Chương 14: Trước Kỳ Thi

Chớp mắt một cái đã qua năm mới.

Bố mẹ lại lên lịch học và chơi cho Tiểu Hòa, bắt cậu giảm bớt thời gian chơi game, mỗi tuần chỉ được chơi một lần, mỗi lần không quá 4 giờ.

Tiểu Hòa không chịu.

Mẹ nói:

“Con không được quá để tâm vào những thứ khác. Con xem có ai sắp thi rồi mà suốt ngày còn chơi game không?”

Bố nói:

“Không phải con muốn thi vào đại học A sao? Không chăm chỉ học hành thì làm sao vào được.”

Ông nội thì vẫn khuyên bảo Tiểu Hòa thi vào Nam Đại:

“Nếu cháu thi vào Nam Đại ông sẽ nới lỏng.”

Tiểu Hòa biết bản thân muốn vào trường A không phải chuyện đơn giản, cậu cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

Lúc vào game Tiểu Hòa buồn rầu nói với Hạ Khinh Y:

“Theo thời gian ở đây thì 21 ngày tôi mới xuất hiện một lần, huynh không cần đến thăm tôi nữa, tôi không thể login. Chờ khi vào được trường A, tôi có thể đến thăm huynh rồi…”

Tiểu Hòa bỗng nhiên nhớ Soái Ca Thế gia nói Hạ Khinh Y là sinh viên năm cuối. Vậy lúc cậu đến thì anh cũng tốt nghiệp sao?

“Hạ đại ca, khi tôi vào được thì huynh đã ra trường rồi.” – Tâm trạng cậu càng thêm chán nản.

Hạ Khinh Y nói:

“Không đâu, ta bảo lưu kết quả, không làm gì có nhiều thời gian chơi game đến vậy. Chờ cậu đến sẽ đi đón cậu.”

“Thật ư?”

“Thật.”

Tiểu Hòa tích cực luyện đề thi đại học, bố mẹ thấy vậy liển tỏ ra rất vui mừng. Thỉnh thoảng mới tới “Mộng du giang hồ” một lần, rồng hồng mỗi lần thấy cậu đều không chịu cho cậu đi, cậu đi rồi thì sẽ ngồi oa oa khóc.

Vì thế Tiểu Hòa mỗi lần đăng nhập đều phải làm vừa lòng rồng hồng, cậu nấu ăn, cùng nói chuyện phiếm với Soái Ca Thế gia và Hạ Khinh Y.

___

Một tuần mới lại bắt đầu, Tiểu Hòa vội vã login. Vừa vào game đã cảm thấy có gì đó hơi lạ. Đầu tiên là trên bản đồ đã có tọa độ chính xác của đảo: Thái Hồ 8765/1234, sau đó thấy Hạ Khinh Y cùng một đám người.

“Cậu ta từ đâu xuất hiện vậy?” – Một người rất cao bên cạnh Hạ Khinh Y phát hiện ra Tiểu Hòa, lớn giọng kêu lên. Mọi người lúc này đều đồng loạt nhìn về phía cậu.

Tiểu Hòa ngây người nhìn lại, nghi hoặc hỏi Hạ Khinh Y:

“Hạ đại ca?”

Hạ Khinh Y mỉm cười:

“Đã hoàn thành nhiệm vụ, ta đón cậu về.”

Nói xong lại chỉ những người bên cạnh:

“Đây đều là bằng hữu của ta, bọn họ đều đòi đi theo.” – Anh vẫn còn một câu chưa nói với Tiểu Hòa, sợ cậu xấu hổ. Thật ra mục đích của những người này là đến xem bạn gái bí mật của anh, không ngờ người anh đón lại là Tiểu Hòa, biểu cảm trên mặt mỗi người lúc này rất đa dạng.

“Lão Đại, không phải chứ. Có phải có vấn đề gì không?”

