Chương 13: Đạo Môn Bát Đại Thần Chú

Lục Hi

11/03/2023

Trước Sau

Chủ sạp lưng còng là người Quảng Đường, Tân An, có biệt hiệu là Trương mặt rỗ.

Đúng như tên gọi, sinh ra với khuôn mặt đầy vết rỗ, làn da ngăm đen, trông như Ngục Sát quỷ, vô cùng xấu xí.

Người lạ nhìn thấy thì rẽ đường vòng, người quen nhìn thấy thì cười chế nhạo.

Từ khi còn nhỏ gã đã vô cùng tự ti và canh cánh trong lòng vì điều đó.

Để thay đổi tình trạng này, Trương mặt rỗ đã tầm y hỏi dược và hỏi thăm danh y khắp nơi, cố gắng trở thành như người bình thường.

Đáng tiếc, thầy thuốc theo đơn hốt thuốc chữa bệnh còn được, “chỉnh dung làm đẹp” cho gã, thì đã làm khó người ta rồi.

Dưới tình trạng cầu y không có kết quả, Trương mặt rỗ đã đặt hy vọng vào bàng môn tà đạo.

Bàng môn tà đạo cũng là đạo tu hành, không thiếu pháp môn dị thuật “chỉnh dung”.

Kết quả thế nào, Trương mặt rỗ thực sự tìm được một vị "cao nhân ẩn sĩ", người ta thực sự tặng cho đan dược và dị thuật.

Dưới tác dụng của đan dược và dị thuật, một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra.

Khuôn mặt đầy sẹo rỗ của Trương mặt rỗ chỉ trong nửa ngày đã trở nên nhẵn bóng và trắng mịn, không một chút tì vết; làn da ngăm đen như quỷ trở nên trắng nõn và bóng loáng, cả người trẻ ra mười mấy tuổi.

Lần này gặp lại, đủ khiến chúng phụ nhân phát cuồng.

Trương mặt rỗ cũng đang tự mình tưởng tượng, có môn bí thuật này, giàu có một phương, thê thϊếp thành bầy, bước vào thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời...

Thật không may, sẽ không có chiếc bánh nào từ trên trời rơi xuống.

Không đến vài ngày, cơ thể của Trương mặt rỗ sinh ra biến đổi kỳ dị và đáng sợ.

Ban đầu, chỉ là tiếng xương cốt kêu rắc rắc khó giải thích vào ban đêm, giống như rang kẹo đậu phộng.

Sau đó, tình hình ngày càng xấu đi, dung mạo nhanh chóng lão hóa, mặt đầy nếp nhăn, hơn nữa toàn thân bắt đầu đau nhức kịch liệt, đau không muốn sống.

Người dường như không còn xương cốt, mềm nhuyễn, thân hình còng xuống, tinh thần uể oải.

Trương mặt rỗ cũng không ngốc, mơ hồ hiểu ra điều gì đó, nên nhân lúc còn có thể đi được, đã tìm đến vị “cao nhân ẩn sĩ” đã truyền đan dược và dị thuật cho gã.

"Cao nhân ẩn sĩ" đó nói với gã rằng đan dược và dị thuật có chỗ thiếu sót, sau đó lại tặng cho gã một viên đan dược khác.

Trương mặt rỗ uống đan dược, xương cốt toàn thân không còn đau nữa, dung mạo già nua biến thành một tráng niên chừng ba mươi tuổi, cơ thể cũng không còn uể oải, trong lòng khá vui mừng.

Tuy nhiên, khoảng thời gian tốt đẹp không kéo dài.

Không lâu sau, bệnh cũ của Trương mặt rỗ lại tái phát, xương cốt đau nhức, đau không muốn sống, lần này cả lưng cũng còng.

Vì vậy, gã lại tìm đến cao nhân ẩn sĩ cầu linh đan.

Lần này, cao nhân ẩn sĩ vẻ mặt ôn hòa, tiên phong đạo cốt đã trở mặt, nói rằng đan dược nhà mình không dễ luyện chế, duyên phận đôi bên đã hết, không thể tự dưng ban tặng cho gã.

Trừ khi, Trương mặt rỗ làm việc cho ông ta.

Trương mặt rỗ lúc này làm sao từ chối, đồng ý ngay lập tức.

Thế là, màn xiếc ảo thuật mãi nghệ trên đường phố liền xuất hiện.

