Chương 22: Lãnh Tuyền Hy, Phi Ánh Tuyết

Hải Thành, cư xá Tân Hoa.- Thanh Mi! Dậy đi.Đến trước cửa nhà Trần Phong nhẹ giọng gọi dậy Hứa Thanh Mi.

- Không cõng nỗi nữa rồi?

- A!

Hứa Thanh Mi mơ mơ màng màng nói. Một giây sau liền đột nhiên hét lên, nhanh như điện chớp đem hai tay rút trở về.

- Làm sao rồi?

Trần Phong giật mình, vội vàng thả nàng xuống, xoay người hỏi.

Ba

- Hèn hạ vô sỉ!

Hứa Thanh Mi trực tiếp vung một cái tát, thanh âm thập phần tức giận.

Trần Phong ngây người, chẳng hiểu ra sao cả.

- Cút, đừng để ta lại nhìn thấy mặt ngươi.

Hứa Thanh Mi ngữ khí lạnh như băng, nói xong liền mở cửa vào nhà.

Ầm

Hứa Thanh Mi đóng sầm cửa, Trần Phong thở dài, không nói cái gì, lặng lẽ rời đi. Vuốt râu cọp, bị cọp cắn, không oan ức.

Hứa Thanh Mi đi thẳng về phòng ngủ, úp mặt lên giường khóc lớn. Nàng có cảm giác bản thân bị làm bẩn, bị Trần Phong làm bẩn. Càng nhiều hơn là nàng thấy mình quá không có liêm sỉ, vậy mà ôm chặt lấy hắn. Ôm bao lâu, Hứa Thanh Mi không biết, nhưng mặc kệ bao lâu, ôm chính là ôm.

Phân rõ giới hạn ở chỗ nào đâu? một chút cũng không có. Một người luôn nói được làm được như nàng, hôm nay xem như tự mình đánh mặt mình.

Hứa Thanh Mi khóc một trận, sau liền đi tắm, nàng phải đem khí tức thuộc về nam nhân tẩy sạch.

...

Cùng thời điểm Trần Phong bị đuổi ra khỏi nhà trên mạng liền xuất hiện một đoạn video với tựa đề, "sức mạnh tình yêu".

Đoạn video này đang lấy một tốc độ chóng mặt truyền đi khắp hang cùng ngỏ hẻm. Trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của hàng ngàn hàng vạn cư dân mạng.

Video không có nhiều hình ảnh, trong đó ghi lại cảnh tượng một nam nhân cõng một nữ nhân đi lại trên đường. Nữ nhân hẳn là ngủ, nam nhân không nhanh không chậm bước đi.

Nam cõng nữ không hiếm, cũng chẳng lạ, nhưng khiến người rung động là người nam kia đi một hơi bảy mươi cây số, suốt đoạn đường chưa từng nghĩ ngơi, chưa từng dừng lại, càng không có đem người trên lưng thả xuống.

Nữ nhân vẫn ngủ, ngủ thật ngon, ban đầu có ý kiến cho rằng nàng bị đánh thuốc mê, thế nhưng về sau chỉ cần ý kiến này xuất hiện liền bị mắng cẩu huyết lâm đầu.

Đánh thuốc mê rồi cõng bảy mươi cây số, ngươi có bị bệnh tâm thần không? Dọc đường có bao nhiêu con mắt, ngươi dám đi nghênh ngang như vậy sao?

Cuối cùng đại đa số đều thống nhất cho rằng, người nam kia sỡ dĩ không dừng lại là bởi hắn sợ đánh thức người yêu, hắn muốn để cho nàng ngủ.

"Cõng một người đi bảy mươi cây số, hắn làm sao làm được, hắn thật phi thường.

Hắn là nam thần trong mộng, ta muốn gả cho hắn, ta cũng muốn được cõng.

Nữ nhân kia thật hạnh phúc, ta đố kỵ, ta muốn thay thế nàng."

Đó là một vài trong vô vàn bình luận thán phục cùng hâm mộ của cư dân mạng.

Điều đáng tiếc ở đây đó là video quay ở khoảng cách có hơi xa, không nhìn được cận mặt.

- Thật lợi hại.

Hứa Thanh Mai nhìn chằm chằm hai người trong đoạn video, ánh mắt chớp động, hâm mộ không thôi.

- Ngu muội!

Bên cạnh Hứa Thanh Mai, một nữ sinh lạnh giọng khinh thường.

- Ngươi nha, người ta dù dao cũng là một mảnh chân tình, chỉ là có chút ngốc thôi.

Một nữ sinh khác cười hì hì nói.

Hứa Thanh Mai im lặng. Hai khuê mật này của nàng đối với nam nữ chi tình chỉ có một loại thái độ. Đó là khinh bỉ, khinh bỉ cực kỳ.

- Thanh Mai, ngươi chừng nào mới chịu mang chúng ta đi nhà ngươi chơi.

- Ngươi không phải khoe khoang tỷ tỷ ngươi là đệ nhất mỹ nhân Nam Châu sao, ta lại muốn xem xem ta so với nàng ai càng thêm xinh đẹp.

Trần Ngân Kiều liếc mắt Hứa Thanh Mai nói. Bộ dạng rất là không phục. Dĩ nhiên là không phục. Nữ nhân trên đời, không một ai đủ tư cách để Trần Ngân Kiều bội phục.

- A! Đúng, còn có anh rể ngươi, nghe nói hắn rất không được, ăn bám đâu.

- Ta rất hiếu kỳ, người như hắn làm thế nào sống.

Trần Ngân Kiều hai mắt sáng rực, dường như phát hiện ra một đại lục mới.

