Chương 6 Tạ Đạc mộng tinh

Trần Thịnh Hi nói: "Xem xem, tay chân tinh tế này, nhìn kiểu gì cũng là một xử nam." Cậu ta cười xấu xa nhìn Tạ Đạc: "Sao, không phá xử cho cậu ấy hả?"

Tạ Đạc nhíu nhíu mày, "Thao" một tiếng, sau đó lại cầm lấy đàn Ghi-ta bên cạnh lên luyện tâp.

Vào ban đêm khi Tạ Đạc đang tắm rửa, đột nhiên hắn ta lại nhớ đến Phó Úc, một cảm giác nóng bức từ thân dưới truyền đến, dươиɠ ѵậŧ to lớn ở giữa hai chân hắn cũng ngẩng đầu dậy.

"Mẹ nó." Tạ Đạc bất đắc dĩ mà di chuyển vòi hoa sen để nơi khác, một tay đặt trên gạch men syuws chống đỡ cơ thể, một tay khác cầm lấy dươиɠ ѵậŧ chính mình, bắt đầu nhanh chóng loát động.

Một nam sinh 18 tuổi tính dục rất kinh người, hắn cả đêm nghĩ về Phó Úc bắn ra tận ba lần. Nghĩ đến cái gương mặt vô tội của Phó Úc, hầu kết nho nhỏ, bả vai mãnh khảnh cùng với cánh tay trắng nõn kia, còn có cặp chân dài thẳng tắp...

Thậm chí đến ngay cả trong mơ hắn đều nghĩ đến Phó Úc, trong mộng hắn thấy được bởi vì nhà Phó Úc rất nghèo, trong nhà thiếu tiền, không thể không bán đứng thân thể bản thân, mà Tạ Đạc hắn liền trở thành khách nhân đầu tiên của cậu, mua đi lần đầu tiên của cậu, Phó Úc nghe theo yêu cầu của hắn mà mặt vào trang phục thủy thủ, bộ váy ngắn đến mức khó khăn lắm mới che lại được cặp đùi tuyết trắng...

"Mẹ!" TRạ Đạc mở choàng mắt, đem chăn mỏng sốc lên, ý thức thanh tỉnh mà nhận ra được chính mình vừa mới mộng tinh.

Tạ Đạc bất đắc dĩ mà chống trán, lẩm bẩm: "Cậu ta thô ráp đến như vậy, còn có nghèo kiết xác, hắn nhàn rỗi quá mức rồi mới có thể mơ thấy cậu!"

Ban ngày nghĩ đến cái gi, ban đêm sẽ mơ thấy cái đó.

Từ sau đêm hôm ấy, Tạ Đạc bắt đầu không tự chủ được mà để ý đến Phó Úc.

Cái tiểu gia sư này vừa nhìn là đã biết là một tên nghèo, di động dùng đến là kiểu lỗi thời, cặp sách cũng đã sớm cũ nát, nga, cặp sách đã thay đổi đi, mẹ nó, cư nhiên là cái loại vật kỉ niệm do đại học Thủ Đô phát ra,

Áo sơmi mặc trên người cũng đã tẩy đến trắng bệch, bất quá nhìn qua cũng thật sạch sẽ.

Chạng vạng hôm nay, theo như thường lệ Phó Úc đến nhà Tạ Đạc để học bổ túc, nhưng vừa mới rời khỏi tàu điện ngầm đã có một trận mưa to tầm tã, khu biệt thự này lại đến một chỗ trú mưa cũng khôg có, Phó Úc đành phải cứ như vậy mà chạy đến nhà Tạ Đạc.