Chương 35: Hỏa Nguyên Linh Quả

THIÊN TRIỀU TIÊN QUAN

Chương 35: Hỏa Nguyên Linh Quả

Lục Hi

13/03/2023

Trước Sau

Sau lần bôn ba ngày hôm qua, Sở Trần và Hoàng Phú Quý cũng coi như đã có nhiều kinh nghiệm xuống vùng quê trừ tà tiêu tai.

Hầu hết người dân trong các thôn đều chỉ nhiễm một ít "tà khí" trên người, thỉnh thoảng mới gặp một hai người bị "tà khí xâm nhập".

Vì vậy, tốc độ thanh tẩy thôn của hai người rất nhanh, nửa canh giờ là có thể xử lý xong một thôn.

Nhưng mà... nhìn người dân của Hồng Diệp thôn vây quanh, hai người cảm thấy da đầu tê dại.

Tất cả những người dân trong thôn đều bị "tà khí quấn thân", mà tình hình còn khá nghiêm trọng.

Nếu không kịp thời xua đuổi, lại chậm trễ, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Hoàng Phú Quý sờ mồ hôi trên trán, thở than trong lòng, hôm nay thảm rồi.

"Phú Quý, đừng nghĩ nữa, làm việc thôi!"

Sở Trần cười vỗ vỗ Hoàng Phú Quý, giống như đang dỗ dành và khích lệ một đứa trẻ.

Bởi vì thôn dân bị "nhiễm tà khí" nghiêm trọng, nên nước phép thường được dùng để xúa tán và tinh lọc tà khí không có tác dụng.

Vì vậy,

Sở Trần đặt rương sách sau lưng xuống, giống như Hứa Bình đạo trưởng hồi đó, dùng rương sách dựng một pháp đàn đơn giản, khai đàn làm phép.

Đặt bát hương,

Sở Trần nín thở, tập trung tinh thần.

Đầu tiên tụng niệm "Tam Quan kinh ", sau đó lại niệm Bát Đại Thần Chú.

【Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn, quảng tu hạo kiếp, chứng ta thần thông, trong ngoài Tam giới, duy Đế độc tôn, thân có Kim Quang, phản chiếu thân ta...】

Khi thầm niệm Kim Quang thần chú, trong cơ thể hắn xuất hiện một vầng sáng vàng mờ nhạt, người ngoài không thể phát hiện được.

"Cấp cấp như luật lệnh!"

Sở Trần chân đạp cương bộ, tay như kiếm chỉ, Kim Quang vô hình chung rơi xuống nước phép trên pháp đàn, gây nên những gợn sóng.

Hiển nhiên là ngoại vật được Kim Quang thần chú gia trì.

Đây là điều mà Sở Trần ngộ ra được trong hai ngày qua, hắn đã có thể dùng Kim Quang thần chú để gia trì cho nước phép, giúp tăng cường hiệu quả xua đuổi tà ma của nước phép.

"Này, cơ thể ta không còn đau nữa."

Một đứa bé trai bị thiếu hai chiếc răng được tắm mình trong Kim Quang pháp thủy, tà khí trong cơ thể tan rã với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường như tuyết mùa đông gặp mặt trời ấm áp, điều này làm thằng bé vui mừng không thôi và liên tục cảm tạ Sở Trần.

"Đa tạ đại ca ca, huynh thật lợi hại."

Thằng bé vái lạy, trông khá đáng yêu.

Sở Trần sờ sờ đầu thằng bé, khóe miệng hiện lên nụ cười.

"Tiên sư, hãy cứu đứa nhỏ nhà tôi, nó không ngừng khóc..."

Nhìn thấy hiệu quả tức thì của Kim Quang pháp thủy, ai nấy kích động không thôi, lập tức lại vây lấy Sở Trần.

"Từ từ sẽ đến, đừng gấp."

Sở Trần kiềm chế tính khí, vẩy từng giọt nước phép trong chậu lên đầu thôn dân để rửa sạch tà ma.

