Chương 5

“Biết Trương Kế Giang không? Chuyển lời cho ông ta, bảo là, Trương Hiên trở về rồi.”

“Qua hai tháng nữa chính là ngày giỗ của bố mẹ tôi, bảo tất cả những người tham dự sự việc 5 năm trước đến trước mộ bố mẹ tôi sám hối, sau đó tôi sẽ cho bọn họ một cái chết có thể diện.”

Trương Hiên vừa nói vừa đi đến trước mặt mấy người đó, họ run lẩy bẩy, không biết làm sao.

Thấy những người này chỉ biết sợ, Trương Hiên nhíu mày: “Lời tôi nói, mấy người không nghe thấy sao?”

“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, chúng tôi nhất định chuyển lời!”

“Ngài cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ chuyển lời!”

“Ừ, cảm ơn!”

Trương Hiên nói xong, vòng qua bọn họ đi lên cầu thang, lúc đi ngang qua bọn họ, Trương Hiên giống như đột nhiên nhớ ra cái gì, nói với bọn họ: “Hiện tại tôi đang ở trang viên Lợi Phất Lễ, nếu bọn họ muốn chết sớm hơn một chút, tôi đợi bọn họ.”

Giọng điệu lạnh lùng, bá đạo!

Dường như ông lớn ở thành phố Đông Sơn ở trước mặt anh cũng chỉ là con kiến đập cái là chết mà thôi.

Nhưng anh lại làm cho người ta cảm thấy… Đây là sự thật!

Cho tới khi Trương Hiên biến mất ở lối ngoặt lên cầu thang, mấy người ngã ra đất, cả người đầy mồ hôi lạnh như vừa vớt từ trong nước ra.

“Người này là ai? Dám đắc tội với cả nhà họ Trương!”

“Bất kể người này là ai, anh ta và nhà họ Trương cũng không phải người mà chúng ta có thể dây vào, chúng ta chỉ cần chuyển tin tới đó là được!” Một người nói một cách kiêng kị.

“Trang viên Lợi Phất Lễ sao? Người sống ở đó đều vô cùng giàu có, người trong thành phố Đông Sơn có tư cách vào đó ở không đến năm người, anh ta ở trang viên Lợi Phất Lễ?” Phương Cảnh Minh đột nhiên nói, sau đó sắc mặt thay đổi, kinh hãi: “Không ổn, đại ca đang ở trang viên Lợi Phất Lễ!”

“Đại ca tới đó làm gì?”

“Cậu Lâm cũng nhìn trúng trang viên Lợi Phất Lễ, nhưng chỗ đó chỉ có năm phòng, bốn phòng trong đó đều là của các ông lớn thành phố Đông Sơn, chỉ có chủ nhân của một căn biệt thự không có danh tiếng gì, đại ca đi để…”

“Hỏng rồi, nhanh gọi điện cho đại ca, người này chắc chắn là chủ nhân của căn biệt thự cuối cùng đó, nếu đắc tội người này, đại ca chắc chắn phải chết.”

Trong lòng mọi người đều lo lắng, nhanh chóng gọi điện cho đại ca nhà mình nhưng đầu dây bên kia lại không nhắc máy, làm bọn họ gấp như con kiến ngồi trên bếp lửa.

Tính cách đại ca thế nào, bọn họ hiểu rất rõ, tất nhiên là được ăn cả ngã về không, cho rằng có thể dựa vào việc này để trèo cao vào nhà họ Lâm, cho nên chiếm biệt thự của người ta, loại chuyện kiểu này không phải lần đầu đại ca làm, nhưng lần này là tổ ong vò vẽ đấy!

“Mau đi đường tắt tới trang viên Lợi Phất Lễ tìm đại ca, mấy người các cậu tiếp tục gọi điện thoại đi, nhất định phải báo cho đại ca biết! Mẹ nó chứ, sao tự dưng lại dây vào loại người này!”

Lúc này, mười mấy người vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy hình ảnh trước mắt, ánh mắt của người cầm đầu loé lên.

“Sao lại thế này?”

Giọng nói vô cùng lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía Phương Cảnh Minh mang theo khí thế của những người ở địa vị cao.

Kẻ cầm đầu chính là đầu sỏ hại chết Trương Hiên, Trương Kế Giang.

“Ông Trương! Người đó tự xưng là Trương Hiên…”

Phương Cảnh Minh nói lại không sót một chữ những lời của Trương Hiên cho Trương Kế Giang nghe.

Sắc mặt Trương Kế Giang càng lúc càng khó coi, Trương Hiên, một kẻ vốn nên chết từ 5 năm trước vậy mà lại xuất hiện ở thành phố Đông Sơn, hơn nữa có vẻ thân thủ còn rất tốt.