Chương 4.3: Âm mưu

Ai ngờ tới gần mới phát hiện người ngồi đối diện Phương Tri Mặc lại là một đại mỹ nữ, nhìn dáng vẻ ngọt ngào mềm mại hệt như miếng kem dính trên đầu lưỡi phấn nộn của cô, cảnh tượng khiến Cổ Tân Đức không khỏi sinh ra chút nhộn nhạo trong lòng.

Đối với mấy tên con ông cháu cha có tiền có thế như Cổ Tân Đức mà nói, anh ta đã từng gặp không ít con gái có tướng mạo tương tự Bùi Nhiên, thậm chí còn có người xinh hơn cô nhiều, thế nhưng cái kiểu khí chất nhã nhặn trầm tĩnh mang theo nét hấp dẫn mê hoặc này quả thực là trời sinh động lòng người. Rõ ràng là ngây thơ thanh thuần nhưng ngửi kỹ mới thấy còn mê mẩn hơn cả hồ ly tinh.

"Bỏ tay ra." Phương Tri Mặc lập tức đứng dậy, kéo Bùi Nhiên ra phía sau để bảo vệ.

"Tôi nói tên nhóc nhà cậu cũng có phúc ghê nhỉ, một chân đạp thuyền Alice, bây giờ còn dụ dỗ được cả em gái ở đâu ra đây? Nhìn mặt mũi cũng hợp khẩu vị đấy." Sắc mặt Cổ Tân Đức lộ rõ vẻ xấu xa, liếc Bùi Nhiên một cái đầy đen tối.

Bùi Nhiên sợ hãi túm lấy vạt áo sau lưng của anh trai, không dám ho he tiếng nào.

"Tôi không quen Alice. Còn cô ấy là em gái tôi." Hai hàng lông mày của Phương Tri Mặc nhíu chặt lại.

Em gái.

Câu trả lời này khiến Cổ Tân Đức không khỏi mừng thầm trong lòng. Chỉ thấy tròng mắt anh ta vừa chuyển một cái là đột nhiên biểu cảm trên mặt thân thiết đến lạ: "Mọi người đều là bạn học với nhau, đừng căng thẳng, như vậy sẽ không dễ kết bạn đâu, mỹ nữ, em nói xem có đúng không nào? Không biết ngày kia hai người có hứng thú tham gia buổi party Thiên Thai không nhỉ?"

Ai cũng biết party Thiên Thai là nơi giải trí ăn chơi của đám con ông cháu cha trong Đại học G, nơi đó thuộc lãnh địa riêng của An Thần Vũ, người người đều lấy việc nhận được lời mời làm một điều đáng tự hào.

Ngoài việc là một hotboy đẳng cấp kim cương, An Thần Vũ còn là vị hoàng thái tử, người thừa kế chính thức của Tập đoàn Đế Thượng - doanh nghiệp lớn hàng đầu trên thế giới, Đại học G lớn như vậy nhưng cũng chỉ là một cọng lông dưới mí mắt của Tập đoàn Đế Thượng mà thôi, An Thần Vũ đã từng trải qua những năm tháng đại học ở đây, tiếp đó lại ra nước ngoài học cao, hiện giờ cuối cùng cũng trở về, đợi sau khi xử lý một vài thủ tục nữa là sẽ về Đế Thượng rèn luyện.

Mỹ nam kim cương 25 tuổi, gia đình sở hữu khối tài sản lên đến mười mấy tỷ đô là giấc mộng của đám nữ sinh toàn trường. Người đàn anh này là hotboy vĩnh hằng trong trái tim của họ, dù anh lăng nhăng nhưng trai hư thì mới hấp dẫn chứ!

Còn cái người tên Cổ Tân Đức một mặt buông thả du͙© vọиɠ quá độ trước mặt này, bố của anh ta là Thị trưởng Thành phố T, là điển hình cho đám con ông cháu cha, có địa vị không nhỏ trong Đại học G. Tuy vẻ bề ngoài khá ưa nhìn nhưng thanh danh cực kỳ khủng bố, thường ngày lấy việc chơi đùa phụ nữ làm thú vui, những người đã từng bị anh ta lừa gạt không còn nằm ở thiểu số, bao giờ chơi chán thì vứt cho một tấm chi phiếu là coi như xong chuyện.

Phương Tri Mặc không thân không quen với anh ta, kể cả kẻ ngốc cũng biết lời mời của Cổ Tân Đức có dụng ý khác.

Phía sau có mấy người bạn thấy vậy cũng chỉ đành lặng lẽ lau mồ hôi thay Bùi Nhiên, thanh danh của Cổ Tân Đức không khá hơn rác rưởi là bao, bây giờ xem ra đóa hoa lan nhỏ này sắp gặp xui xẻo rồi.

"Không có hứng thú."

Phương Tri Mặc lạnh nhạt đáp lại, duỗi tay nắm chặt tay em gái ở sau lưng rồi kéo Bùi Nhiên ra ngoài trước.

Xì, đúng là cái thứ không biết điều.

Cổ Tân Đức giận quá hóa cười, anh ta rít một hơi thuốc, ánh mắt dung tục hèn hạ ngày càng tối lại, nghiêng đầu nói với tên Chân Chó ở bên cạnh: "Gọi cho Cậu Ba, bảo lấy cho tôi một gói bột thuốc mới mà anh ta nhắc đến lần trước."