Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Vương Trở Về

Chương 37

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Mộng cảm nhận được ánh mắt này, ngẩng đầu đã lập tức nhìn thấy ánh mắt mong đợi của con gái, không khỏi vỗ trán.

Mải làm quá nên quên bẵng mất con gái bảo bối rồi.

Cô bé thấy dáng vẻ của mẹ, cho rằng mẹ làm việc xong rồi, lập tức hoan hô một tiếng, chạy về phía Hạ Mộng, dáng vẻ giống hệt như tinh linh trên trời.

“Mẹ ơi, có phải mẹ xong việc rồi không?” Giọng nói của cô bé ngọt ngào, mềm như bông.

Nghe thấy lời của con gái, Hạ Mộng không khỏi áy náy.

Cô không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.

Kệ đi, không làm nữa!

Có bao giờ hết việc để làm đâu!

Nghe thấy câu trả lời khẳng định của mẹ, cô bé hoan hô thêm lần nữa, nhào vào lòng Hạ Mộng.

“Phi Huyên, chúng ta đi đâu chơi đây?” Hạ Mộng phát hiện, cô vậy mà lại chưa bao giờ đi chơi cùng con gái.

“Mẹ ơi, qua 3 ngày nữa là con 5 tuổi rồi!” Phi Huyên nói chuyện kiêu ngạo như người lớn.

Hạ Mộng đập trán một cách buồn bực, cô vậy mà lại quên mất còn 3 ngày nữa là đến sinh nhật con gái.

_____

“Con yêu, con 5 tuổi rồi, sau này là em bé lớn rồi, sinh nhật lần này con muốn quà gì? Cứ nói đi, mẹ sẽ đồng ý với con?”

Hạ Mộng nhìn con gái một cách yêu thương, trong lòng vô cùng áy náy.

“Không phải 3 tháng trước mẹ đã nói rồi sao, bố của Phi Huyên sắp về rồi mà? Sinh nhật của Phi Huyên, mẹ có thể bảo bố xuất hiện được không?” Hạ Phi Huyên dùng ánh mắt ngây thơ nhìn mẹ mình, đôi mắt to đáng yêu tràn đầy hi vọng.

Nghe con gái nói vậy, nội tâm Hạ Mộng run lên, thân thể cứng đờ.

Ba tháng qua đi, cô đã quên mất lời hứa trước đấy, vốn chỉ là lời dỗ cho con gái vui, ai ngờ con bé vẫn còn nhớ rõ như thế.

Hạ Mộng cắn răng: “Được, đến lúc đó, mẹ nhất định sẽ bảo bố về!”

Nghe được câu trả lời chắc chắn, Hạ Phi Huyên vui tới mức nhảy lên, hoạt bát như một tinh linh nhỏ đang vui vẻ.

Thấy bộ dạng vui vẻ của con gái, nước mắt không biết từ lúc nào đã tràn đầy hốc mắt.

“Đi, con yêu, mẹ dẫn con đi ăn một bữa no nê!”

“Ở nhà hàng Mộng Hải Lam Thiên sao ạ?”

Đôi mắt to của Hạ Phi Huyên tràn đầy hi vọng.

Thấy mẹ gật đầu, cô bé chu môi lên, thơm lên má mẹ một cái.

Khách sạn quốc tế Mộng Hải Lam Thiên.

Lúc Trương Nhược Hi tới đây, cô bé bị cách trang trí của khách sạn doạ cho nhảy cẫng lên.

Chẳng qua là buổi tụ hội của học sinh cấp ba mà thôi, cô không ngờ các bạn học trong lớp lại chọn chỗ này.
« Chương TrướcChương Tiếp »