Chương 4: Ba Tôi Là Anh Hùng!

Tiêu Thiên Sách vừa xuống xe, khi anh đang muốn tìm người, thì cơ thể đột nhiên run lên dữ dội, anh ngây người nhìn chằm chằm vào bóng dáng nhỏ bé ở trong chuồng heo, con bé thật giống mình, con mắt, lông mày, mũi. . .

“Tiểu Tiểu?” - Sau khi Tiêu Thiên Sách thấy rõ ràng tình cảnh của con gái mình, cả người anh giống như bị sét đánh vậy, trong mắt liền trực tiếp chảy thẳng xuống một hàng nước mắt máu.

“Hi hi, ba ba, ba tới cứu Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu rất vui, rất vui, ba ơi Tiểu Tiểu rất nhớ ba, nhớ ba lắm..." - Cô gái nhỏ ở trong chuồng heo cười ngây ngô nói, nhưng thân thể của cô bé lúc này lại không nhịn được mà ngã về phía sau...

A...Tiêu Thiên Sách vô cùng đau đớn gầm lên một tiếng, khí thế trên người đều nổ tung, đấm thẳng một quyền vào người đàn ông ở bên cạnh chuồng heo, sau đó anh nhảy vào chuồng heo, ôm chặt cô gái nhỏ vào lòng...

Ở trong chuồng heo, anh cứ như vậy đứng thẳng người, chảy nước mắt máu nói với cô gái nhỏ: “Tiểu Tiểu đừng sợ đừng sợ, ba tới rồi, ba tới rồi đây...”

Cô gái nhỏ nhìn Tiêu Thiên Sách rồi từ từ nhắm mắt hôn mê, nhưng mặc dù là như vậy, trong miệng cô bé vẫn nhẹ nhàng lầm bầm líu ríu: “Ba tôi là anh hùng có một không hai, ba tôi là anh hùng có một không hai, một ngày nào đó sẽ đạp lên những đám mây màu sắc rực rỡ tới tìm Tiểu Tiểu...Ba tôi là anh hùng có một không hai, anh hùng có một không hai...”.

A...Tiêu Thiên Sách ngửa đầu hướng về trời xanh phát ra một tiếng gầm lặng lẽ nhưng lại thê lương đến cực điểm, nước mắt máu ở trong khóe mắt anh thì không ngừng chảy xuống, sau đó anh liền phun ra một ngụm máu đen, ý thức của anh giờ khắc này cũng đã rơi vào trong bóng tối rồi, nhưng dưới bầu trời đen tối đầy sao, Tiêu Thiên Sách cho dù đã rơi vào hôn mê hoàn toàn, nhưng anh vẫn ôm chặt lấy con gái của mình, bảo vệ cho con bé, che chở cho con bé...

“Gϊếŧ! Gϊếŧ cho tôilA a al" - Thiên Nhất và Thiên Thất sau khi thấy cảnh tượng này của Tiêu Thiên Sách và tiểu chủ, bọn hắn cũng nhịn không được nữa mà lao về phía mấy tên lưu manh ở trong sân mà gϊếŧ.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, mấy tên lưu manh ở trong sân, cùng với mấy tên ở trong phòng đã bị chém thành muốn mảnh, mà Tiểu Hồng bị đánh nằm rạp trên mặt đất, sau khi nhìn thấy ba của Tiểu Tiểu thật sự cũng đã tới, cô liền cười một cái rồi ngất đi.

“Em nói không sai, Tiểu Tiểu, ba của em là anh hùng có một không hai... Phải vui vẻ đó Tiểu Tiểu..." - Đây là một câu cuối cùng của Tiểu Hồng nói trước khi hôn mê.

Mà lúc này Thiên Nhất và Thiên Thất cùng với mười chiến sĩ ý chí kiên cường cũng đã gϊếŧ xong đám người này, lại đau thương đến cực điểm khi thấy Tiêu Thiên Sách cùng với tiểu chủ đứng ngất ở trong chuồng heo.



Nhìn thấy Tiêu Thiên Sách vẫn đứng thẳng tắp dù mặc dù đã hôn mê, liều chết bảo vệ lấy tiểu chủ, Thiên Nhất và Thiên Thất cùng với một đám tưởng sĩ, con mắt hoàn toàn đỏ lên.

A a a! Thiên Nhất nhịn không được mà gầm lên một tiếng thê lương, lấy điện thoại ra mở kênh nội bộ của Thiên Thần Điện, máy ảnh quay về phía Tiêu Thiên Sách, trần đầy sát khí hét lên:

“Tâm trí của chủ thượng bị ảnh hưởng nghiêm trọng! Tiểu chủ thì bị trọng thương hôn mê! Không rõ sống chết! Phàm là người thuộc quyền của Thiên Thần Điện, con mẹ nó đều nhanh chóng đến đây hết cho bố mày! Bỏ hết mọi việc đi, toàn bộ! Bằng mọi giả! Lập tức! Ngay lập tức! Tất cả mọi người! Tất cả mọi người! ! Toàn bộ đều tới đây cho tôi! Toàn bộ! Toàn bộ! Toàn bộ! ! ! !”

Mà sau khi Thiên Nhất hét lên tin tức này trên kênh bí mật của Thiên Thần Điện, trong nháy mắt, toàn bộ thế giới đều trở nên náo loạn, từng người từng người cường giả từ các nơi trên thế giới thuộc quyền của Thiên Thần Điện, giờ khắc này trên người tất cả đều phóng ra sát khí ngút trời...

