Chương 3

Lê Lãng và Lê Mông có cùng ngày sinh, Lê gia đã chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật 20 tuổi này từ lâu bây giờ chỉ việc thay đổi nhân vật chính, dưới sự hỗn loạn này không khí bữa tiệc bề ngoài có vẻ bình thường, nhưng bên trong thì nhiều người đang bàn tán về tin đồn gây sốc này.

Giới thượng lưu ở Vân Thành không quá lớn, ai nổi tiếng đều biết được, Lê gia tương đối nổi tiếng, ngay cả đứa trẻ mấy tuổi cũng biết đến Lê gia ở Vân Thành.

Hơn nữa, những chuyện như tin đồn lan truyền rất nhanh, trong vòng nửa giờ, ngay cả những người trong cuộc không đến dự tiệc sinh nhật cũng biết chuyện gì.

Tin tức được truyền đi từng người một, đầu tiên là từ nhóm nhỏ thuộc tầng lớp thượng lưu, sau đó là từ nhóm bị kẹp giữa tầng lớp trung lưu và những người bình thường.

Lê Kiến Xương mang theo Lê Lãng đi gặp một nhóm người, mặc kệ Lê Lãng mới tới đã quen hay không, ông trực tiếp mở con đường giao tiếp cho hắn sau này có thể dễ dàng tiến vào Lê gia.

Về phần bạn học của Lê Mông, dù đi hay ở đều rất mất mặt, không ai dám rời đi trước, dù sao địa vị của Lê gia cũng không phải nhỏ, nếu bây giờ họ bỏ đi chuyện này đối với Lê gia sẽ rất mất mặt. Một nhóm thanh niên phải túm tụm lại với nhau trong tuyệt vọng để giảm bớt cảm giác tồn tại cho đến khi bữa tiệc kết thúc họ nhanh chóng chuồn đi.

Lê Ngôn lo lắng cho Lê Mông nên đã bí mật nhắn tin cho Lê Mông để hỏi xem tình hình của cậu như nào rồi, Lê Mông trả lời rằng cậu vẫn ổn và bảo cô đừng lo lắng, sau đó không nhắn thêm gì nữa.

Lê Ngôn muốn lẻn ra ngoài tìm cậu, nhưng cô lại không tìm thấy cái cớ nào, với sợ Lê Kiến Xương nếu ông phát hiện ra sẽ phạt cô, vì vậy cuối cùng cô không thể ra ngoài.

Lúc này vừa mới bắt đầu kỳ nghỉ hè, mười ngày đầu tháng bảy là thời điểm nóng nhất trong năm.

Khi Lê Mông từ nhà họ Lê đi ra, cậu vẫn đang mặc một bộ vest được may đo cẩn thận bằng loại vải đắt tiền, vì tiệc sinh nhật diễn ra vào buổi tối nên kiểu dáng của bộ vest giống như váy dạ hội nhỏ, nhà họ Lê rất chú trọng đến lễ nghi, và không có sai lầm trong việc mặc quần áo vào bất kỳ ngày nào.

Bây giờ đang là mùa hè, vì vậy áo khoác của Lê Mông là màu trắng, quần đen và giày da đen, áo sơmi dạ hội màu trắng tiêu chuẩn với một chiếc nơ đen ở cổ áo, bên ngoài bao bọc bằng bộ vest trông rất đẹp, nhưng không có điều hòa thì rất ngột ngạt .

Tâm trạng cậu không tốt, đi được vài bước, cậu cáu kỉnh kéo cà vạt ra, cởi khuy tay áo, nhét vào túi quần, thô bạo cởi hai nút trên cổ áo sơ mi, cởϊ áσ vest ra, để trên người, xắn tay áo sơ mi lên đến khuỷu tay, cuối cùng cũng cảm thấy khá hơn.

Cậu những năm này đều tuân theo quy củ, chưa bao giờ coi thường hình tượng của mình như bây giờ, có lẽ cậu đã nhịn rất lâu rồi, nhưng đột nhiên quần áo lại xộc xệch như thế này, khiến cậu cảm thấy vui sướиɠ khó tả.

Cậu lấy điện thoại ra xem giờ, mới hơn tám giờ tối, mình nên đi đâu đây?

Sau trò hề vừa rồi, mình sẽ không thể quay lại nhà họ Lê, thêm những bạn bè trước đó có lẽ sẽ không tiếp tục liên lạc được, cuộc sống hai mươi năm qua trong nháy mắt đã trở thành quá khứ không thể chạm tới. Cậu từng được người người hâm mộ vì sẽ kế thừa Lê gia, bây giờ chớp mắt một cái không nhà không cửa, không bạn bè. không biết cha mẹ ruột là ai.

Lê Mông bất tri bất giác đi đến một ngã tư đường, cậu đứng ngây ngốc bên đường vài phút, suy nghĩ miên man nhìn dòng xe qua lại, cuối cùng, cậu vẫy một chiếc taxi để đi đến quán bar dành cho người đồng tính gần nhất.

Đúng rồi, Lê Mông là gay, cậu đã biết xu hướng tính dục của mình từ khi còn là một thiếu niên, nhưng cậu chưa bao giờ dám công khai với bất kỳ ai.

Lê Kiến Xương luôn rất nghiêm khắc với cậu, và cậu không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra sau khi tiết lộ xu hướng tính dục của mình.

Hiện tại không sao cả, cậu thích nam hay nữ cũng không ai để ý, dù sao cũng đã đến mức này, cớ gì không đến gay bar uống chút rượu ngắm trai đẹp, say khướt rồi tìm một chỗ để ngủ.