Nước phép được Kim Quang thần chú gia trì rất hiệu nghiệm, tốc độ đuổi tà ma của hắn cực nhanh, hết lượt này đến lượt khác, không thể dừng lại.

Hoàng Phú Quý ở bên cạnh nhìn thấy trợn tròn mắt.

Nước phép bình thường không có hiệu quả, hắn chỉ có thể dùng bí thuật gia truyền để xua tán tà khí cho thôn dân.

Chỉ là mỗi lần chỉ có thể thi triển pháp thuật một lần xua đuổi cho một người dân, chậm hơn rất nhiều so với Sở Trần dùng Kim Quang thần chú xua đuổi tà ma, hơn nữa còn rất tiêu hao pháp lực.

Những thôn dân bên cạnh khá xu thế, đồng loạt xúm về phía Sở Trần.

"Phú Quý, đừng thi triển pháp thuật nữa, giúp ta rải nước phép."

"Được rồi!"

Hoàng Phú Quý ngược lại cũng khá vui và thanh nhàn, nhanh chóng tiếp nhận lấy Kimg Quang pháp thủy.

Chừng nửa canh giờ bận rộn, hai người mới thanh tẩy hết tà khí trong cơ thể thôn dân.

Có điều, hai người không vội rời đi.

Chuyện xảy ra bất thường tất có yêu, Hồng Diệp thôn bỗng chốc có nhiều người bị “tà khí xâm nhập” như vậy, lân cận chắc chắn có tai họa yêu ma.

Nếu không giải quyết căn nguyên đằng sau, hai người sẽ trừ tà một cách vô ích.

truyện trọng sinh

"Thôn trưởng, thôn của các người gần đây đã xảy ra chuyện gì?"

Sở Trần và Hoàng Phú Quý tìm đến thôn trưởng của Hồng Diệp thôn.

Đây là một vị lão giả râu tóc bạc phơ, chống gậy, nói một cách thần thần bí bí:

"Hai vị Tiên sư, thật không dám giấu, mấy ngày nay trên núi hay truyền đến tiếng sói tru cả đêm,

Lúc đầu chúng tôi cũng không để ý tới, trên núi lắm động vật hoang dã, tiếng sói tru và tiếng gầm của động vật không phải là hiếm."

"Thế nhưng hai ngày trước, có người trở về nhà hơi muộn, đã nhìn thấy một con Lang Vương to bằng con bò tru dưới ánh trăng trên núi, chậc chậc chậc, một con sói to lớn như vậy, ngài nói, có khi nào nó đã thành tinh rồi không?"

"Tiên sư, chúng tôi trúng tà khí, liệu có phải là do Lang Vương gây ra?"

Sở Trần và Hoàng Phú Quý nghe vậy, gật đầu lia lịa.

Đúng thật là có khả năng.

Dã thú thành yêu thành tinh, tu vi đạo hạnh không đủ, nhất thời không khống chế được yêu khí trong cơ thể, phun ra ngoài, lây nhiễm ra khu vực xung quanh là chuyện rất thường tình.

"Sở cả, chúng ta phải làm sao?"

Sở Trần suy nghĩ một chút, nói: "Đến thôn kế tiếp trước, tối về lại xem tình hình."

Sau khi đưa ra quyết định, hai người báo cáo với Quỷ Thần Ti của huyện trước, sau đó lại vội vã đến thôn bên cạnh.

...

Bóng tối bao trùm bầu trời, màn đêm oi bức.

Xung quanh Hồng Diệp thôn lại vang lên từng hồi tiếng sói tru, khiến cho thôn dân sợ hãi đóng kín cửa phòng và trốn trong chăn không dám phát ra tiếng động.

Gần tối, Sở Trần và Hoàng Phú Quý trở lại Hồng Diệp thôn đúng theo thời gian đã định.

Tìm kiếm tiếng sói tru, đi về phía ngọn núi.

Hai người bước nhanh, vượt núi băng đèo, càng ngày càng gần tiếng sói tru.

