Chương 36: Chúc Ngon Miệng

Trên chiếc giường trắng lớn quen thuộc phía bên cạnh hơi ấm đã tan từ bao giờ,Hình Thiên vẫn nằm trên giường mắt nhìn sang bên cạnh rồi nhìn lên phía trần nhà trong đầu đều trống rỗng không thể nhĩ thêm được gì.Nằm một lúc Hình Thiên cũng bước xuống phòng khách,nhìn xung quanh chỉ thấy vài tên vệ sĩ cùng một người giúp việc,Hình Thiên chậm rãi bước đến đàn dương cầm.

Bắt đầu đàn từng nốt nhẹ sau đó lại có chút mãnh liệt hơn,dừng chút động tác nhìn mình qua cửa kính thật thất bại,Hình Thiên có chút tủi hờn tại sao bản thân mình lại bị giam cầm tại sao tình yêu của hai người lại chỉ có thể nghe theo một người.Không phải anh trai nói tình yêu là bình đẳng hay sao,là hai người cùng vun đắp.

Căn hộ này trước kia Hình Thiên cảm thấy rất nhỏ rất ấm cúng nhưng bây giờ nó lại như một nhà giam vô vọng kìm chân cậu lại,Mã Thu liền xem Hình Thiên cậu là một chú chim hoàng yến mà yêu chiều.Ai cũng nói cậu tốt số được một alpha như hắn yêu nhưng nhìn lại xem tình yêu này khiến cậu cảm thấy thật ngột ngạt,thật khó thở,thật muốn trốn thoát đến nơi không ai biết một thời gian.

Đang trong mạch suy nghĩ phía sau Hình Thiên đã bị một cánh tay ôm lấy cả người,là Mã Thu vừa từ trường trở về,trên người vẫn là bộ đồng phục trắng mà cậu thích.Mã Thu đặt môi lên gáy cậu hôn,đặt chiếc bánh gato nhỏ trên chân cậu.

-Đi ngang qua thấy bọn họ có mở bán loại em thích liền mua một chiếc,còn có một loại mới ra mắt vị đào nếu ngon sau này anh sẽ mua thêm.

Hình Thiên chỉ gật một cái nhẹ không đáp,Mã Thu biết cậu ngột ngạt khi bản thân bị giam lỏng như vậy nhưng nếu buông ra liền mất cậu không hay.Hình Thiên đưa bánh cho giúp việc,đứng lên muốn rời khỏi bị Mã Thu ôm lấy ngồi trên đùi hắn,tay nhẹ vuốt mái tóc có chút rối của cậu.

-Em đừng giận nữa được không,anh chỉ có thể làm vậy nếu buông em rời đi anh biết phải làm sao,sắp tới là phẫu thuật rồi đừng giận không tốt cho sức khỏe.



Hình Thiên nghe đến bản thân sắp được phẫu thuật mặt có chút vui,bàn tay nhỏ đặt lên l*иg ngực nơi trái tim đang đập một cách yếu ớt.Mã Thu đầu dựa vào ngực Hình Thiên miệng cười xiết chặt eo nhỏ người thương thêm một chút,Hình Thiên mặc hắn không quan tâm mặt vẫn tươi cười nhưng tay lại đặt sai vị trí vuốt ve yết hầu nam nhân nững nịu nào đó.

-Bé con em biết làm vậy là đang khıêυ khí©h tính nhẫn nại của anh không,hôm nay em chết chắc.

Mã Thu ôm lấy cả người Hình Thiên lên vai tiến nơi phòng ngủ mà tới,thả người xuống giường chế ngự dưới thân miệng cười tà mị.

-Hôm nay không có việc chúng ta liền lăn giường cả ngày,em thấy được không,hửm?

-Không,không thể,buông em ra.

Hình Thiên lúc này sợ tái mặt muốn chạy liền bị Mã Thu chế ngự thêm lần nữa,khóa chặt hai tay trên đỉnh đầu,cậu hoảng loạn xin người phía trên tha cho mình.

-Ha...tha sao được chứ,đến giờ sói săn mồi rồi,chúc ngon miệng.