Chương 46

Buổi tối, Nhược Tuyết lấy lí do là đi làm thay cho Đình Giang một buổi rồi chuồn ra khỏi nhà. Nhưng, cô không ngờ rằng, trong một ngõ hẻm tối vắng ngay gần nhà mình kia, có một bóng đen đang đứng ở đó. Đôi mắt của hắn trong đêm sáng quắc như những con đại bàng lớn đang chờ mồi.

Bước đi thong thả trên đường lớn, cô không có ý định bắt taxi hay đi xe bus tới khu chung cư TOP kia vì đằng nào thì nó cũng ở gần đây. Bóng đen phía sau vẫn theo sát cô một cách cẩn trọng. Một tiếng động cơ xe rú lên man rợ trên đường, chiếc Porsche mui trần màu đỏ chót sành điệu dừng lại sát chỗ Diệp Tuyết.

“ Lên xe mau. Chúng ta chơi với lũ chuột kia một chút nào.” Giọng nói sặc mùi kí©h thí©ɧ của Red vang lên. Cô nàng vẫn giống như mọi ngày, ăn mặc rất thời trang, thân hình bốc lửa đầy quyến rũ kia càng được phô ra. Tuy vậy nhưng chiếc mặt nạ nửa mặt màu đỏ kinh dị kia đã che khuất khuân mặt xinh đẹp của Red.

Nhược Tuyết phi thân lên xe mà không cần mở cửa. Ánh mắt cô nhìn thấy cái bóng đen phía sau mình đang hoảng loạn quan gương chiếu hậu. Tiếng cười thảo mãn của Red vang trên đường, tiếp ngay sau đó là tiếng động cơ xe gào thét phóng đi như một cơn lốc. Để lại bóng đen tức giận đang đứng phía sau.

Đừng nói với ta là ngươi không biết là bị bọn chúng bám theo đó nha.” Red lên giọng với vẻ khıêυ khí©h. Miệng cô nàng vẫn họat động như tay thì vặn vô lăng một cách điên cuồng, đôi chân thon dài kia giật giật theo điệu nhạc điên cuồng phát ra trong xe.

“ Ngươi coi ta là gà sao bà cô. Mau mà lo cắt đuôi đám chuột cống phía sau đi.” Nhược tuyết lười biếng trả lời. Đôi mắt cô vẫn dán chặt vào chiếc màn hình điện thoại để nhắn tin, có đôi lúc lại liếc qua gương chiếu hậu để nhìn hai chiếc ô tô đang bám theo họ lúc này.

Trên đường đang rất đông xe qua lại, nhưng cô phải thực sự bái phục tài lái xe của Red. Cô nàng lượn che nhanh đến chóng mặt, thậm chí còn không thèm để chân vào vị trí phanh. Chiếc Porsche màu đỏ chói lao như tên lửa ngoài đường khiến những chiếc xe khác phải kinh hãi mà rú còi ầm ầm.

“ Ngươi lại hack mấy cái CCTV kia rồi.” Tiểu Tuyết quay lại sang hai bên đường, ngắm cảnh buổi đêm ở Bắc Kinh đang trôi đi trước mắt như một cơn lốc.

“ Kể cả không hack thì cảnh sát nhìn thấy xe của ta cũng không dám động vào.” Red hùng hồn tuyên bố.

“ Nhưng lũ chuột kia cũng không phải tay vừa. Nhìn đường lái của chúng cũng biết là tay đua cấp 3B trở lên.” Cô ậm ừ thông báo. Với trình độ đua siêu đẳng của Red mà còn không cắt đuôi được chúng thì cũng đủ hiểu bọn người này chắc chắn đã đánh hơi được điều gì.

Red liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu. Trông đường lái cứng cỏi nhưng không kém phần nhanh nhẹn của bọn người phía sau thật khiến cô nhức đầu. Chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đến giờ G. Tiểu Tuyết và cô không thể cứ lang thang mãi bên ngoài dường như vậy được. Lấy chiếc điện thoại ra, cô liền bấm một dãy số lạ hoắc, đến khi màn hình đổi màu đỏ quyến rũ thì mới cất nó đi.

“ Thắt dây an tòan vào cô em. Chúng ta chuẩn bị xuống địa ngục nào. “ Tiếng hét của Red vang xa khắp con đường. Bất ngờ, cô nhấn ga lao như điên, động tác nhanh đến nỗi Diệp Tuyết chỉ kịp bám chặt lấy cánh cửa xe. Hai chiếc ô tô phía sau cũng tăng tốc độ đuổi theo sát nút. Để nói về tốc độ thì quả thực, chiếc Porsche này không thể đấu nổi với hai chiếc Volvo phía sau kia. Nhưng, Red và Sliver không thể chết dễ dàng như vậy được.

Khi đảm bảo không còn chiếc xe nào đang ở phạm vi quanh mình, Red bất chợt thắng gấp rồi quay ngược đầu xe. Bánh xe va chạm với mặt đuờng tạo ra những tia lửa chói lòa. Hai chiếc Volvo phía sau không phản ứng kịp nên đành để cho chiếc Porsche biến mất trong làn xe.

“ Chúng ta đang đi ngược chiều ! Vui chứ ?” Red tự hào nói. Nhưng cô biết rằng, đám chuột đằng sau không thể dễ dàng bị cắt đuôi như thế.