Hồng Hạnh ai oán mở lời, y cứ tưởng mình có cơ hội chinh phục người đẹp rồi chứ! Vừa nói y vừa liếc trộm Dã Thảo Mạn Đằng dáng vóc thướt tha cao gầy ở bên cạnh, ánh mắt nàng không dấu nổi sự vui sướиɠ.

“Hồng Hạnh nói rất có lý, khẳng định huynh đã đem dấu phu nhân đi rồi. Lão Đại, huynh mỗi tháng đều đi gặp cậu ta sao? Đệ không tin.” – Một người nữa phụ họa cho Hồng Hạnh.

Tiểu Hòa không để ý đến bọn họ, vui vẻ chạy tới cầm tay Hạ Khinh Y hỏi:

“Có thể rời khỏi đây rồi sao?”

Hạ Khinh Y nhìn cậu tươi cười, trong lòng anh vừa thoải mái lại vừa áy náy, cứ mặc cậu cầm tay:

“Ừ.”

Nhiệm vụ đã được hoàn thành, hòn đảo này không phải là địa điểm bí mật nữa, từ giờ ai cũng có thể đến.

“ Vậy Tiểu Hồng đâu?” – Tiểu Hòa ngó nghiêng xung quanh.

“Về với mẹ rồng rồi.”

Tiểu Hòa cụp mắt xuống. Hạ Khinh Y biết cậu đang luyến tiếc:

“Sau này cậu đi cùng bọn ta.”

“Vâng.” – Tiểu Hòa gật đầu.

Thám thính đảo một hồi, Khinh Dương hội cùng Tiểu Hòa mới chèo thuyền rời đi.

Trên đường về, Tiểu Hòa quen thêm rất nhiều người, trong đó cậu ấn tượng sâu nhất với ba hội phó là Hồng Hạnh, Dã Thảo Mạn Đằng, Hải Nạp Bách Xuyên. Bọn họ cũng rất ngạc nhiên với Tiểu Hòa, cậu được hội trưởng xem trọng như vậy chắc chắn là một cao thủ ẩn danh. Nhưng sau khi thấy cấp bậc và kĩ năng của Tiểu Hòa, bọn họ thiếu điều ngã ngửa ra mặt đất.

___

Khinh Dương hội tọa lạc ở Hàng Châu, từ Thái Hồ có thể chèo thuyền đi tới. Hạ Khinh Y vừa xuống thuyền đã có việc phải giải quyết, trước khi đi anh dặn Hồng Hạnh dẫn Tiểu Hòa đi tham quan một vòng cho biết.

Đến khi Hạ Khinh Y trở về, Hồng Hạnh đang ngồi ung dung uống trà, anh hỏi:

“Tiểu Hòa đâu?”

“Đệ dẫn cậu ta đi một vòng, cậu ta mệt, ngủ rồi.”

Hạ Khinh Y gật đầu, đi vào bên trong.

“Huynh không hỏi đệ cậu ta ở đâu sao?” – Hồng Hạnh gọi với theo.

“Không cần, đang ở phòng ta.”

Hồng Hạnh cười gian:

“Lão Đại, huynh giám khẳng định không có gì?”

____

Tiểu Hòa không ngủ, cậu ngồi gỡ đồ trên bàn. Vừa nhìn thấy Hạ Khinh Y, cậu vui vẻ nhảy xuống ghế:

“Hạ đại ca, Dã Thảo tỷ cho tôi thứ này, huynh giúp tôi gỡ ra có được không?”

Hạ Khinh Y nhìn vật trong tay cậu. Là cửu liên hoàn, anh vừa tháo nhanh vừa nói:

“Cậu cần nắm được một vài kĩ thuật.”

Tiểu Hòa nhìn không rõ, cậu mở to hai mắt:

“Huynh làm lại lần nữa đi!”

Hạ Khinh Y giảm tốc độ:

“Buổi tối đi, giờ đi ăn đã.”

“Được”. – Tiểu Hòa gật đầu.

