Chương 32-4: Đèn disco

"Thời gian ban đêm ngắn, vật ô nhiễm ở xa di chuyển chậm, có thể lực hấp dẫn không đủ. Mở lá chắn bảo vệ chỉ có thể thu hút sự chú ý của vật ô nhiễm gần thôi, muốn mở rộng phạm vi ảnh hưởng, mọi người phải đẩy mạnh hiệu ứng thị giác vào." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Nơi đây đều là vật ô nhiễm hệ động vật, chúng có mắt."

"Muốn tăng hiệu ứng à?" Hoắc Diễm đang ở trong đống vật ô nhiễm, nghe Ứng Trầm Lâm nói vậy, nhanh chóng đưa ra đề nghị bẫy anh em: "Vậy thì đơn giản, sử dụng nháy tần số năng lượng đi anh em."

Hoắc Diễm sợ người khác chưa hiểu, lập tức biểu diễn, dưới thao tác của anh ta, nguồn sáng trên bề mặt lá chắn nhấp nháy như đèn disco: "Thông qua việc thực hiện thao tác nhanh chóng, có thể đạt được hiệu quả thay đổi tần số thế này. Hiệu ứng như này đủ cháy chưa?"

Quý Thanh Phong khâm phục giơ ngón tay cái của cơ giáp lên: "Khủng thật, lão Hoắc, anh toả sáng nhất đám luôn á."

Hoắc Diễm cười ha hả: "Cơ giáp tanker bọn anh luyện tập thao tác mở khiên nhanh chóng như thế này mà, chuyện thường, ai cũng biết làm, há há."

Tanker khác: "..." Cảm ơn đã quảng cáo…

Triệu Lạc Kiệt: "Ông… ông còn nhớ mình là cơ giáp tanker sao hả???"

Xa xa, đội do Thích Tư Thành dẫn đầu bám sát phía sau đám người Ứng Trầm Lâm.

Tổng cộng có 5 người, tất cả đều là chiến sĩ cơ giáp xuất sắc của Tật Phong và YDS, nhưng môi trường ban đêm nguy hiểm hơn họ dự đoán, bởi vì động tĩnh do nhóm cơ giáp phía trước gây ra, tất cả vật ô nhiễm đều trở nên phấn khích hơn.

"Chết tiệt, là quạ cát, vào ban đêm chúng hung dữ hơn."

"Sao tôi cảm thấy vật ô nhiễm bên này nhiều đáng sợ ấy!?"

"Cơ giáp bên kia to quá, tất cả vật ô nhiễm đều hướng về phía bên này."

Thích Tư Thành hơi cau mày, ban đêm không thích hợp để đột phá hành động, ngũ quan con người dù có xuất sắc đến mấy cũng không nhạy bén bằng những sinh vật sống trong sa mạc, hành động ban đêm chỉ khiến cho chiến sĩ cơ giáp thêm phần khó khăn, tầm nhìn cũng không rõ ràng như ban ngày.

Hubert cau mày nói: "Bọn họ quá phô trương rồi! Nhiều cơ giáp như vậy xuất hiện, sợ vật ô nhiễm không biết họ ở đây sao?"

Lời vừa dứt, đống cơ giáp ầm ầm xuất hiện phía trước đột nhiên bật mở lá chắn màu xanh lấp lánh, năng lượng tuôn trào như không cần tiền, đúng như Hubert vừa nói, bọn họ cứ như sợ vật ô nhiễm xung quanh không biết mình đã đặt chân tới, từng người còn chơi trò nhấp nháy lá chắn, tần số dao động còn cháy hơn cả nhạc sàn trên Star Net.

Các chiến sĩ cơ giáp trong kênh im thin thít.

Thích Tư Thành cũng chìm vào câm lặng.

Hubert trợn mắt: "Bọn họ điên rồi sao?! Nhấp nháy lấp lánh làm cái đéo gì vậy?"

Cơ giáp tanker sáng chói như muốn chọt đui mù đám người Thích Tư Thành, họ đốt cháy nhiều năng lượng nhất, trong bóng đêm trở thành ánh sáng chỉ đường dẫn lối cho vô số vật ô nhiễm.

Những đồng đội khác đứng cách xa họ, từng người đều giảm bớt năng lượng đầu ra, như đang tiễn đưa đám người bị vật ô nhiễm bao vây, còn hào hứng thảo luận.

Vài cơ giáp tanker trong kênh đang có tâm trạng rất phức tạp.

Khi nghe nói về kế hoạch dụ dỗ ở khu phòng thủ, Ứng Trầm Lâm để bọn họ làm tiên phong dụ dỗ vật ô nhiễm, tạo cơ hội đột phá cho các đồng đội khác, điều này cũng không có gì lạ, bởi vì kế hoạch đặt trước vốn bao gồm đội cơ động và đội đột kích, nhiều nhất bọn họ cũng chỉ là tiên phong hàng đầu trong đội cơ động, ai mà biết được mẹ nó lại là dụ dỗ kiểu này!!

Đặc biệt là cái trò tạo hiệu ứng nhấp nháy trên lá chắn do Hoắc Diễm đầu têu, bọn họ chưa bao giờ lái cơ giáp tanker mà uất ức như này hết trơn, tanker là pháo đài che chắn cho đồng đội, đứng vững không thể gục ngã, chứ không phải ở trên cát mở đèn chiếu disco!

Quý Thanh Phong tò mò: "Lão Triệu, năng lượng của anh nháy bị chậm đúng hông?"

Triệu Lạc Kiệt tức giận gào: "Có ngon cậu đến làm nhấp nháy đi, tay không mỏi hả?"

Lâm Nghiêu ồ một tiếng, bổ sung: "Đại Phong sẽ không, tốc độ tay của cậu ấy đỉnh nhất, đúng không Đại Phong?"

Quý Thanh Phong: "..."

Triệu Lạc Kiệt: "..."

Các chiến sĩ cơ giáp khác đều chú ý đến tình hình xung quanh, Ứng Trầm Lâm thấy vật ô nhiễm đến ngày càng nhiều, mở miệng chỉ huy: "Thời cơ chênh lệch không nhiều lắm, các anh kéo hết vật ô nhiễm đi. Mở lá chắn bay, kéo chúng ra khỏi tháp cao."

Lâm Nghiêu nói: "Anh em bay ra ngoài một chút, đừng cản đường bọn em xông lên."

Cơ giáp tanker: "..."

Làm bóng đèn thì thôi đi, vậy mà còn bắt họ mở lá chắn bay???