Chương 53

Trương Nhược Hi cùng Tiểu Phương chứng kiến bạn mình bị ăn hϊếp, lập tức ngăn cản Nhậm Gia Hưng, người còn muốn tiếp tục đánh.

Ngọc Nhi vốn là cô chủ của nhà họ Tống, chưa bao giờ chịu sỉ nhục đến như vậy, tình cờ nhìn thấy bình giữ nhiệt mà nhân viên phục vụ nhà hàng để ở đây, dùng hai tay nhặt lên, hất vào đầu Nhậm Gia Hưng.

Bây giờ, địa vị của ba người đã không giống ngày xưa nữa rồi, mới vừa trở lại phòng riêng đã có người nhanh mắt thấy được trên mặt Tiểu Linh có dấu bàn tay, lập tức có người lòng đầy căm phẫn hỏi làm sao vậy.

Tiểu Linh kể câu chuyện vừa rồi, những người đó vừa nghe, đôi mắt của họ đều sáng lên.

“Đồ khốn kiếp, dám ức hϊếp nữ sinh lớp chúng tôi, cái này là không muốn sống nữa rồi, Tiểu Linh, đưa chúng tôi đi tìm anh ta, nếu không đuổi anh ta ra khỏi chỗ này, cục tức này chúng tôi làm sao nuốt trôi!”

“Đúng vậy, đây chính là địa bàn của chúng ta, ở trên địa bàn của chúng ta, trêu chọc chúng ta, đây không phải là muốn chết thì là cái gì?”

An Thanh vừa nhìn đã thấy cơ hội tới.

Mặc dù anh ta không muốn gây rắc rối, nhưng nếu đã biết thân phận của Tiểu Linh cùng Trương Nhược Hi, bọn họ còn cần phải sợ người nào sao?

Đột nhiên anh ta đập bàn và hét lên: “Đi, đi tìm đến tên háo sắc đó.”

Đúng lúc này, cửa phòng riêng bị một tiếng “sầm” từ bên ngoài đạp vào!

_____

An Thanh vừa mới đứng lên.

Cửa chính đã bị người ta đạp ra rồi.

Mấy người mặc âu phục màu đen, trên cánh tay đầy hình xăm, thân hình vạm vỡ đi đến.

Người cầm đầu chính là Nhậm Gia Hưng, người vừa bị đuổi đi.

Nhậm Gia Hưng càng nghĩ càng thấy xui xẻo, ở những thành phố phía đông nam này, anh ta cứ ngang tàng mà sống, dưới trướng là mấy trăm tên thuộc hạ.

Ngày hôm nay, chỉ vì không để ý mà bị ba cái cô gái chọi bình nước vào mình.

Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, người ngoài không phải sẽ cười chết anh ta hay sao?

Sau khi từ chối sự trợ giúp của Phương Cảnh Minh, Nhậm Gia Hưng nổi giận đùng đùng đuổi tới.

Những đứa con cái nhà giàu này, bình thường nếu không phải học tập thật giỏi thì toàn là những người giỏi đánh đấm, nhìn thấy cảnh này, đã sớm xắn tay áo lên.

“Làm sao? Bị đánh một cái như vậy mà vẫn chưa thoải mái chút nào hả, đi qua đây muốn bị đánh thêm phải không?”

“Cái quái gì vậy, ở thành phố Đông Sơn này, còn có người dám ăn hϊếp người trong lớp chúng ta, xem ra tên du côn này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đây mà!”