Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 32-1: Đèn disco

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Xông thẳng vào... ?"

Các chiến sĩ cơ giáp trong phòng đều nhìn về phía Ứng Trầm Lâm, cậu phát rồ rồi hả?

"..." Thà đừng hỏi còn hơn!

Triệu Lạc Kiệt định mở miệng thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười bên cạnh.

Người đàn ông dựa vào cột tường, từ góc nhìn này chỉ có thể nhìn thấy mặt nghiêng của anh, Triệu Lạc Kiệt ban đầu chỉ tập trung vào Ứng Trầm Lâm, bây giờ nhìn thấy góc nghiêng kia, đột nhiên cảm giác hơi quen quen, như thể đã gặp ở đâu đó.

Du Tố nghe vậy cười nói: "Được thôi, nói anh nghe cậu muốn xông vào thế nào?"

Triệu Lạc Kiệt: "..."

Được rồi, là hắn nhầm, chắc chắn hắn không quen người này.

Nghe Du Tố hùa theo, các chiến sĩ cơ giáp bên cạnh khó hiểu nhìn anh, sao cái đề nghị tự sát này cũng có đứa đồng ý vậy? Một số người định mở miệng phản bác, mấy người của KID ngồi xung quanh đã bắt đầu hò reo ủng hộ.

Hoắc Diễm suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Dù sao năng lượng cạn kiệt thì chúng ta đến đây nạp lại là được, chiến sĩ cơ giáp cũng nhiều, biết đâu lại được."

Lâm Nghiêu: "Sợ gì, mấy con bọ cạp thôi mà?"

Quý Thanh Phong: "Hành động liều lĩnh không nên, kiếm tiền thì được."

Lộc Khê nghe xong cũng gật gù.

Các chiến sĩ cơ giáp: "..." ??? Mấy người nghiêm túc đấy ư!

Triệu Lạc Kiệt đột nhiên phát hiện, chỉ trong thời gian ngắn mà hắn đã quá chai lỳ với KID luôn, nghe câu trả lời sốc vậy mà cũng chả thấy ngạc nhiên gì.

Nói gì thì nói, Bách Tuế Lan cũng đã gϊếŧ, bọ cạp cũng đã tàn sát, chỉ thiếu chưa đánh cái bọn quanh tháp cao còn gì?

Hoắc Diễm dường như đã đồng ý với phương án này, sau đó nhìn qua Ứng Trầm Lâm, hỏi: "Phải xông vào như thế nào?"

"Chia làm hai đội hành động, một đội yểm trợ, một đội vào khôi phục Trạm C." Ứng Trầm Lâm đến trước bục điều khiển, phóng màn chiếu hình ảnh toàn cảnh của bản đồ khu vực trạm C: "Khu phòng thủ thứ hai của chúng ta nằm ở phía tây nam của tháp cao, cách không quá 3 km, tốc độ nhanh nhất là cứ bay theo đường thẳng thôi."

"Khả năng điều khiển cấp thấp của vật ô nhiễm cấp cao dù mạnh đến đâu thì nó cũng cần thời gian để tập hợp đàn em lại." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Vừa rồi chúng ta đã dọn sạch một đợt bọ cạp vàng, số lượng vật ô nhiễm trong khu vực này đã giảm bớt, bây giờ mọi người không tranh thủ xông vào, là muốn cho nó thời gian tập hợp đàn em mới sao?"

Trước đó, Ứng Trầm Lâm đã quan sát tình hình xung quanh tháp cao, có vật ô nhiễm cấp S chưa biết, cũng có vô số vật ô nhiễm cấp A và B.

Vấn đề khó khăn nhất nằm ở gió xoáy và sự tấn công của các vật ô nhiễm, tháp cao đã mở hệ thống phòng thủ, cơ giáp muốn vào chỉ có thể đi bằng một cửa duy nhất, đương nhiên là lối vào đó hiện đang nằm trong sự bao vây từ bốn phương tám hướng của vô số vật ô nhiễm.

Phạm vi ảnh hưởng của vật ô nhiễm cấp S Bách Tuế Lan đã vượt quá mười km, bây giờ nó đã chết, cát lún không còn là trở ngại nữa, điểm khó khăn duy nhất khi tác chiến chính là gió lốc.

Các chiến sĩ cơ giáp do dự vì số lượng vật ô nhiễm quanh tháp cao quá nhiều trong khi bọn họ chỉ có mười bốn mạng, hơn nữa, vật ô nhiễm cấp S đang ẩn nấp kia đến giờ vẫn chưa xác định được nó là gì, riêng mối hoạ tiềm ẩn này đã khiến bọn họ muốn chùn bước.

Hoắc Diễm nghi ngờ: "Có khả thi không?"

"Năng lượng dồi dào thì sẽ khả thi." Ứng Trầm Lâm nói.

Các chiến sĩ cơ giáp cảm thấy chiến lược phòng thủ mà họ vừa nói đều vô ích, nhóm người bên KID chưa gì mà đã bắt đầu thảo luận phương pháp tấn công trực tiếp và dứt khoát nhất

Một đội mở đường, một đội chịu trách nhiệm xông vào, cứ đến được tháp cao là thành công.

Một chiến sĩ cơ giáp bước ra: "Cậu Ứng, tuy chúng ta có mười bốn chiếc cơ giáp, nhưng sức chiến đấu chưa chắc đã đủ."

Ứng Trầm Lâm nhìn anh ta: "Mọi người là cơ giáp loại gì?"

Các chiến sĩ cơ giáp nhanh chóng báo cáo, tính cả KID và Triệu Lạc Kiệt, bọn họ có tổng cộng mười bốn chiếc cơ giáp.

Trong đó có năm cơ giáp tanker, ba cơ giáp cận chiến, ba cơ giáp khống chế, hai pháo thủ và một ẩn nấp.

Con số chênh lệch khá lớn, nếu hình dung thì hàng tiền tuyến da dày thịt béo nhưng hoả lực hàng sau thảm đến không nỡ nhìn…

Triệu Lạc Kiệt nhìn đội hình này, cau mày nói: "Khu vực lân cận ngoài bọ cạp vàng còn có vật ô nhiễm khác, chúng ta có đủ hàng tiền tuyến, nhưng không thể đối phó với các vật ô nhiễm tầm xa, khả năng tấn công hàng sau của chúng ta quá yếu."

"Vậy thì tanker cứ xông vào đi." Ứng Trầm Lâm không cảm thấy đội hình này có vấn đề gì: "Tanker nhiều mới tốt."

Triệu Lạc Kiệt tự dưng thấy lạnh gáy: "Tốt ????"
« Chương TrướcChương Tiếp »