Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chapter 27-5: Phá vỡ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bách Tuế Lan bén rễ trong khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh từ những ngày đầu đã không còn sức sống, Ứng Trầm Lâm lơ lửng trên mặt cát, dùng dao gạt lá Bách Tuế Lan, nhìn thấy một tinh thể dị năng màu vàng nhạt.

Tinh thể dị năng cấp S, dị năng mang theo rất có thể là Cát lún của Bách Tuế Lan.

Tầm nhìn của Du Tố dừng lại trên tinh thể dị năng đó trong chốc lát, Theo không ngừng lải nhải trong đầu anh: "Oa! Tinh thể dị năng cấp S! Lâu rồi chúng ta không gặp thứ này!"

Đúng vậy, tinh thể dị năng cấp S quá hiếm gặp, xác suất gặp phải vật ô nhiễm cấp S thậm chí còn thấp hơn.

Nhưng đây là khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh, xuất hiện vật ô nhiễm như vậy cũng không có gì lạ.

"Có thể không sử dụng được." Du Tố điều chỉnh dự trữ năng lượng trong cơ giáp, thao tác cơ giáp cấp A dù có thuận tay đến đâu thì cũng khác biệt lớn với cấp S: "Dị năng của Bách Tuế Lan là Cát lún, tinh thể dị năng cũng đa phần là hiệu quả này, loại dị năng hệ phụ trợ khống chế này đối với chúng ta không có tác dụng."

Theo bị hư hỏng vũ khí tấn công, khả năng thích ứng cao nhất phải là tinh thể dị năng loại hình công kích.

Tinh thể dị năng có thể được chia thành bốn loại theo đặc tính của nó là công kích, phòng thủ, công năng và phụ trợ, Cát lún của Bách Tuế Lan rất thụ động, thiên về kiểm soát mềm, khả năng tấn công không mạnh, nếu dùng để lắp ráp vào vũ khí cơ giáp, chỉ có thể kéo lùi hiệu suất tấn công của Theo chứ chả được gì.

Trong khi đó, trên kênh thông báo, một nhóm người vui mừng khôn xiết trước sự xuất hiện của tinh thể dị năng cấp S.

"Lần này thực sự là tinh thể dị năng cấp S sao!" Lâm Nghiêu bay đến bên cạnh Ứng Trầm Lâm, nhìn chằm chằm vào tinh thể dị năng đó: "Trông có vẻ rất bình thường."

Quý Thanh Phong: "Giá trị ô nhiễm lớn như vậy, trước đây ở bên Cửu Long Đằng đã nhầm rồi, lần này chúng ta sẽ không nhầm nữa chớ!"

"Tình hình cụ thể phải gửi đi kiểm tra mới biết được, nhưng theo tình hình hiện tại, khả năng cao sẽ không nhầm đâu." Cuối cùng Triệu Lạc Kiệt cũng tắt lá chắn sáng lấp lánh, hắn ngước mắt nhìn xung quanh, cát lún trên mặt đất đã biến mất, trở lại thành cát bình thường, bước lên hoàn toàn không có vấn đề gì: "Cát lún không còn, bây giờ có thể đến trạm C rồi."

Lâm Nghiêu nói trong kênh nội bộ: "Trầm Lâm, thao tác của chú em vừa rồi thật tuyệt!"

Trong lúc hỗn loạn, mọi người đều phải tự bảo vệ mình, Lâm Nghiêu vốn định che chắn cho Ứng Trầm Lâm, cuối cùng Ứng Trầm Lâm chẳng những không cần họ bảo vệ, mà còn có thể thích nghi với nhịp độ chiến đấu cao.

Quý Thanh Phong: "..."

Sao có thể không tuyệt được! Kiểu thao tác này giống hệt với chiến sĩ cơ giáp ngày đó!

Ban đầu Ứng Trầm Lâm luôn ở phía sau hỗ trợ, họ không quan sát kỹ, nhưng nhớ lại thì tốc độ ứng phó của pháo điện từ rất kịp thời, còn chuyên nghiệp hơn cả dân chuyên bọn họ.

Quý Thanh Phong nhớ lại thao tác cắt ngang cuối cùng vừa rồi, hắn lái cơ giáp ẩn nấp có độ linh hoạt cực cao mà còn không dám mạo hiểm như vậy, nhưng Ứng Trầm Lâm không những làm được mà còn làm rất ngầu. Nghĩ đến đây, giọng nói của người đồng đội hợp tác ngày đó dường như rõ ràng hơn, gần như giống hệt Ứng Trầm Lâm.

Hắn chuyển sang kênh nội bộ, mơ hồ hỏi: "Khụ khụ, Trầm Lâm, cậu có phải từng lái cơ giáp cấp B không?"

Ứng Trầm Lâm vẫn đứng yên tại chỗ, cũng không tiếp tục che giấu, ngắn gọn đáp: "Vâng."

