Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Vương Trở Về

Chương 70

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hừ!

Không phải anh rất tự tin sao?

Không sợ quá trớn à!

Đúng vào lúc này, ở cửa lớn, có một đám người đang đi vào, thấy người đang đi tới, Mạnh Lỵ nắm chặt tay, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.

Trương Hiên, một kẻ gϊếŧ người như anh, cho dù vào bộ đội, có được chút danh tiếng, nhưng ở địa bàn thành phố Đông Sơn, bà đây có rất nhiều cách để bóp chết anh.

Nghĩ tới đây, trong phút chốc Mạnh Lỵ cảm thấy Trương Hiên cũng không còn đáng sợ nữa.

“Mạnh Lỵ!”

Người đi vào nhìn thấy cô liền vẫy tay gọi.

Trong mắt Mạnh Lỵ hiện lên vẻ chán ghét, cố gắng nở một nụ cười, đi lên đón.

“Anh yêu, sao bây giờ anh mới tới, anh mà tới muộn chút nữa là không gặp lại em nữa đâu!” Mạnh Lỵ vừa nói vừa nhào vào lòng một người trong đó.

“Làm sao vậy, em yêu? Ai dám bắt nạt em vậy? Ở thành phố Đông Sơn này, ai dám bắt nạt người phụ nữ của Trương Phong anh cơ chứ?” Trương Phong nói với vẻ mặt kiêu ngạo.

Không thể mất thể diện trước mặt người đang đứng bên cạnh được.

Người đi đầu nhìn Mạnh Lỵ một cái, hỏi: “Nhược Hi đâu?”

“Nhược Hi sao?” Giọng nói của Mạnh Lỵ trở nên quái dị: “Đang ở với người anh trai gϊếŧ người không có quan hệ huyết thống của cô ta, quan hệ tốt lắm!”

Lúc nói chuyện, giọng nói cô ta mang theo chút ám muội, liếc mắt một cái, thấy được sự đố kị trong mắt Lâm Thành Quý, thầm cười đắc ý trong lòng.

“Cậu Lâm, cậu không biết đấy thôi, anh trai của Trương Nhược Hi lợi hại lắm, anh ta vốn không bỏ nhà họ Trương và nhà họ Lâm vào mắt!”

Nói xong, ánh mắt âm thầm nhìn sang bên Lâm Thành Quý.

“Bọn họ còn ở đây không?” Trong mắt Lâm Thành Quý hiện lên vẻ tức giận.

“Vẫn còn, nhưng mà, cậu Lâm, tên đó hình như là người trong bộ đội, còn quan hệ không tồi với bên Công an nữa.”

Trông có vẻ đang nhắc nhở thiện ý, thật ra là đang nói kích đểu.

Dù là Trương Phong hay Lâm Thành Quý, bình thường bọn họ đều là kẻ ăn trên ngồi trước, tuyệt đối không cho phép người khác hơn mình.

Nhớ trước đây, một cậu ấm từ tỉnh khác tới, vì tiêu tiền hào phóng hơn Lâm Thành Quý, bị anh ta giàn xếp một vụ tai nạn xe.

Quả nhiên, nghe thấy cô ta nói vậy, đôi mắt Lâm Thành Quý thay đổi.

Người hiểu anh ta đều biết, anh ta sắp phát hoả rồi.

“Người của bộ đội? Có mối quan hệ với Công an sao? Lợi hại quá, khó trách có thể phá hỏng lễ đính hôn của tôi.”

Lâm Thành Quý nhếch mày, cho người đứng sau mình một ánh mắt.
« Chương TrướcChương Tiếp »