Một lúc sau, cả hai nín thở tập trung tinh thần, trốn vào trong rừng rậm và nhìn thấy nguồn gốc phát ra tiếng "sói tru".

Dưới ánh trăng, trên đỉnh ngọn đồi nhỏ, một bầy Lang Yêu to con tụ tập lại.

Trong bầy Lang Yêu, một con Lang Vương màu trắng bạc cực kỳ bắt mắt, thân hình to lớn như con bò, đôi mắt xanh lục nhìn chằm chằm xung quanh, trong vẻ ung dung tự tin mang vài phần cảnh giác, như có kẻ thù mai phục xung quanh, chờ cơ hội hành động.

Hai người lại quan sát và phát hiện ra một số manh mối.

Con Đại Lang Yêu này dẫn theo một bầy Tiểu Lang Yêu không phải vô cớ tru lên, mà là canh giữ một cái cây nhỏ màu đỏ lửa trên đỉnh núi.

Trên cây nhỏ đỏ rực lửa có năm Linh quả màu đỏ lửa tỏa ra Linh quang mê người, dưới ánh trăng chiếu rọi, phát ra hào quang màu đỏ, khiến người ta mê mẩn.

"Thì ra là có bảo vật xuất thế, thảo nào bầy yêu lại sôi trào. Sở ca, xung quanh chúng ta hẳn là có rất nhiều yêu ma quỷ quái rình rập, lần này chúng ta đột nhập vào hang trộm rồi."

Hoàng Phú Quý nuốt nước bọt, giọng nói khẽ run.

Sở Trần cố ý hỏi: "Vậy chúng ta đi thôi?"

Hoàng Phú Quý lắc đầu liên tục:

"Vậy thì chắc chắn không được, Linh quả đó ta biết, Hỏa Linh Nguyên Quả là một loại Linh quả cố bản bồi nguyên, tăng tu vi đạo hạnh. Kỳ trân như vậy, có thể gặp không thể cầu, bỏ lỡ thôn này, sẽ không còn cửa tiệm này."

"Linh quả đó ước tính đêm nay sẽ chín muồi, bầy Lang Yêu cùng yêu ma quỷ quái rình rập xung quanh, e rằng đều đang đợi, ai nỡ lòng rời đi?"

Sở Trần đoán được tâm tư của Phú Quý, mỉm cười gật đầu, hắn cũng không nỡ rời đi.

Hỏa Linh Nguyên Quả này tuy hiệu quả kém hơn một chút so với Bích U Thanh Quả mà Long Quân tặng cho, nhưng cũng là kỳ trân dị bảo có thể giúp tu sĩ nâng cao tu vi, đặc biệt hiếm có.

Gặp được bảo vật như vậy, cơ duyên ở ngay trước mắt, ai mà nỡ lòng từ bỏ.

Hoàng Phú Quý chỉ còn một bước nữa là nhập Phẩm, lúc này chắc chắn sẽ không chịu từ bỏ.

Sở Trần cũng không cam lòng từ bỏ, nếu như có thể đoạt được một hai quả, hắn sẽ nhanh nhập Phẩm.

"Sở ca, sau khi thi triển Thỉnh Tiên bí thuật, ta sẽ có da dày thịt béo, không sợ bị thương, lát nữa ta sẽ tìm cơ hội xông vào giành lấy hai quả Linh quả, huynh tiếp ứng bên ngoài, thế nào?” Hoàng Phú Quý hào hứng phân công hợp tác, khá thành thật.

"Được rồi, huynh yên tâm, ta sẽ phụ trách đoạn sau, ổn thỏa!"

Sở Trần khẽ gật đầu, nóng lòng muốn thử.

Pháp thuật【Thổi Lông Thành Hổ】mà hắn vừa luyện thành là thích hợp bọc hậu nhất.

Một khi Phú Quý thành công đoạt được Linh quả, hắn sẽ thả hổ yểm trợ.

Doc Truyen Online

user icon

Trang Chủ Thiên Triều Tiên Quan