Chương 30: Vô Đề

Tiêu Thiên Sách nói xong câu cuối cùng, thanh âm đều trở nên khăn khăn. Ở sâu trong nội tâm anh vẫn xem mình là người Long Quốc. Nếu Long Quốc có cần, anh cũng sẽ ra tay nhưng hiện tại anh cũng không muốn lo lắng quá nhiều như vậy. Anh thầm nghĩ muốn nhanh trở về, trở về ở cạnh con gái của mình, còn có người mà mình nợ rất nhiều, Cao...Vi Vi.

Long Chiến Quốc khựng lại một chút, ánh mắt ông nhìn về Tiêu Thiên Sách càng thêm phức tạp. Lúc này ông nghĩ đến bức ảnh kia, Tiêu Thiên Sách đứng ở chuồng heo ôm con gái bốn tuổi đang hộc máu hôn mê.

"A...Tôi chưa nghĩ kỹ!" Giờ khắc này trong lòng Long Chiến Quốc có vô vàn nghẹn khuất. Đều là do bọn tạp chủng Chu gia ảnh hưởng đến tâm trí của Tiêu Thiên Sách. Ngay sau đó Long Chiến Quốc gầm lên giận dữ, thân mình đột nhiên chuyển dời đến trước mặt Chu Chính Hào đang bị dọa choáng váng, một chưởng liền nghiền nát Chu Chính Hào. Sau đó Long Chiến Quốc vung đạo lên, nhất thời dòng chính Chu gia toàn bộ bị diệt!

Ông bảo vệ Chu Phi, vậy thì người của Chu gia không thể để Tiêu Thiên Sách đi gϊếŧ được. Ông gϊếŧ càng thích hợp hơn. Sau khi Long Chiến Quốc tàn sát hết dòng chính Chu gia, ông mạnh mẽ quay đầu nhìn chằm chằm Chu Phi nói: "Chu Phi! Nhìn kỹ, người gϊếŧ Chu gia là tôi! Sau này cậu muốn báo thù thì cứ việc đến tìm tôi!"

Chu Phi phịch một tiếng liền nhanh chóng quỳ gối trên mặt đất, than thở khóc lóc nói; "Không dám! Nguyên soái gϊếŧ tốt, gϊếŧ tốt..."

Trong nháy mắt Chu Phi cũng hiểu được hết thảy. Giờ khắc này không chỉ là Long Chiến Quốc mà ngay cả Long Quốc đều muốn vậy. Đều do Chu gia bọn họ làm chuyện dơ bẩn, làm tâm của Tiêu Thiên Sách rét lạnh, làm Tiêu Thiên Sách không muốn trở về Long Quốc. Nghĩ vậy, Chu Phi cắn răng đến muốn nứt ra, mạnh mẽ rút trường đạo bên hông, nhảy đến đám người còn thừa của dòng thứ Chu gia, bắt đầu tàn sát...

"Đều do bọn mày! Do bọn mày! Ông đây gϊếŧ sạch bọn mày! Gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ..." Chu Phi cũng nóng lên. Nhưng hắn còn chưa gϊếŧ bao lâu thì dưới chân núi lại truyền đến những tiếng bước chân dồn dập. Ngay sau đó Hầu Tông Hoa mang theo một đội của Sở tuần tra được vũ trang hạng nặng chạy lên,

Khi ông ta nhìn thấy Long Chiến Quốc cùng với Vạn Thiên Thánh, sắc mặt cũng chấn động. Ông ta không thể nghĩ đến hai vị lãnh đạo cao cấp nhất của chiến bộ Long Quốc thế mà cũng lại đây. Hơn nữa sắc mặt hai người cũng không quá tốt. Long Chiến Quốc đem tức giận phỏng ra bên ngoài, sắc mặt tối đi. Hình Phong đi theo sau ông tức thì bị một màn trước mắt này dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, cơ thể bắt đầu run lên. Lão đại, rất nhiều lão

đại, hơn nữa cường giả cũng thật nhiều, người có thể gϊếŧ chết hắn, không dưới mấy trăm..

Hình Phong gian nan nuốt nước miếng, sau lưng mồ hôi chảy ròng ròng. Hắn không dám lại nghĩ nữa, nhanh chóng củi đầu đi theo phía sau Hầu Tông Hoa. Hầu Tông Hoa thì nhanh chóng chạy đến bên Long Chiến Quốc chào hỏi: "Cục trưởng Sở tuần tra Tiền Giang –Hầu Tông Hoa ra mắt Nguyên soái..."

"Ừm..." Tâm tình Long Chiến Quốc không tốt, tùy ý khoát tay áo, không tiếp tục phản ứng ông.