Quý Thanh Phong thầm nghĩ quả nhiên: "Anh biết mà! Thao tác như vậy, anh làm sao mà nhìn nhầm được chứ!"

Lâm Nghiêu: "Hả?"

Quý Thanh Phong lại nói: "Mẹ nó sao tớ lại làm bạn với đứa ngốc như cậu! Trầm Lâm chính là người anh em cơ giáp cấp B ở khu ô nhiễm Banu đó!"

Lâm Nghiêu à à phản ứng lại, lát sau mới hốt hoảng gào lên: "Hả? Trầm Lâm là người anh em đó sao?"

Ứng Trầm Lâm không trả lời, sự chú ý của cậu vẫn đang tập trung vào môi trường xung quanh, theo thời gian trôi qua, lông mày cậu nhíu chặt lại.

Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong vẫn đang thảo luận sôi nổi trong nội bộ, kênh thông báo đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Triệu Lạc Kiệt nhận thấy sự yên tĩnh bất thường: "Sao không ai nói gì nữa?"

Du Tố vừa bắt Theo ngậm mồm, quay đầu lại thấy Ứng Trầm Lâm vẫn đứng yên tại chỗ, anh hơi cau mày: "Sao vậy?"

"Không ổn." Ứng Trầm Lâm nhìn vào tín hiệu liên lạc và giá trị ô nhiễm vẫn không di chuyển trong tầm nhìn: "Theo lý thuyết, sau khi giải quyết nguồn ô nhiễm, một số trình tự bên trong của cơ giáp sẽ khôi phục hoặc được giảm bớt... Nhưng cho đến giờ vẫn chưa có trình tự nào trở lại bình thường."

Lời vừa nói ra, mấy người lập tức nhìn vào hệ thống cơ giáp.

Nếu Bách Tuế Lan là nguyên nhân gây ra sự biến đổi từ trường ở khu vực này, thì sau khi giải quyết Bách Tuế Lan, cho dù họ không thể liên lạc với bên ngoài, hệ thống cảnh báo trong khu vực cũng sẽ được giảm bớt.

Môi trường xung quanh ngày càng kỳ lạ, sau khi cát lún hoàn toàn biến mất, toàn bộ hoang mạc rơi vào bầu không khí còn đáng sợ hơn trước.

Dần dần, họ nghe thấy tiếng gió gào rú.

Quý Thanh Phong: "Ối giời ơi!!! Phía trước!"

Cát vàng đầy trời, gió hú cuốn cát bay lên, như sóng thần mênh mông lao về phía họ.

Triệu Lạc Kiệt không nói hai lời lập tức lao lên, lá chắn mở rộng đột ngột chặn đứng lực va chạm mạnh mẽ, trên lá chắn mơ hồ xuất hiện vết nứt. Ứng Trầm Lâm hơi cau mày, nhanh chóng lướt qua tất cả báo cáo trong hệ thống cơ giáp, đánh giá tình hình hiện tại.

Quý Thanh Phong thở phào nhẹ nhõm: "Anh Triệu, may mắn có anh!"

Triệu Lạc Kiệt nghiến răng ngắt lời: "Lời cảm ơn để sau ha"

Du Tố nhìn vào giá trị ô nhiễm trong kênh: "Giá trị ô nhiễm dừng ở mức 5500, không tiếp tục giảm nữa, đây có thể coi là một tin tốt, có lẽ nơi này không chỉ có một vật ô nhiễm cấp cao."

Triệu Lạc Kiệt im lặng một lúc mới nói: "Bên KID mấy người gọi đây là tin tốt hả!?"

Mắt Lâm Nghiêu sáng lên: "5500, ít nhất cũng là biến dị A+."

Quý Thanh Phong ồ lên một tiếng: "Nói như vậy là sắp có thêm khoản tiền nữa vào túi? Đâu? Con hàng đó ở đâu vậy?"

Triệu Lạc Kiệt: "..."

"Vậy tôi có một tin xấu các cậu có muốn nghe không?"

Triệu Lạc Kiệt mặt không biểu cảm nói: "Năng lượng cơ giáp của tôi chỉ còn 30%."

Lâm Nghiêu: "?"

Quý Thanh Phong: "???"

Ứng Trầm Lâm ngẩng đầu nhìn tình trạng của lá chắn, nói thẳng: "Năng lượng 30%, không thể duy trì công suất bảo vệ 70%."

Não Quý Thanh Phong chưa load kịp: "Là sao á?"

Ứng Trầm Lâm nói: "Có nghĩa là, lá chắn này sắp hỏng rồi."

Vừa dứt lời, lá chắn kêu răng rắc một tiếng, tiếp theo là tiếng nổ lách tách, toàn bộ lá chắn vỡ thành những điểm sáng trước mặt bọn họ.
« Chương TrướcChương Tiếp »