Buổi chiều hôm nay Tiểu Hòa vô cùng vui vẻ. Đầu tiên Hạ Kinh Y dẫn cậu đi Tây Hồ câu cá, dưới sự chỉ dẫn của anh, cậu câu được một con cá chép rất to. Tiểu Hòa tự tay bỏ vào xô lớn, cao hứng mang đến một quán ăn. Hạ Khinh Y dặn chủ quán nấu cá chép thành món đặc sản của Tây Hồ: Cá chép chua ngọt

Tuy là Hạ Khinh Y trả tiền công cho chủ quán, nhưng cá chép là do cậu câu được, đồ ăn dọn lên, Tiểu Hòa nhiệt tình nói:

“Huynh cứ ăn tự nhiên, đừng khách khí.”

Hạ Khinh Y nở nụ cười:

“Được, ta không khách khí.”



“Chụp, chụp nhanh lên! Lão Đại cười kìa.”

“Ta chưa chụp được.”

“Các ngươi im miệng hết đi.” – Dã Thảo Mạn Đằng gào lên giận dữ.

Hạ Khinh Y và Tiểu Hòa nghe tiếng nhìn lại, thấy Dã Thảo Mạn cùng vài cô gái đứng nép ở cầu thang, trong đó còn có một người mà Tiểu Hòa quen biết – Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh che miệng cười:

“Hội trưởng Hạ, người dưới trướng huynh so với huynh đúng là bù trừ cho nhau.”

Dã Thảo cảm thấy hơi mất mặt, cúi đầu nói:

“Lão đại, Diệp tổ trưởng tìm huynh nên muội dẫn đến đây.”

Hạ Khinh Y đứng lên:

“Diệp tổ trưởng, xin chào!”

“Hạ hội trưởng!” – Diệp Thanh Thanh nhìn sang Tiểu Hòa:

“Tiểu đệ, lâu rồi không thấy, thật không ngờ đệ ở cùng với Hạ hội trưởng đây, còn tạo ra tin đồn…”

Nàng bỏ lửng câu nói, cười đầy ẩn ý. Tiểu Hòa đỏ mặt, đưa mắt nhìn Hạ Khinh Y.

“Ngồi xuống cả đi.” – Hạ Khinh Y nói:

“Diệp tổ trưởng đi đường vất vả, nếu không chê thì cùng ngồi xuống ăn với chúng ta đi.”

“Không vất vả, nhưng đúng là có mục đích nên ta mới tới. Hạ hội trưởng suy nghĩ về việc ta nói lần trước đến đâu rồi?”

Hạ Khinh Y nghiêm mặt, Tiểu Hòa biết họ đang bàn chuyện lớn nên ngoan ngoãn ngồi ăn, im lặng không lên tiếng.

Đã tới giờ phải thoát game, bọn họ còn đang bàn việc liên minh, đối với vấn đề này Tiểu Hòa không hiểu, cậu chào tạm biệt Hạ Khinh Y rồi logout.

Bước ra khỏi khoang thuyền, Tiểu Hòa lười biếng đi tắm rửa, tâm tình không mấy là vui vẻ. Lúc đầu nghĩ chỉ có cậu cùng Hạ Khinh Y, còn chưa trò chuyện được nhiều thì lại có nhiều người cùng kéo đến.

Tiểu Hòa vỗ mặt mình, tự nói:

“Đừng thế chứ! Hạ đại ca không phải của riêng Tiểu Hòa.”

__

Tiểu Hòa chơi ít, lại cấp thấp, nhưng được Hạ Khinh Y xem trọng, cậu cũng miễn nhiên trở thành một nhân vật có tầm ảnh hưởng trong bang hội. Một vài người chơi nữ lại rất thích cậu, một phần vì cậu xinh đẹp trắng trẻo, nhiều phần là vì cậu ở bên cạnh Hạ Khinh Y. Muốn thân thiết với anh, cách tốt nhất là làm thân với người ở bên anh trước đã.