...

Trong công đường nha môn, Từ huyện lệnh và Sở Trần nghe được lời kể của Trương mặt rỗ, hai bên nhìn nhau, trong lòng đã sáng tỏ.

Đây nào có là cao nhân ẩn sĩ gì, rõ ràng là yêu ma tà tu mê hoặc bách thính bình thường mặc hắn ta sai khiến.

Suy đoán ban đầu của Sở Trần không sai.

Hộp gỗ có chuyện mờ ám, là một món quỷ vật tà dị.

Từ huyện lệnh xua tay, lệnh cho nha dịch đưa Trương mặt rỗ nhốt vào đại lao, niêm phong hộp gỗ, rồi lại lệnh cho người chăm sóc tốt cho người tí hon.

Phân phó xong những chuyện này, Từ huyện lệnh nặn ra nụ cười trên khuôn mặt nghiêm túc, gật đầu với Sở Trần.

"Khá lắm khá lắm, không hổ là đệ tử của Hứa tiên sư, danh sư xuất cao đồ."

Sở Trần nhanh chóng phất tay, khiêm tốn nói: "Huyện tôn khen nhầm rồi."

Từ huyện lệnh lắc đầu: “Không cần khiêm tốn, lần này thật sự may nhờ có cậu, thật ra không phải lần đầu Trương mặt rỗ đến huyện xiếc ảo thuật mãi nghệ, bổn quan theo lệ đã từng lệnh Tuần kiểm thị sát qua, tiếc là khi đó không phát hiện ra gì, nên cũng không để ý đến."

Sở Trần sửng sốt, Huyện lệnh phái người đi nhưng không phát hiện chuyện ẩn bên trong...

Vậy làm thế nào hắn phát hiện ra?

Có vẻ như chuyện ẩn bên trong khá rõ ràng, hắn rất dễ dàng phát hiện ra.

Từ huyện lệnh dường như nhìn ra được nghi hoặc của Sở Trần, quan sát Sở Trần từ trên xuống dưới, cười haha nói:

"Sở hiền chất, mấy ngày gần đây cậu vừa nhập Đạo đúng không? Chúc mừng chúc mừng!"

"Huyện tôn mắt sáng như đuốc, đệ tử bội phục!"

Sở Trần đối với điều này cũng không hề bất ngờ, Từ huyện lệnh quy tụ nho đạo và văn tâm, tu hạo nhiên chi khí, tu vi đạo hạnh không thấp hơn Hứa Bình đạo trưởng, nhìn ra được hắn nhập Đạo cũng là hợp lý.

Chỉ là, chuyện này liên quan gì đến việc hắn nhìn ra hộp gỗ cùng sự quái dị của người tí hon?

Từ huyện lệnh giải thích:

"Hộp gỗ này là một món tà khí, thủ pháp luyện chế cực kỳ tinh vi, vừa rồi bổn quan quan sát kỹ một phen, lúc này mới phát hiện thấy nó chỉ có uy lực với người thường, vô dụng đối tu sĩ đã nhập Đạo và khiến người bổn quan phái đi bị mắc lừa, Sở hiền chất mới nhập Đạo, đan xen giữa tu sĩ và người thường, vừa khéo khắc chế nó."

Sở Trần sửng sốt, thảo nào lúc đó Tiểu Quỷ Tử không để ý thấy, mà chỉ có mình hắn phát giác ra.

Khá lắm, thủ đoạn của yêu ma quỷ quái ở thế giới này quá âm hiểm rồi.

Điều này ai có thể ngờ tới, giữa thanh thiên bạch nhật, giữa trời quang mây tạnh, trên phố xá huyện thành náo nhiệt, lại có tai họa yêu ma lén lút hại người.

Thủ đoạn bí ẩn và nham hiểm thâm độc, quả thực khiến người ta nghe rợn cả người.

"Sở hiền chất, đợi sư phụ cậu trở về e rằng không kịp, việc này không nên chậm trễ, bổn quan đích thân dẫn binh, tìm hiểu nguồn gốc, tiêu diệt lũ yêu ma quỷ quái này, cậu tạm thời về nhà tu hành trước, sau khi nhập Đạo cần phải ổn định. "

Từ huyện lệnh khá giàu kinh nghiệm, làm việc mau gọn quyết đoán.

