Chương 124

Đúng lúc này, giọng nói của Hạ Mộng vang lên bên tai, Trương Hiên mới kịp thời phản ứng, nhanh chóng bước ra khỏi cảm giác của mình.

“Được rồi, mau đi ngủ thôi nào. Ngày mai chúng ta còn đi đến công viên giải trí nữa.”

Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của Hạ Mộng đỏ ửng, cô định chuyển sự chú ý của con gái sang chuyện khác.

Hạ Phi Huyên nghe thấy công viên giải chỉ, thì ngay lập tức bị phân tâm, đôi mắt long lanh to tròn tràn đầy sự háo hức.

Trương Hiên và Hạ Mộng đều thở phào một hơi, cuối cùng cũng xong rồi.

“Còn chưa hôn mà!”

Giọng nói của Tiểu Liên vang lên từ trong phòng ngủ.

_____

Nghe thấy câu nói của Tiểu Liên, Trương Hiên thiếu chút nữa thì ngã ngửa ra đằng sau.

Còn Hạ Mộng thì lập tức trợn tròn mắt.

“Đúng rồi, bố mẹ đã hôn nhau đâu! Bố mẹ người ta đều hôn nhau mà, sao bố mẹ lại không hôn nhau!”

Nghe thấy bạn thân nhắc nhở, cô bé con vội vàng lên tiếng.

Hạ Mộng trả lời theo phản xạ tự nhiên: “Không được!”

Mới để cho Trương Hiên ôm một cái, Hạ Mộng đã cảm thấy toàn thân không được tự nhiên rồi. Nếu để anh hôn nữa thì sau này đến công ty làm sao cô có mặt mũi nào gặp anh nữa đây?

“Sao lại không thể? Có phải là bố mẹ đã ly hôn thật rồi không?” Đôi mắt to tròn của Hạ Phi Huyên ngấn lệ, cái miệng nhỏ chu ra, giống như có thể òa khóc bất cứ lúc nào.

Hạ Mộng lại lập tức mềm lòng, liếc nhì Trương Hiên, nhưng vừa nghĩ đến chuyện hôn anh thì trong lòng cô lại từ chối ngay.

Không được, bắt mình phải hôn một người không quen thì cô không làm được!

“Bố ơi, lẽ nào bố không cần Phi Huyên nữa hay sao?”

Hạ Phi Huyên nhìn chằm chằm vào Trương Hiên.

Trương Hiên vội vàng nói: “Làm sao có thể? Bố thương Phi Huyên nhất trên đời, sao có thể không cần con được cơ chứ!”

Nghe được lời của Trương Hiên, Hạ Phi Huyên vô cùng vui vẻ, khoa tay múa chân, nhảy nhót vui mừng.

Nhìn thấy con gái mình lại có thể vì một câu nói của Trương Hiên mà vui vẻ đến như vậy, Hạ Mộng cảm thấy hơi ghen tỵ, vội vàng nói: “Mẹ cũng thương con mà, con gái yêu!”

“Vậy tốt rồi, thế bố mẹ mau hôn nhau đi!” Hạ Phi Huyên nhân cơ hội để nhắc lại yêu cầu của mình, cô bé chớp chớp đôi mắt to, rồi lại chăm chú nhìn Trương Hiên và Hạ Mộng.

Hạ Mộng ngây người.

Trương Hiên cũng đứng hình!

Trương Hiên vẫn còn một chút kích động, hai người đã xa xách năm năm, cái ôm vừa rồi đã khiến Trương Hiên nhớ lại cái đêm của năm năm trước, khi Hạ Mộng rời khỏi vòng tay anh, trong lòng anh vẫn còn chút nuối tiếc.