Chương 32-2: Đèn disco

Ứng Trầm Lâm nghi ngờ hỏi ngược lại: "Anh Triệu, nhiều tanker như vậy, mọi người mở hết lá chắn phòng thủ xông vào vật ô nhiễm mà không trụ được mười phút sao?"

Chiến sĩ cơ giáp lái tanker bên cạnh nghe vậy thì lên tiếng thay Triệu Lạc KIệt: "Trụ thì trụ được, nhưng ..."

"Vậy là được rồi." Ánh mắt Ứng Trầm Lâm hơi liếc về phía cửa sổ phòng điều khiển, trời bên ngoài đã tối sầm.

Hoắc Diễm cười ha ha hai tiếng: "Không sao, thất bại thì chúng ta quay về đây tiếp tế, bây giờ năng lượng xài tẹt ga."

Lâm Nghiêu: "Đúng vậy, đánh không lại thì chạy, quá đơn giản."

Các chiến sĩ cơ giáp khác nghe một lúc, bị bầu không khí thoải mái của KID lây nhiễm, bọn họ đột nhiên cảm thấy vấn đề dường như cũng không quá lớn.

Du Tố hỏi: "Vậy kế hoạch cụ thể của cậu là gì?"

Ứng Trầm Lâm đi đến bên cửa sổ, chỉ vào bầu trời bên ngoài, nói: "Đêm ở Thiên Vực Tinh rất ngắn, một ngày chỉ có bốn tiếng là ban đêm, bây giờ cũng trôi qua được hai tiếng rồi."

Đột nhiên Triệu Lạc Kiệt có linh cảm không lành.

Ứng Trầm Lâm tiếp tục nói: "Ban đêm, ánh sáng và năng lượng là nguồn dụ dỗ lớn nhất."

-----------------

Mức độ quái dị của khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh đang dần tăng lên.

Các chiến sĩ cơ giáp tiến vào khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh hiện đang bị dòng gió xoáy chia thành ba nhóm.

Nằm trong khu vực phòng thủ thứ hai ở phía bên kia của Trạm C, đội trưởng Coline của YDS dẫn theo những chiến sĩ cơ giáp còn lại, quyết định lập kế hoạch xông thẳng qua bên tháp cao: "Gần tháp cao có một khu vực phòng thủ gần hơn, không thể ngồi chờ chết ở đây, mục tiêu của chúng ta là trước tiên đến khu vực phòng thủ đó, nghỉ ngơi lấy sức, sau đó tấn công thẳng vào tháp."

Coline dặn dò xong, những người khác lập tức chuẩn bị xuất phát: "Đội do Thích Tư Thành dẫn dắt cũng sẽ đến khu phòng thủ này, chúng ta không có thời gian lãng phí ở đây, khu phòng thủ thứ hai không thể khôi phục tín hiệu, chúng ta bắt buộc phải đến tháp cao."

Các chiến sĩ cơ giáp lần lượt đồng ý, đội ngũ chuẩn bị sẵn sàng.

Trong đống đổ nát của sa mạc, Thích Tư Thành và Hubert lần theo dấu vết của những vật ô nhiễm đã chết đi về phía tây, bọn họ đen đủi gặp trúng một đợt tập hợp của vật ô nhiễm, lần này là rắn cát cấp A thường thấy trong khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh, khả năng siết chặt và quấn quanh của vật ô nhiễm này cực mạnh, bọn họ không dây dưa, chọn cách bỏ chạy.

"Tiếp tục như vậy không được." Hubert nói: "Khu vực này hoàn toàn hỗn loạn, chúng ta càng đến gần tháp cao, càng gặp nhiều vật ô nhiễm."

Môi trường kỳ quái bất thường, trước đây họ không gặp nhiều vật ô nhiễm như vậy, nhưng bây giờ cứ cách hai phút bay là gặp phải một nhóm, dường như tất cả vật ô nhiễm trong khu vực này đều lấy tháp cao làm trung tâm để tập hợp.

Đêm buông xuống, tòa tháp cao xa xa càng thêm sáng chói.

Thích Tư Thành cau mày nói: "Đây không phải là khống chế cấp thấp đơn giản đâu."

Hubert do dự: "Mục tiêu khả nghi Bách Tuế Lan đã chết, còn vật ô nhiễm nào ở cái sa mạc khỉ ho cò gáy này có thể tiến hóa thành cấp S? Hơn nữa năng lực của vật ô nhiễm này quá kỳ quái, bây giờ chúng ta không có chút thông tin nào, chúng ta đang ở thế bị động đấy."

Thích Tư Thành suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: "Lực hấp dẫn."

Hubert khựng lại, lập tức hiểu được ý của Thích Tư Thành: "Ý anh là, việc tập hợp vật ô nhiễm không phải do vật ô nhiễm cấp cao cố ý khống chế, mà do năng lực dị thường của nó…?"

"Kiểm tra một chút!" Thích Tư Thành nhanh chóng phản ứng: "Trong khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh này có vật ô nhiễm nào mang đặc tính dụ dỗ, mê hoặc không?"

Họ có tất cả tài liệu của Thiên Vực Tinh, Hubert nhanh chóng mở tài liệu ra tìm kiếm, khoảng năm giây sau, gã hô lên: "Có, vật ô nhiễm cấp B biến dị Anh Túc Độc, vật ô nhiễm này mọc trên ốc đảo duy nhất của sa mạc, địa điểm gần nhất cách chúng ta gần năm trăm km. Không đúng! Còn có một nơi nữa, bên trong tháp cao có một phòng cách ly dành cho vật ô nhiễm hệ thực vật."

Nói xong, gã thấy hơi chần chừ: "Nhưng không đúng lắm, vật ô nhiễm này chỉ cấp B, trong thời gian ngắn không thể tiến hóa thành nguồn ô nhiễm cấp S, huống chi nó còn thu hút được nhiều vật ô nhiễm như vậy."

Thích Tư Thành cũng không hiểu, nhưng muốn biết tình hình thì nhất định phải đến tháp cao đã.

Bay được một lúc, anh ta nhìn thấy một công trình kiến trúc sáng chói khác ở phía trước: "Nơi đó là gì vậy?"

Một chiến sĩ cơ giáp đi cùng bước ra nói: “Đội trưởng, phía trước là khu phòng thủ khác của tháp cao, nơi đó gần tháp cao nhất, có thể kết nối với tháp cao từ bên đó.”

Thích Tư Thành lập tức quyết định: "Chúng ta đến đó."