Chương 65

“Xoẹt!”

Tất cả mọi người nhìn thấy chuyện này, từng người trút ra hơi thở kinh ngạc.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Trương Hiên, ánh mắt trừng lên tròn xoe, mang theo vẻ mặt không thể tin được.

Mộng Hải Lam Thiên chính là khu vực phồn hoa nhất của thành phố Đông Sơn, trong phố xá sầm uất, ngang nhiên hành hung, chẳng lẽ không sợ bị người của bên Công an bắt lại hả?

Âm thanh ở đây phút chốc thu hút rất nhiều người đi qua.

“Đây là xảy ra chuyện gì?”

“Người này là ai? Ở trước mặt nhiều người như vậy, đã phế mất chân của người ta, sao anh ta dám làm vậy cơ chứ?”

“Đó là...” Có người nhận ra Nhậm Gia Hưng, hít sâu một hơi: “Trùm xã hội đen của khu Đông Nam - Nhậm Gia Hưng!”

“Nhậm Gia Hưng sao?”

Từng người không nhịn được run rẩy cả người.

“Nổ súng cho tao! Gϊếŧ nó!” Nhậm Gia Hưng cố chịu đựng nỗi đau của chân, trừng mắt tức giận hung ác nhìn Trương Hiên.

“Tên nhóc, lần này sẽ không ai cứu được mày nữa đâu!”

Nghe thấy mệnh lệnh từ chủ của mình, những người đi theo Nhậm Gia Hưng vào đều móc súng ra.

Nòng súng màu đen chĩa vào Trương Hiên và Bạch Hổ.

“Pằng pằng pằng!”

Vài đốm lửa bắn tung tóe, bắn về phía Trương Hiên và Bạch Hổ.

“A!”

Nghe thấy tiếng súng, tất cả những cô gái trong phòng kinh ngạc kêu lên, thậm chí có người gan bé còn ngất luôn tại chỗ.

Hai mắt Trương Hiên có chút co rút lại.

Trong phố xá sầm uất mà nổ súng, mấy người này không kiêng nể gì cả.

Tất cả đều đáng chết như vậy!

Trong thời khắc như điện chớp, Bạch Hổ bước ra, bước lên nghênh đón.

Từng viên đạn được bắn ra với tốc độ cực nhanh, toàn bộ đều bị anh ta bắt trọn trong tay.

Vung tay ra, những viên đạn đều bị bay về, trong không trung xoạc qua một ánh sáng bạc.

“Vù! Vù!”

Xuất hiện tiếng ngã xuống đất, những người nổ súng đều ngã khụy trong vũng máu, ở giữa trán xuất hiện một lỗ đầy máu.

Hai mắt của những người đó nổ tung, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh sợ.

Có thể cho đến lúc chết, bọn họ đều không dám tin những gì mình vừa thấy.

Một con người làm sao có thể đỡ được đạn cơ chứ? Mà bắn ra trong khoảng cách gần như vậy.

Trong thời gian ngắn như vậy, sợ rằng đến cả cơ hội để phản ứng cũng không có.

Nhưng Bạch Hổ không chỉ phản ứng kịp, mà còn gϊếŧ chết bọn họ.

Người mà bọn chúng đυ.ng vào có phải là con người không vậy?

Trương Hiên giống như không nhìn thấy chuyện xảy tra trước đó.