Cái đêm ấy, bầu trời của vùng trung bộ Long Quốc đều trở nên âm u, mây đen dày đặc áp sát vô cùng vô cùng thấp, trong đêm khuya, những đám mây dày trên bầu trời đêm kia, thỉnh thoảng còn xuất hiện những tia chớp, dường như ông trời cũng đang khóc...

Mà giờ này khắc này, ba nghìn đỉnh cấp cường giả của Thiên Thần Điện phân tán ở các nơi trên thế giới, chín Đại Chiến thần, Tứ Đại Thiên Vương, sau một hồi ngắn ngủi yên lặng, toàn bộ đều đặt mọi chuyện ở trong tay xuống, sắp xếp tuyến đường nhanh nhất đi tới Long Quốc...

Tại chiến trường ở phía Bắc Phi, giữa sa mạc vô biên, bởi vì nguyên nhân chênh lệch múi giờ mà bầu trời bên này vừa mới bước vào màn đêm.

Thế nhưng giờ phút này một bóng dáng khí thế ngập trời đang chạy như điên về phía sân bay cách đó cả trăm km, tốc độ của bóng người ở trên đường đi cực nhanh, khí thế trên người không giữ lại chút nào, trong nhảy mắt liền bộc phát ra toàn bộ!

Điện chủ bị trọng thương, tiểu chủ thì không rõ sống chết!

Hắn làm một trong Tử Thiên Vương của Thiên Thần Điện- Lục Thiên Vương!

Mạng hắn đều là Tiêu Thiên Sách lôi ra từ trong tay của tử thần, sát khí trong lòng hắn bây giờ đã nồng đậm đến cực điểm!

Hắn muốn trong thời gian nhanh nhất, tới đó cứu viện...



Nhưng vừa mới chạy như điên được mấy chục dặm, đột nhiên phía trước trong sa mạc có một bóng dáng cũng có khí thế ngút trời ngăn cản hắn: “Ha ha, Lục, anh gấp gáp như vậy là đang muốn đi đâu đây?" - Bóng người cười nói với Lục.

“Gϊếŧ!” - Lục không có nói nhảm, khi bóng người ngăn cản hắn, hắn liền trực tiếp bạo phát, rút kiếm dài ra chém về phía bóng người đó, không có một chút do dự, không có bất kỳ lời nói nhảm nào, hơn nữa còn là một đòn trực tiếp, thậm chí lúc gϊếŧ người lúc này Lục hắn ta ngay cả phòng bị cũng không có...

Cường giả nước khác đang cản Lục ngay lập tức sắc mặt liền trở nên thay đổi kịch liệt: “Anh điên rồi! Ám Dạ chúng tôi mặc dù có thù, nhưng không lớn? Anh điên rồi sao?”

“Cút!” – Ngay khi cường giả nước khác né ra, Lục liền hét lớn một tiếng, không có một chút dừng lại, tiếp tục chạy như điên về phía xa xa, trong nhảy mắt liền biến mất không thấy đâu, sắc mặt khẩn trương tới cực điểm.

Tên cường giả của tổ chức Ám Dạ đó đứng tại chỗ, không có dám chạy đuổi theo, lúc này tâm trí của hắn liền run lên, ngay sau đó hắn liền vội vàng lấy điện thoại ra bấm một dãy số,nói: “Mau điều tra, Thiên Thần Điện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa nãy Lục - một trong Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện, rất bất thường, mau điều tra đi!"

Bên kia rất nhanh trả lời lại: “Trước mắt không tra ra được, nhưng chúng tôi khẳng định Thiên Thần Điện đúng là đã xảy ra chuyện lớn, chuyện vô cùng vô cùng lớn, bởi vì tất cả cường giả trên thế giới thuộc quyền của Thiên Thần Điện, hiện tại đều tại tìm kiếm phương tiện giao thông đi tới Long Quốc....

Cường giả này của Ám Dạ sau khi nghe xong, trên mặt liền chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh.

Phải biết rằng lúc trước lúc Thiên Thần Điện diệt tổ chức Hắc Thiên, Thiên Thần Điện cũng không có điều động toàn bộ cường giả đến như vậy?

“Trời sập rồi à...” - Vị cường giả Ám Dạ này, trong lòng liền kinh hãi lẩm bẩm một tiếng, cái tên Thiên Thần Điện gây chấn động thế giới, năm năm trước liền nhanh chóng vùng dậy, một đường đi lên, tất cả các thế lực chống lại Thiên Thần Điện, đều đã bị tiêu diệt!

Hắn không rõ Thiên Thần Điện tối nay muốn làm cái gì cho lắm, nhưng điều hắn biết rõ đấy là, nhất định là chuyện lớn, chuyện rất lớn....

Cùng lúc đó, tại của một sân bay ở Châu Mỹ, vài tên cường giả người da trắng đang ngăn đón một chiếc xe, cầm đầu là một gã đàn ông cường tráng mặc áo giáp đặc chế, nhưng hiện tại tên đàn ông cường tráng này sắc mặt cũng nghiêm túc đến cực điểm, bởi vì người ngồi ở bên trong xe phía trước chính là một trong Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện - Diệt Thiên Vương!