Hạ Khinh Y rất bận, lần gần đây nhất Tiểu Hòa chơi game là lúc Khinh Dương hội cùng Hồng Anh tổ kết đồng minh. Tiểu Hòa gặp rất nhiều người, vừa mới login đã bị kéo lên xe ngựa, trong xe đều là cao thủ của Khinh Dương.

Hải Nạp Bách Xuyên nhìn Tiểu Hòa, ái ngại nói:

“Tiểu đệ cũng đi sao? Có phần nguy hiểm”

Hạ Khinh Y đáp:

“Ta bảo vệ!”

Tiểu Hòa: “Hạ đại ca, chúng ta đi đâu?”

“Động Bạch Cốt.”

Động Bạch Cốt! Tiểu Hòa vừa hưng phấn lại vừa khẩn trươg. Tuy cậu không chơi nhiều lắm, nhưng đã từng nghe nói qua về động Bạch Cốt. Động Bạch Cốt có tất cả 7 tầng, quái tầng 7 sẽ rớt ra trang bị hiếm, 6 tầng dưới gϊếŧ quái không được gì, mà không cẩn thận sẽ bị quái gϊếŧ, biếи ŧɦái ở chỗ sẽ bị rớt một trang bị trên người. Người chơi gọi động Bạch Cốt là Nơi thu hồi đồ của hệ thống.

Xe ngựa đi thẳng đến cửa động. Tiểu Hòa nhảy xuống xe, do ngồi lâu nên chân hơi tê, suýt thì ngã xuống. May là Hạ Khinh Y xuống sau đỡ kịp.

“Hạ hội trưởng!”

Diệp Thanh Thanh cùng Hồng Anh tổ chờ ở cửa động cất tiếng chào hỏi, ánh mắt Thanh Thanh nhìn tay Hạ Khinh Y đặt ở hông Tiểu Hòa, ánh lên dị sắc.

Động Bạch Cốt có 3 cửa. Mỗi cửa sẽ có các quái khác nhau. Khinh Dương hội lần trước đi cửa năm, lần này cũng vậy. Đây không phải lần đầu tiên họ vào phó bản này nên đánh rất nhanh, chẳng mấy chốc đã không còn một bóng quái. Hội viên nữ của Hồng Anh tổ nhàn nhã đi ở phía sau, nhàn nhã nói chuyện như là đi dạo.

Tiểu Hòa cũng mang tâm tình thoải mái, một cô nương xa lạ hỏi cậu:

“Tiểu Hòa là đệ đệ của Hạ hội trưởng à? Nhưng mà không giống huynh ấy chút nào, không soái bằng huynh ấy”

Tiểu Hòa đáp:

“Tôi đã điều chỉnh dung mạo xuống 150%, ngoài đời nhìn đẹp hơn một chút.”

“Ha ha ha.” – Hồng Hạnh ở bên cạnh nghe thấy liền cười:

“Đệ đừng chém gió, nghe hư cấu quá!”

Hạ Khinh Y đi trước cũng khẽ mỉm cười.

Tiểu Hòa buồn bực:

“Thật sự giảm 150% mà.”

Mấy cô gái cười cười:

“OK OK, bọn ta tin” – trên mặt lại không tin chút nào.

“Nghe nói Hạ hội trưởng là người tỉnh J?”

“Đúng vậy.” – Tiểu Hòa gật đầu.

“Hạ hội trưởng là sinh viên trường A?”

“Đúng!”

“Hạ hội trưởng thích ăn gì?”

“Chắc là mì.”

Tiểu Hòa không biết Hạ Khinh Y thích ăn gì, nhưng lúc anh ở cùng cậu đều luôn ăn mì. Có lẽ anh thích mỳ thật.

“Hạ hội trưởng cung Bạch Dương à? Tháng này sinh nhật?”

“Không rõ.”