Sau khi nói rõ vài lời, Huyện lệnh dẫn theo Điển sử, Tuần kiểm, cùng một nhóm nha dịch tinh nhuệ, vội vàng rời đi.

Sở Trần cung kính chắp tay, bái biệt Từ huyện lệnh.

Trong lòng hắn thật ra muốn theo cùng Từ huyện lệnh mở mang kiến thức.

Nhìn Huyện lệnh trảm yêu trừ ma, tích lũy công đức, nói không chừng hắn còn có thể kích hoạt kim thủ chỉ, lướt ra pháp thuật mới.

Nhưng nghĩ lại vừa mới nhập Đạo, không có nhiều pháp thuật hộ thân, hắn cũng chỉ gạt bỏ ý định này.

Trước mắt, tu hành mới là vương đạo.

Về đến nhà đã là giữa trưa, trù nương đã nấu xong bữa trưa, Sở Trần đánh chén xong xuôi, vội vàng trở lại tịnh thất ở hậu viện tu hành.

"Sư huynh, hôm nay huynh quả là lợi hại!"

Tiểu Quỷ Tử giơ ngón tay cái lên: "Ta đều không phát hiện, cái hộp gỗ đó lại tà dị như vậy."

Sở Trần sờ sờ đầu hắn ta.

"Thật đúng lúc, sư huynh ta vừa nhập Đạo, đυ.ng phải ta, coi như bọn họ xui xẻo."

"Hahaha, chính xác! Nếu ta là yêu ma tà tu đó, ta chắc chắn sẽ tức chết."

Tiểu Quỷ Tử bật cười.

Thời khắc giữa trưa, dương khí quá cường đại, Tiểu Quỷ Tử tỏ ra rất ngoan ngoãn, tự mình chui vào trong lọ đi ngủ.

Sở Trần nhẹ nhàng đậy kín chiếc lọ để tránh ánh nắng chiếu vào, rồi đặt chiếc lọ vào chỗ thoáng mát trong phòng để Tiểu Quỷ Tử ngủ ngon giấc.

Làm xong những chuyện này, Sở Trần khoanh chân ngồi trên bồ đoàn trong tịnh thất, nhìn vào Tâm Miếu.

Hôm nay hắn tố giác chủ sạp, coi như tu được công hành.

Quả đúng như dự đoán, trong Tâm Miếu, công hành của hắn đã chuyển từ "0" thành "1".

Hắn đã có thể tu tập tập hai môn pháp thuật 【Ngũ Quan Khu Dịch Quỷ Thần】và【Thoát Y Giải Đai】.

Ngoài ra, sau khi tích lũy công đức, trong Tâm Miếu của hắn lại thêm một môn pháp thuật.

【Pháp thuật: Bát Đại Thần Chú】

【Tịnh Khẩu thần chú】

【Tịnh Thân thần chú】

【Tịnh Tâm thần chú】

【An Thổ Địa thần chú】

【Tịnh Thiên Địa thần chú】

【Chúc Hương thần chú】

【Huyền Uẩn chú】

【Kim Quang chú】

【Điều kiện tu tập: Công hành nhất đạo (công hành 1)】

Sở Trần sững sờ, Tịnh Khẩu, Tịnh Thân và Tịnh Tâm thần chú, hắn từng học qua trong Tam Quan kinh, đây được coi là chú pháp mà các Đạo Môn tu sĩ bắt buộc phải tu trước khi nhập Đạo.

Kim Quang chú này...

Sở Trần tim đập thình thịch, đầu óc chìm vào trong Kim Quang chú.

Ngay lập tức, Tâm Miếu từ từ hiện lên Kim Quang chú chú pháp.

【Kim Quang chú: Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu triệu kiếp, chứng ngộ thần thông. Trong ngoài Tam giới, duy Đạo độc tôn. Thể có Kim quang, chiếu rọi thân ta. Nhìn tới không thấy, nghe tới không nghe. Bao quát thiên địa, dưỡng dục quần sinh. Thụ trì vạn lần, thân có ánh sáng. Thị vệ Tam giới, Ngũ Đế Ti nghênh. Vạn thần hướng lễ, sai khiến lôi đình, quỷ yêu mất vía, tinh quái vong hình. Trong có sét đánh, lôi thần ẩn danh. Động tuệ giao triệt, ngũ khí đằng đằng. Kim quang nhanh hiện, phủ hộ Chân nhân. Cấp cấp như luật lệnh.】