Vạn Thiên Thánh thì chỉ vào những người còn lại của Chu gia, nói với Hầu Tông Hoa: "Ông xử lý cho tốt những người đó đi! Trừng phạt toàn bộ, đảng gϊếŧ thì gϊếŧ còn lại giải vào Sở mà xử lý!" Tâm tình của Vạn Thiên Thánh cũng thật sự không tốt, trực tiếp tuyên bố hình phạt của toàn bộ người Chu gia. Này rất nặng, những người này cho dù có sống sót cũng chỉ sợ không thể nào trở mình...

"Vâng." Hầu Tông Hoa nhanh chóng cúi đầu. Sau đó Hình Phong liền sắp xếp người của Sở tuần tra đem những người của Chu gia xuống chân núi...

"Đúng rồi, chuyện xảy ra ngày hôm nay, tất cả đều kín miệng cho tôi. Mỗi người đều phải kí vào giấy cam kết giữ bí mật, ai dám để lộ ra, lập tức chém!" Long Chiến Quốc thấy Hình Phong đem người xuống liền mở miệng nói. Tiêu Thiên Sách hiện tại thể hiện ý tứ không muốn tiết lộ thân phận, ông tự nhiên phải hỗ trợ.



Hầu Tông Hoa của Sở tuần tra nhanh chóng gật đầu nói: "Nguyên soái yên tâm. Mấy kẻ nhỏ này, tôi sẽ sắp xếp người dùng thủ thuật cắt bỏ kí ức, chuyện hai ngày nay sẽ quên hết tất cả, chuyện này không khó..."

"Ừm, như vậy tốt nhất..." Long Chiến Quốc gật đầu, Hầu Tông Hoa nhanh chóng lau mồ hôi lạnh trên đầu.

Chờ sau khi Hình Phong giải hết người xuống, Long Chiến Quốc mới tiến lại trước mặt Tiêu Thiên Sách, nhìn Tiêu Thiên Sách nói: "Nhóc con, chuyện đã xảy ra rồi, ai cũng không muốn như vậy, khổ cho cậu rồi. Nhưng cậu yên tâm, có mấy lão già chúng ta ở đây, cậu, vợ cậu cùng với con gái sau này ở Long Quốc sẽ không bao giờ...gặp chuyện như vậy. Tôi ở Yên Kinh chờ

cậu..."

"Tôi nói câu cuối cùng, tôi thật sự lo lắng, tôi đi đến bước này, chống đỡ không bao năm nữa, hy vọng cậu tiếp quản chiến bộ Long Quốc! Ai..." Long Chiến Quốc cuối cùng lại vỗ vỗ bả vai Tiêu Thiên Sách, xoay người hướng chân núi rời đi.

Vạn Thiên Thánh cũng đến trước mặt Tiêu Thiên Sách, gật đầu với Tiêu Thiên Sách nói: "Tiêu điện chủ, về sau ngài cần, dù là lúc nào cũng cử nói cho tôi biết một tiếng. Có một số chuyện phiền toái ngài không thể ra mặt, vậy cứ để tôi..."

Tiêu Thiên Sách gật gật đầu: "Ừm, cảm ơn thủ trưởng Vạn..."

Long Chiến Quốc và Vạn Thánh Thiên đi rồi. Đám người tạp vụ Chu gia, Thẩm gia cũng bị mang đi. Ở giữa sân chỉ còn lại Thẩm Khuynh Thiên và Hầu Tông Hoa, lúc này khi hai người hướng mắt về phía Tiêu Thiên Sách, bên trong cực kỳ kính sợ.

Cũng bởi vì câu mới nói kia của Long Chiến Quốc, Tiêu Thiên Sách sau này trở thành người nối nghiệp, người cầm quyền của chiến bộ Long Quốc! Chính là chiến bộ Long Quốc đó, chiến bộ Long Quốc chinh chiến tam phương! Quyền thế ngập trời!

Hầu Tông Hoa quỷ một gối xuống với Tiêu Thiên Sách, củi lạy thật sâu: "Hầu Tông Hoa bái kiến Tiêu điện chủ..."

Dù ngay sau Tiêu Thiên Sách có tiếp quản chiến bộ Long Quốc hay không, ai cũng không thể nói chính xác được. Hắn có không? Một khi tiếp quản chính là người cầm quyền trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của chiến bộ Long Quốc...

Hắn có không? Có không?

Sau khi đám người Long Chiến Quốc, Vạn Thiên Thánh rời đi, Tiêu Thiên Sách đến trước mặt hai vị cường giả năm sao mà Chu gia mời tới từ Thiên Hải. Hai vị này cũng khoảng sáu mươi bảy mươi tuổi nhưng chiến lực cũng không thể khinh thường được. Lúc trước khi Hình Phong áp giải người của Chu gia mang đến, Thiên Thất đã ngăn cản giữ lại hai người này. Bởi vì Tiêu Thiên Sách đã dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn.