Chương 90

“Lần sau, nếu như tôi mà còn gặp được ông ở những nơi khác, ông sẽ chết, ông có tin không?”

Một câu nói nhẹ như mây, nhưng nội dung câu nói lại làm cho Hắc Lão Tam vừa mới đi ra khỏi cửa phòng không rét mà run.

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ cho anh một cơ hội, quỳ xuống xin lỗi tổng giám đốc Hạ, hứa là sau này sẽ không xuất hiện nữa, bằng không, tôi sẽ cho anh biết, tại sao Hắc Lão Tam lại làm như vậy.”

Tiểu Phương nghe thấy lời này của Trương Hiên, đôi đồng tử cũng sắp trở thành hình trái tim nhỏ rồi.

Đây chính là anh Trương mà cô ấy thích.

Thật tốt quá.

May là cô ấy đến công ty của chị họ thực tập, bằng không làm sao có thể có được cơ hội hiếm có như vậy?

Mà Hạ Mộng ngây ngốc nhìn người đàn ông chắn trước mặt chị ấy, đột nhiên cảm thấy mùi hương trên người Trương Hiên rất thơm, cho người ta một cảm giác rất an tâm.

Lúc này, Vương Thuỵ Phàm cũng biết Trương Hiên không phải là một người bình thường, e rằng trên người phải có bản lĩnh gì đó, bằng không Hắc Lão Tam sẽ không sợ hãi như vậy.

“Khốn nạn, em rể còn khoe khoang với tao, Hắc Lão Tam là người tàn nhẫn như thế nào, kết quả bị một câu nói của người ta làm cho ngoan ngoãn đi tự thú.”

Vương Thuỵ Phàm tức giận đến nỗi mặt mũi xanh xao.

“Tên nhóc, em rể của tôi là người của nhà họ Trương, chẳng lẽ cậu còn dám động đến tôi?”

“Nhà họ Trương?”

Trương Hiên nghiền ngẫm nói.

Trong ánh mặt vụt qua một tia lạnh lão.

Anh còn chưa nghĩ ra làm cách nào để chơi đùa với nhà họ Trương, cho nên khoảng thời gian này không có xử lý nhà họ Trương ngay.

Nhưng nhà họ Trương bây giờ lại tập hợp lại, vậy thì anh cũng không để bụng tiện tay xử lý luôn chuyện của nhà họ Trương.

“Ha ha, tên nhóc, tôi tưởng rằng cậu trời không sợ đất không sợ, thì ra cậu cũng có lúc kinh sợ, nhưng bây giờ đã quá muộn rồi.”

Vương Thuỵ Phàm cười hung ác, trong lòng càng cảm thấy Hắc Lão Tam không biết xấu hổ.

“Tên nhóc, bây giờ chắp đầu cho ông đây, lần...”

Hạ Thuỵ Phàm còn chưa nói hết câu, đã bị “cắt” ngang.

“Bốp!”

Trương Hiên đưa tay đánh một ra một cái tát, trên mặt Vương Thuỵ Phàm lập tức có thêm một dấu tay, mắt thường có thể thấy được cả mặt nhanh chóng sưng lên.

“Cậu...” Vương Thuỵ Phàm không dám tin nhìn về phía Trương Hiên.

“Bốp!”

Lại là một bạt tai!

Một lần nữa mạnh tay giáng lên mặt của anh ta.

“Quỳ xuống, xin lỗi! Bằng không anh sẽ chết!”