ba chiều rồi hỏi Bạch Cô Tuyết: “Cậu nói xem hắn có thể cày được 15000 điểm nữa trước 0 giờ không?”

Bây giờ là 2 giờ chiều, còn mười tiếng nữa, 15000 điểm.

Bạch Cô Tuyết không nói chuyện, con ngươi màu vàng nặng nề nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng trên màn hình ba chiều.

Quý Nhạc nói: “Nếu là cậu, trong tình huống toàn lực sử dụng dị năng, cậu có thể cày được 15000 điểm trong vòng một ngày không?”

Quý Nhạc đợi mãi vẫn không chờ được câu trả lời của Bạch Cô Tuyết, ngay khi cậu ta nghĩ là Bạch Cô Tuyết sẽ không trả lời thì Bạch Cô Tuyết lại phun ra hai chữ: “Không thể.”

Quý Nhạc cũng cảm thấy không có khả năng, trong trường hợp gϊếŧ một con chỉ đạt 10 điểm, muốn cày 15000 điểm thì phải gϊếŧ một con dị thú cấp A, thậm chí dị thú cấp A+ trong vòng hai mươi tư giây. Mà cho dù lần một, lần hai có thể gϊếŧ một con trong hai mươi tư giây thì cũng không có khả năng tiếp tục duy trì trạng thái này trong thời gian dài, chưa kể việc kết toán điểm tích lũy để đến cửa ải tiếp theo cũng phải lãng phí thời gian, cho nên 15000 điểm trong mười tiếng là chuyện không thể.

Mục Tinh Thần không biết sinh viên và giáo viên của ba trường quân sự lớn, thậm chí thầy và trò trong trường quân sự của mình chú ý tới số liệu của cô, tất cả họ đều muốn xem rốt cuộc Mục Tinh Thần có thể cày được 15000 điểm trong một ngày hay không.

Thật ra tất cả mọi người đều cảm thấy Mục Tinh Thần không thể nào làm được.

Người khác không tin không sao, Mục Tinh Thần tin tưởng bản thân mình là được rồi.

Mục Tinh Thần là một người có du͙© vọиɠ thắng bại mãnh liệt, chấp niệm giành được hạng nhất của cô vượt xa người bình thường.

Mục Tinh Thần muốn thắng, cô muốn giành vị trí thứ nhất, nhưng một mình cô mà muốn cày được 15000 điểm trong khoảng thời gian ngắn thì không hề dễ dàng chút nào.

Mục Tinh Thần tính toán tới sư huynh nhà mình.

Hai cái người lười không muốn cố gắng này, người khác đều đang cày điểm, hai người bọn họ thì đang ngồi trên ghế sofa trong tầng một ký túc xá chơi game gặm dưa hấu.

Mục Tinh Thần nói ra mong muốn của mình.

Ngự Kỳ Kỳ và Ứng Tây nhìn nhau một cái, im lặng một lát rồi đột nhiên cười ha hả: “Em ấy muốn cày 15000 điểm trong một ngày ha ha ha ha.”

Mục Tinh Thần ngồi bệt xuống đất rồi lăn lộn chơi xấu như trẻ con: “Em muốn giành vị trí thứ nhất, em muốn giành vị trí thứ nhất, muốn giành vị trí thứ nhất!”

Ứng Tây và Ngự Kỳ Kỳ giơ tay đầu hàng: “Được được được, em thắng.”

Mục Tinh Thần nhanh nhẹ nhảy phắt lên từ dưới đất như cá chép vượt vũ môn, phủi bụi trên người: “Anh nói sớm có phải hơn không, chúng ta đi thôi!”