Tiểu Hòa lắc đầu, nhìn vẻ mặt thất vọng của mọi người lại nhiệt tình nói:

“Tôi giúp mọi người hỏi.”

“Không cần đâu.”

“Thôi khỏi”

“Cũng không nhất thiết phải biết”



Mọi người đều nói không cần, nhưng cậu vẫn chạy đến trước mặt Hạ Khinh Y, hỏi:

“Hạ đại ca, sinh nhật huynh là trong tháng này?”

“Ừ.” – Hạ Khinh Y gật đầu.

“Bao giờ?”

“17.”

“Được rồi!”

“Đừng nói với ai”. – Hạ Khinh Y nói. Mấy người đằng sau nghĩ mình nói rất nhỏ, nhưng anh ở đằng trước đều nghe thấy cả, anh cười cười:

“Sớm bị cậu mang đi bán thôi!”

Tiểu Hòa ngượng ngùng:

“Hạ đại ca, lần sau login đúng vào sinh nhật huynh, tôi tặng quà cho huynh… Ơ?”

Hạ Khinh Y đột ngột ôm cậu vào lòng, đỡ một nhát đao của Bạch Cốt quỷ:

“Cẩn thận, tầng 6 rồi.”

Từ tầng thứ tư đã có boss. Hải Nạp Bách Xuyên cùng Hồng Hạnh đánh boss tầng 4. Dã Thảo Mạn Đằng cùng Bổn Cô Nương Là Lão Nương của Hồng Anh gϊếŧ boss tầng 5. Boss chết không nhả đồ.

Gϊếŧ hết boss tầng 6, Hạ Khinh Y mới buông Tiểu Hòa ra.

Diệp Thanh Thanh cười nói:

“Nếu không phải hệ thống không cho nữ phẫn nam trang, ta đã nghĩ Tiểu Hòa đây là bạn gái ngoài đời của huynh rồi.”

Tiểu Hòa đỏ mặt, Hạ Khinh Y bình tĩnh nhắc nhở:

“Diệp tổ trưởng nên tập trung gϊếŧ boss, Bạch Cốt hậu xuất hiện kìa.”

Bạch Cốt hậu đội mũ miện lượn lờ trên mặt đất, Hạ Khinh Y cùng Diệp Thanh Thanh liên thủ xuất chiêu. Thiên La Triền Tụ cùng Phá Vân kiếm pháp phối hợp vô cùng hiệu quả, sức sát thương kinh người. Hạ Khinh Y với kiếm quang lạnh lùng, Diệp Thanh Thanh một thân bạch y lúc ẩn lúc hiện, tựa như cảnh thần tiên nơi trần thế, khiến người ta khó lòng rời mắt.

Bạch Cốt hậu đã ngã xuống, mọi người vẫn ngơ ngác nhìn màn kết hợp hoa mĩ vừa rồi.

Hải Nạp Bách Xuyên dơ ngón tay cái:

“Tuyệt vời. Kiếm pháp của Lão đại cùng Diệp tổ trưởng là do một cặp vợ chồng sáng tạo ra, cùng nhau xuất thủ quả nhiên đẹp động lòng người”

Hồng Hạnh sờ cằm:

“Vợ chồng hả?”

Người của Hồng Anh tổ cười vui vẻ, Diệp Thanh Thanh lại ngượng ngùng:

“Đừng nói bừa nữa” – nàng nhìn Hạ Khinh Y đầy thẹn thùng.

Tiểu Hòa cũng nói:

“Hạ đại ca, huynh với Diệp tổ trưởng rất ăn ý.”

Hạ Khinh Y nhìn cậu, rồi hướng Diệp Thanh Thanh:

“Lần trước tuy đánh qua tầng thứ 6, nhưng tổn thất lớn, lần này may có Diệp tổ trưởng giúp đỡ. Đa tạ!”

Diệp Thanh không còn đỏ mặt, gật đầu:

“Đừng khách sáo.”

