Chương 26-2: Bao cát

Tàn tích cát gần trạm C, năm cơ giáp dừng lại trên bãi hoang tàn.

Khi Ứng Trầm Lâm lên tiếng, điều đầu tiên Triệu Lạc Kiệt nghĩ đến là nghi ngờ: "Cậu muốn giải quyết nó như thế nào?"

Giải quyết cát lún, làm thế nào để giải quyết?!

"Tật Phong mấy anh cũng không xem tài liệu trước khi vào sao?" Ứng Trầm Lâm dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: "Khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh dù có biến dị như thế nào, nguyên nhân chính chắc chắn phải do nguồn ô nhiễm hoặc vật tô nhiễm ở bên trong, trong hệ thống phòng thủ được giám sát toàn diện, rất khó xuất hiện vật ô nhiễm bên ngoài."

Nghe vậy, Du Tố dừng lại, đầu ngón tay móc lấy hai dây thần kinh cộng hưởng.

Anh hơi ngước mắt lên, nhìn về phía Ứng Trầm Lâm: "Không phải vật ô nhiễm bên ngoài. Vật ô nhiễm có thể vượt qua hệ thống phòng thủ của Tinh Minh chỉ có thể là cấp siêu S, nếu Thiên Vực Tinh xuất hiện vật ô nhiễm cấp siêu S thì đã thấy quân đội Tinh Minh rồi."

Ứng Trầm Lâm: "Những xoáy cát này rất kỳ lạ, chúng sẽ phản ứng với năng lượng và tinh thần lực của cơ giáp, rất có thể thứ đang điều khiển bãi cát lún chính là vật ô nhiễm mà chúng ta cần xử lý."

Triệu Lạc Kiệt hơi ngập ngừng: "Đây là nhận thức chung thì tôi biết, nhưng trong này có rất nhiều vật ô nhiễm, làm sao xác định được là do cái nào gây ra?"

"Vì vậy, cần phải loại trừ, tài liệu của Thiên Vực Tinh đã ghi lại chi tiết năng lực của nhiều vật ô nhiễm lắm rồi." Ứng Trầm Lâm mở tài liệu mang theo trong chương trình cơ giáp, vừa nói vừa thao tác: "Chúng ta cần xem tài liệu thu thập trong mấy ngày gần nhất, trước tiên loại trừ vật ô nhiễm cấp B, C, tiếp theo là loại trừ vật ô nhiễm cấp A không có dấu hiệu biến dị, ba loại vật ô nhiễm này sẽ không nhảy vọt lên cấp S trong thời gian ngắn được."

Nghe đến đây, Triệu Lạc Kiệt hơi cau mày, hắn cũng biết điều này: "Nhưng đây là khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh, giá trị ô nhiễm đều trên 5000, vật ô nhiễm biến dị cấp A quá nhiều, làm sao cậu biết chắc chắn thứ gi tạo thành vùng cát lún này?!"

Biến dị trong khu ô nhiễm là do nguồn ô nhiễm hoặc vật ô nhiễm gây ra, ai cũng hiểu điều này, đống cát gần trạm C bị ô nhiễm tác động, bọn họ cũng biết, hệ thống liên lạc trong khoảng cách ngắn miễn cưỡng có thể sử dụng, nhưng máy dò giá trị ô nhiễm đã nhiễu hết. Họ có thể xác định sơ giá trị ô nhiễm hiện tại của nơi này, nhưng không thể định vị chính xác tọa độ của vật ô nhiễm đã gây ra tình trạng cát lún.

Quý Thanh Phong cũng suy nghĩ trong chốc lát: "Không thể định vị được, tôi vừa sử dụng hệ thống kiểm tra, nó chỉ cho ra được một giá trị 6800, quét tới đâu cũng vậy, hệ thống này chính thức vứt được rồi!”

Lâm Nghiêu: "Nếu có thể liên lạc với bên ngoài thì tốt rồi, hệ thống rà soát của Cục quản lý chính xác hơn, có thể khóa tọa độ cho chúng ta."

Trên lý thuyết, muốn hoàn thành nhiệm vụ và giải cứu những người khác thì cần giải quyết mối đe dọa của cát lún trước, mà để giải quyết đất cát mênh mông phải có sự hỗ trợ của Cục quản lý.

Nếu không thì sao? Đi tìm từng vật ô nhiễm biến dị cấp A rồi xử từng đứa hả?

Lúc này, Ứng Trầm Lâm nói: "Không cần liên lạc với bên ngoài, chúng ta không phải đã có tọa độ định vị rồi sao?"

Triệu Lạc Kiệt sửng sốt, lục tìm tài liệu: "Tọa độ đâu ra?"

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu cũng ngẩn người, Cục quản lý có đưa cho họ tọa độ này hả?

"Tài liệu của Cục quản lý có ghi chi tiết tọa độ hoạt động của từng vật ô nhiễm trong vòng một tuần." Giọng điệu của Du Tố nhàn nhạt: "Đúng chứ?"

Ứng Trầm Lâm định giải thích, nghe Du Tố nói vậy, liền thuận theo nói tiếp:

"Đúng vậy. Gần trạm C này có tháp cao, Cục quản lý đã điều tra môi trường xung quanh trước, xem xét phạm vi ảnh hưởng của vùng cát này trong phạm vi ít nhất hơn 10 km, đầu tiên loại trừ các vật ô nhiễm hệ động vật thường xuyên di chuyển, sau đó tiến hành đánh giá phạm vi ảnh hưởng của mấy thứ còn lại... Vật ô nhiễm biến dị hệ thực vật cấp A chỉ còn lại 4 loại."

Ứng Trầm Lâm tiếp tục nói, gửi danh sách các vật ô nhiễm đã loại trừ vào kênh công khai, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào tài liệu cậu gửi qua, theo từng tọa độ của vật ô nhiễm tối đi, cuối cùng chỉ còn lại một loại hiển thị trước mặt mọi người.

"Vật ô nhiễm biến dị cấp A gần trạm C, hệ thực vật, phạm vi bao phủ rộng... Chúng ta khá may mắn, chỉ còn lại một thứ."

Ứng Trầm Lâm đơn giản tổng kết: "Chẳng phải đã tìm ra rồi sao?"

Triệu Lạc Kiệt nhìn thấy tên của vật ô nhiễm đó, hít một hơi thật sâu: "Bách Tuế Lan."

"Thực sự rất may mắn." Du Tố gửi thông tin định vị trong kênh ra: "Chỉ cách chúng ta hai nghìn mét."