Hứa Thanh Mai sắc mặt tối đen, nhắc đến tên phế vật kia nàng liền có cảm giác buồn nôn, nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại là anh rể của nàng. Hít một hơi thật sâu, Hứa Thanh Mai nói:

- Tốt! Một lát tan học ta mang ngươi đi, đến lúc gặp tỷ ta, ngươi sẽ biết như thế nào là thất bại.

Thiên Nam là quốc gia có quy định cực kỳ nghiêm ngặt về hình ảnh cá nhân, trong khi đó Hứa Thanh Mi lại chưa một lần chụp ảnh, lên mạng tra, tuyệt đối tra không được.

Chính vì không có hình ảnh đối chứng, cho nên, có đôi khi, cái danh xưng Nam Châu đệ nhất mỹ nhân của Hứa Thanh Mi chỉ là một câu chuyện cười. Tuy nhiên, Hứa Thanh Mai đối với tỷ tỷ luôn có lòng tin tuyệt đối.

- Nhược Tuyết, ngươi đi không?

Hứa Thanh Mai quay sang Trần Nhược Tuyết hỏi.

- Đi!

Trần Nhược Tuyết khẽ gật đầu. Nàng người này mặc dù ít nói, nhưng trình độ kiêu ngạo so Trần Ngân Kiều chỉ mạnh không kém. Nam Châu đệ nhất mỹ nhân, có phải thổi phồng hay không gặp rồi mới biết.

Ngay lúc này cả Trần Ngân Kiều và Trần Nhược Tuyết đột nhiên nhíu mày, ánh mắt khẽ động liếc qua bên ngoài cửa sổ. Trong tầm mắt là hai đạo thân ảnh cũng đang nhìn về phía bọn họ.

Trần Ngân Kiều đứng lên, thông báo giảng viên một tiếng sau đó liền ra ngoài, hướng hai người kia đi tới.

Trần Nhược Tuyết dời đi ánh mắt, tiếp tục nghe giảng, coi bộ không thèm để ý.

- Ngô Trường Long, Trương Trung Tuấn, hai người các ngươi muốn chết đúng không?

Đi đến trước mặt đối phương, Trần Ngân Kiều lạnh lùng nói, vừa dứt lời, sát ý như thủy triều lập tức tầng tầng bộc phát.

Sẽ chẳng ai có thể nghĩ tới một Trần Ngân Kiều hồn nhiên trong sáng lại chính là Hắc Nữ Vương Lãnh Tuyền Hy, một trong cửu đại ác ma tiếng tăm lừng lẫy, hung danh hiển hách.

Cửu đại ác ma, thập bát diêm la, một khi bị chọc giận hạ tràng sẽ là huyết ngục tu la. Đây là nguyên nhân mấy năm này không ai tra được tung tích của bọn họ, không phải không muốn mà là không dám.

- Tiên Thiên chi cảnh!

- Lãnh tiểu thư, hiểu lầm, đều là hiểu lầm!

Một cỗ ý lạnh đập vào mặt, cộng thêm khí tức khủng bố đè ép mà qua, Trương Trung Tuấn quá sợ hãi vội vàng kêu lên.

Ngô Trường Long, chấn động lại khϊếp sợ. Lãnh Tuyền Hy vậy mà đã bước vào Tiên Thiên, quả không hổ là thiên kiêu chi nữ, mạnh để người không thở nỗi.

- Cho ta một lý do không gϊếŧ các ngươi.

Trần Ngân Kiều đạm nhiên nói, vô tận sát ý đem hai người khóa chặt.

Trương Trung Tuấn trán đầy mồ hôi, nuốt một ngụm nước miếng, đè ép sợ hãi, nói:

- Lãnh tiểu thư, chúng ta không điều tra, càng không có theo dõi ngươi, chúng ta vừa rồi nhìn qua một tấm ảnh kỷ yếu mới biết hai vị tiểu thư học ở chỗ này.

- Chúng ta không có ý định quấy rầy nhị vị, nhưng có chuyện quan trọng muốn báo, cho nên mạo muội chạy đến.

Trương Trung Tuấn vừa nói vừa đề phòng Lãnh Tuyền Hy, sợ nàng nửa đường đem hắn đánh chết. Hắc Nữ Vương nha, rất không thể nói lý.

- Nói trọng điểm.

Nói chuyện không phải Trần Ngân Kiều mà là Trần Nhược Tuyết. Người bởi vì nhịn không được hiếu kỳ nên theo đi ra.

- Thần chủ hắn đang tìm các ngươi.

Ngô Trường Long lúc này lên tiếng, ngữ khí có vài phần bình tĩnh. Hắn kiềng kỵ Lãnh Tuyền Hy, nhưng không giống Trương Trung Tuấn cong đuôi nơm nớp.

- Ngươi vừa mới nói cái gì?

Trần Ngân Kiều biến sắc, gằn giọng hỏi.

- Gạt chúng, ta hậu quả các ngươi ghánh nỗi sao?

Trần Nhược Tuyết lạnh như băng chậm rãi mở miệng. Theo nàng nói chuyện nhiệt độ xung quanh liền đột ngột hạ xuống, thậm chí trên cành cây ngọn cỏ, có thể nhìn thấy một tầng băng mỏng.

Băng phong vạn dặm, gϊếŧ người không thấy máu, Trần Nhược Tuyết lai lịch không kém hơn Trần Ngân Kiều. Nàng cũng là cửu đại ác ma gọi là Băng Sơn Nữ Vương Phi Ánh Tuyết.

Trần Ngân Kiều, Trần Nhược Tuyết, đây mới là tên khai sinh của hai đại nữ vương, bọn họ còn là tỷ muội trong một ca sinh ba có ba nữ. Đồng thời cũng là thân sinh muội muội của Trần Phong.