Chương 1: Xuyên Qua Thành Xà Yêu

Thiên Vũ là một sinh viên, cuộc sống ngày thường chỉ đi ngang qua ba điểm một đường: ký túc xá, nhà ăn, và phòng học.

Hôm nay, trong lúc nàng ngủ mơ đã vô tình xuyên qua, khi mở mắt ra, mới phát hiện mình đang ở trong một sơn động, biến thành quái vật mình người đuôi rắn.

Chiếc đuôi rắn ở nửa dưới vừa thô lại vừa dài, cực kỳ hoa lệ, những chiếc vảy lớn bằng bàn tay tản ra ánh sáng xanh lục nhiều sắc độ.

Nửa người trên không manh áo che thân, còn trắng trẻo mịn màng hơn so với thân thể vốn có của nàng, còn cả bầu vυ" no đủ vừa tròn vừa to, nàng không nhìn thấy khuôn mặt của mình, chỉ biết bản thân có một mái tóc vừa đen vừa dài lại rất mượt mà, ắt hẳn là một xà tinh xinh đẹp.

Nàng nhìn đuôi rắn quét tới quét lui trên mặt đất của mình, huynh đệ xà tinh trong truyện Anh Em Hồ Lô, lại nhớ tới tiểu thanh trong phim 《 Thanh Xà Bạch Xà 》, vẻ mặt cực kỳ buồn khổ, người ta xuyên không thì có bàn tay vàng, còn mình thì kéo theo một cái đuôi to, không biết có sống nổi qua ba chương không nữa...

Lúc này, bên tai truyền đến âm thanh lạnh băng của hệ thống, “Ký chủ, chào mừng đã đến Linh thú Đại Lục, nơi này yêu ma hoành hành nắm giữ không gian sinh tồn của nhân loại, vì thế hoàng đế nhân loại đã mời một nghìn vị pháp sư đến thi triển phép thuật, triệu hoán ngươi tới trừ yêu. Hoàn thành nhiệm vụ thì có thể quay về thế giới hiện đại.”

“Trừ yêu? Bây giờ bề ngoài tôi chính là một con xà yêu, hơn nữa tôi chỉ biết kêu rên, không biết trừ yêu gì cả, xem ra là các người tìm lầm người rồi, tốt nhất là nhanh chóng đưa tôi trở về đi thôi.”“Nếu pháp sư đã triệu hoán cô đến đây, tất nhiên là sẽ có ý khác. Vũ khí lợi hại của cô chính là nước bọt ở trong miệng, có tác dụng kí©h thí©ɧ tính dục, cô tự mình lo liệu...”

“What? Nước bọt ở trong miệng là thuốc kí©ɧ ɖụ© à, đây mà cũng gọi là vũ khí hay sao...”

“.......” Hệ thống không trả lời nàng, giống như đã quyết định.

Thiên Vũ cảm thấy mình xui xẻo tột đỉnh, xuyên qua phải mang thân hình quái dị, đi vào đại lục mà yêu ma hoành hành, lại còn nhận được một nhiệm vụ bất khả thi.

Cái bụng đột nhiên sôi lên ùng ục.

Thân thể này giống như đã lâu không ăn gì, vừa mới đến đây, Thiên Vũ đã cảm thấy thân thể có chút suy yếu, chẳng lẽ là vừa mới kết thúc kỳ ngủ đông.

Nàng thử di chuyển thân thể của mình, không ngờ vèo một cái Thiên Vũ đã thoát ra khỏi sơn động, đi vào rừng cây bên ngoài, nàng hoảng sợ, không ngờ thân hình này lại linh hoạt như vậy.

Lại thử nhúc nhích về bên trái một chút, thân mình lập tức vụt ra mấy chục mét, phát hiện này khiến nàng cực kỳ vui vẻ, tự nhiên đi tới đi lui tuần tra trong rừng, di chuyển nhanh chóng khiến cho gió thổi ù ù bên tai, thổi bay mái tóc dài xinh đẹp của nàng, nếu không phải có một cái đuôi rắn theo ở phía sau, nàng thậm chí sẽ nhận thấy mình là tiên nữ bay trong không trung.

Thính giác và khứu giác của nàng dường như cũng trở nên đặc biệt nhanh nhạy, nàng cảm giác có một động vật đang ở phía trước cách mình không xa, bản năng ăn thịt của rắn thúc dục nàng nhanh chóng tiến về phía trước.

Trước mắt cũng là một quái vật mình người đuôi rắn giống như nàng, còn đang dùng đuôi rắn của mình cuốn lấy một con nai con, há cái miệng đỏ như máu ra, phun nọc độc muốn hút linh khí của con nai kia.

Bọn họ nhìn nhau ngẩn ra trong ba giây, hiện tại Thiên Vũ đã rất đói bụng, liền không tự chủ được hộc ra một chút nọc độc đỏ như máu, còn mang theo một vài giọt nước bọt.

Mùi hương nước bọt bay đến xoang mũi xà yêu nam kia, khiến hắn có chút ý loạn tình mê.

Nữ xà yêu vốn đã rất hiếm thấy, loại xà yêu có màu xanh lục lóe ánh huỳnh quang như nàng càng hiếm thấy, huống chi còn là một xà yêu da trắng tóc dài ngực to xinh đẹp như vậy.

Nam xà yêu cuốn con nai đưa tới trước mặt Thiên Vũ.

“Đói bụng rồi có phải không, ta vừa mới ăn xong một con, con này cho nàng.” Nam xà yêu chủ động làm thân.

Thiên Vũ đã không có thời gian trò chuyện khách sáo, liền dùng lưỡi rắn liếʍ con nai con kia, há miệng đỏ tươi, dùng sức hút một cái, linh khí màu vàng kim nhàn nhạt từ trên người con nai liền bị hút vào trong bụng Thiên Vũ, nai con hóa thành một làn khói nhẹ, bay theo gió.

“Ta tên là Thiên Vũ, ngươi tên là gì?” Sự đói khát trong bụng đã tan đi một ít, Thiên Vũ mới nhớ đến việc hỏi tên nam xà yêu kia.

“Ta tên là Thương Dạ, vì sao trước kia chưa từng gặp nàng? Chỗ này là địa bàn của thụ yêu, chưa được bọc họ đồng ý thì không thể săn bắt ở đây, nàng theo ta về sơn động trước đi đã...”

Yêu quái cũng có xã hội đen, phân chia địa bàn sao? Nếu bây giờ còn chưa có bất kỳ hiểu biết gì đối với thế giới này, chi bằng cứ đi theo nam xà yêu này trước sẽ an toàn hơn.

Thiên Vũ gật đầu, nam xà yêu đong đưa đuôi bay ra ngoài, Thiên Vũ theo sát phía sau.