Hạ Khinh Y dắt Tiểu Hòa xuống tầm dưới. Hồng Hạnh vẫn sờ cằm:

“Lão Đại thật không hiểu phong tình.”

6 tầng đầu đánh rất thuận lợi, mọi người cùng tiến thẳng đến tần 7. Bạch Cốt đế ngã xuống rớt ra hai vật phẩm. Khinh Dương hội cùng Hồng Anh tổ mỗi bên nhặt một thứ, tuy rằng cả hai đều là độ cực phẩm, nhưng mọi người không quá kích động.

Hồng Hạnh bực tức nói:

“Boss quá ngèo. MK, hệ thống quả trêu người.”

“Mẹ kiếp! Lệnh bài kiến thành bao giờ mới rới!” – Hải Nạp Bách Xuyên cũng tức giận theo.

Tiểu Hòa đi ở phía sau, hỏi:

“Hạ đại ca, mọi người cần lệnh bài kiến thành sao?”

” Ừ.” – Hạ Khinh Y gật đầu.

“Tôi…” Tiểu Hòa định nói mình có, lại bỗng nghĩ ra vài ngày nữa là sinh nhật Hạ Khinh Y. Lúc ấy sẽ mang tặng anh lệnh bài. Cậu vui vẻ nói:

“Hạ đại ca, ngày sinh nhật huynh có ở đây không?”

“Chắc có.”

“Nhất định phải ở đây nhé, tôi tặng quà cho huynh!” – Nghĩ lại vẫn thấy không chắc lắm, cậu chìa ngón tay:

“Hứa nhé!”

Thói quen móc tay là của ông nội. Ông nội có Tiểu Hòa đáng yêu nên tính khí có phần vui trẻ, mội khi cần Tiểu Hòa hứa việc gì đó, ông nội luôn dùng cách này. Tiểu Hòa cảm thấy ông nội rất ấu trĩ, vậy mà lúc này cũng làm theo ông nội.

Tiểu Hòa cảm thấy hơi trẻ con, vội rút tay về, ngượng ngùng nhìn Hạ Khinh Y.

Hạ Khinh Y cười mỉm, nhìn ra xung quanh. Hồng Hạnh rất nhanh lắc đầu kịch liệt:

“Đệ không thấy gì cả. Đệ không nghe gì hết.”

Những người khác cũng giả bộ không biết. Hạ Khinh Y móc ngón tay với Tiểu Hòa:

“ Ta hứa với cậu, nhất định sẽ đến.”

Đánh phó bản xong về lại Hàng Châu, Tiểu Hòa vui vẻ logout.

Ngày 17 tháng 4, sinh nhật Hạ Khinh Y, Tiểu Hòa login rồi đến thẳng Khinh Dương hội, nhưng Hạ Khinh Y không ở đó.

Một vài người ở Khinh Dương hội ngồi ở đại đường nói chuyện phiếm:

“Ta cược với vợ ta hôm nay lão Đại không login.”

“Hồng Hạnh, ngươi đào đâu ra vợ!”

“Lão Đại tình cũ khó quên, khẳng định là đi an ủi mĩ nhân rồi.”

“Đùa. Nguyệt Tại Thủy Thiên là thằng ngốc, sao lại bỏ rơi mỹ nhân cơ chứ. Đúng là kẻ bội tình bạc nghĩa. Ta khinh!”

“Sao ta lại thấy ngươi đang ghen tị với người ta vậy?”

“Dã Thảo muội hết cơ hội rồi, lão Đại đã quay về bên cạnh giai nhân.”

“Huynh chết đi!” – Dã Thảo đá văng Hồng Hạnh.

Tiểu Hòa đứng ở bên nghe mọi người nói nữa ngày, rốt cuộc cũng hiểu đại khái. Đon giản mà nói, chính là, ngày hôm qua Nguyệt Tại Thủy Thiên ở thực tế đã đính hôn…