Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiếu Niên Miêu Cương Lại Đi Cướp Cửu Quận Chúa Trên Đường Hòa Thân

Chương 36

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mọi người đều nói “thân thể tóc da đều được hưởng từ cha mẹ” Cửu quận chúa tự nhận mẹ mình đã qua đời, cha ở nhà có cũng như không, nàng chưa bao giờ coi trọng câu nói đó, tóc của những nữ tử khác thường dài quá mông, mà tóc nàng chỉ cần dài qua eo thì liền quay đầu lấy cây kéo tự cắt tóc mình, chưa bao giờ nghĩ sẽ nghiêm túc chăm sóc nó.

Sau này gặp được thiếu niên, nàng mới chợt nhận ra rằng mái tóc của mình có thể tết được nhiều kiểu vô cùng đẹp mắt.

Mà bím tóc do thiếu niên làm còn đẹp hơn, đẹp nhất trong tất cả những người nàng từng thấy.

Hắn đến từ Miêu Cương, chắc chắn là hắn phải biết nhiều về trang sức trên tóc và bím tóc hơn so với nàng, vì thế Cửu quận chúa càng mê việc tết bím tóc.

Hôm nay thiếu niên không có buộc tóc đuôi ngựa, hắn dùng sợi dây mỏng màu đỏ tết hai bím tóc ở hai bên của thái dương, quấn quanh đầu và chồng lên nhau, cố định bằng một món trang sức bạc có màu ánh trăng, trên trán lòa xòa một ít tóc, đôi mắt đen như ẩn như hiện dưới mái tóc lòa xòa, khi ngước nhìn lên toàn thân đều toát ra vẻ lười biếng lại thần bí.

Cửu quận chúa vô cùng thích kiểu tóc mới của hắn, nhìn chằm chằm hắn thật lâu mà không chớp mắt, nhịn không được muốn bái sư.

Thiếu niên bị nàng quấn lấy không ngủ được, từ bên này xe ngựa chuyển sang bên kia, lại từ bên kia dịch về phía sau, cuối cùng thật sự không còn cách nào phải kéo tóc nàng xuống, giọng điệu vẫn như lúc mới rời giường: “Ngồi xuống, ta làm cho ngươi.”

Ngữ khí hung hăng phảng phất như trở lại ngày hắn nói muốn đi mua cá.

Cửu quận chúa thành thật ngồi đưa lưng về phía hắn, cảm giác được độ ấm từ đầu ngón tay xuyên qua sợi tóc, hơi hơi lạnh, có chút không thoải mái lắm.

Thiếu niên buồn ngủ mà ngáp một cái, chỉ nghĩ làm có lệ xong thì vị Cửu quận chúa hay làm ầm ĩ này sẽ cho hắn đi ngủ tiếp, lại không để ý rằng Tiểu Ngọc đang nhìn chằm chằm cả hai bằng ánh mắt tò mò.

Cỗ xe chầm chậm lắc lư, thiếu niên đang tết tóc cho Cửu quận chúa thì lắc nhẹ, cuối cùng cài lên những món trang sức chiếc lá bạc hắn đã dùng trước đó, vuốt lại tóc mái, thuận tay chỉnh mái tóc mượt như nhung, xem như hoàn tất.

Thiếu niên lười không muốn nhúc nhích, thân thể tựa vào thành xe ngựa chuẩn bị ngủ tiếp, Cửu quận chúa sờ lên bím tóc của mình, nở nụ cười thỏa mãn, vừa mới đứng dậy liền bị thứ gì đó kéo lui trở về, suýt nữa ngã vào trong lòng ngực thiếu niên.

Hẳn là tóc bị ghì lại, da đầu bị kéo đau.



“Có thứ gì đó vướng vào tóc ta…..”

Cửu quận chúa quay đầu lại, nhìn thấy thiếu niên ở phía đối diện cũng đang bị đau giống mình, lời nói còn mắc kẹt trong cổ họng chưa nói hết.

Ngừng một chút, ánh mắt của hai người chậm rãi dời về cùng một chỗ.

Giữa không trung, một vài sợi tóc dài đan vào nhau thành một bím tóc giống như cỏ dại, bên này nhô ra một chút bên kia lõm vào một chút, đoạn này có vài sợi tóc dài là của thiếu niên, còn mấy sợi kia là của Cửu quận chủ, chúng đan xen vào nhau không có quy luật.

Và cái bím cuối cùng xấu đến không thể tả nỗi đang được một bàn tay mũm mĩm cầm chặt trên tay.

Ánh mắt của cả hai lần lượt rơi vào khuôn mặt của thủ phạm.

Tiểu Ngọc chớp đôi mắt to vô tội, dưới cái nhìn chăm chú của hai người liền chột dạ, chậm rãi mà buông cái bàn tay bé nhỏ mập mạp ra, hai tay bịt tai trộm chuông* giấu ra sau lưng.

*Thành ngữ, ẩn dụ về những người tự cho mình là thông minh, tưởng rằng có thể lừa dối được người khác, nhưng thực ra chỉ là tự mình lừa mình mà thôi.

“Tiểu Ngọc không phải cố ý……” Tiểu Ngọc khô khan giải thích: “Ca ca xấu xa cùng tỷ tỷ xinh đẹp tết bím tóc đẹp, Tiểu Ngọc cũng muốn học.”

Sau đó cô nhóc học thành như vậy.

Đi ra ngoài ngàn vạn đừng nói đây là bím tóc học từ thiếu niên, hắn tuyệt đối sẽ không nhận.

Cửu quận chúa có thể trách đứa trẻ không hiểu chuyện này không? Dĩ nhiên là không rồi.



Cửu quận chúa vội vàng nhào đến ôm Tiểu Ngọcvào trong lòng ngực, hành động này một lần nữa lại kéo bím tóc hai người đã tết vào nhau, trang sức bạc trên quần áo kêu lên leng keng.

Cửu quận chúa thở dài, vốn định nói “không cần thiết, không cần thiết”, nhưng vừa ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt thâm thúy của thiếu niên, lời vừa đến miệng liền lập tức nuốt trở lại, quay đầu liền làm bộ mặt nghiêm túc dạy dỗ tiểu hài tử.

“Tiểu Ngọc, sau này không thể tùy tiện tết tóc của hai người lại với nhau, biết không?”

Tiểu Ngọc đã biết sai rồi, nhưng lại không biết sai ở đâu, sợ hãi gật đầu, ngập ngừng hỏi: “Nhưng mà Tiểu Ngọc không hiểu, vì sao không thể tết tóc của ca ca và tỷ tỷ lại với nhau?”

Thiếu niên rủ hàng lông mi như cánh quạt xuống, vẻ mặt hờ hững mà cởi bỏ bím tóc xấu xí, khi Tiểu Ngọc đưa mắt khẽ nhìn lén sang bên đây, hắn khẽ nhướng mi mắt, sau đó nghe thấy Cửu quận chúa nghiêm trang giải thích.

“Bởi vì làm phu thê mới kết tóc, chỉ có phu thê mới có thể giống như tóc tết với nhau mà đi cùng nhau đến hết đời.” Cửu quận chúa nói: “Ví như mẹ ngươi cùng cha ngươi, nếu ngươi tết tóc của cha ngươi với người khác thành một bím, thì mẹ ngươi nhất định sẽ tức giận mà đánh vào mông ngươi. Cho nên, ngươi tết tóc ta với ca ca xấu xa với nhau, hắn cũng có thể tức giận ném ngươi ra ngoài.”

Nói xong, Cửu quận chúa quay đầu nhìn thiếu niên: “Đúng không Lão Đại?”

Thiếu niên chậm rãi nâng mắt lên, đối diện với ánh mắt hào hùng của cô, vẻ mặt vẫn như cũ: “Không phải.”

Cửu quận chúa: “?” Ngươi có cần phải hủy hoại danh dự của ta mãi không?

“Vậy theo ngươi thì tại sao lại như vậy?” Cửu quận chúa phụng phịu.

Thiếu niên lại một lần nữa rũ mắt xuống chuyên tâm cởi bỏ bím tóc, khóe miệng khẽ nhếch lên, thong thả ung dung mà phun ra bốn chữ.

“Bởi vì nó xấu.”

“……”
« Chương TrướcChương Tiếp »