Chương 27: Thiếu phụ khuê phòng và thiếu gia hắc đạo (27)

Làm người phụ nữ của hắn?

Hạ Thời Liên nghi ngờ Lương Diễn bị điên rồi.

Thật ra, sau khi nói ra những lời đó, Lương Diễn cũng cảm thấy mình điên rồi.

Vốn dĩ hắn không định nói những lời như vậy nhưng khi nhìn thấy bóng dáng của mình trong đôi mắt của Hạ Thời Liên, theo bản năng hắn lại buột miệng thốt ra những lời như vậy.

Hơn nữa, hắn cũng không hối hận.

“Cô là mẹ của con tôi dĩ nhiên cô sẽ là người phụ nữ của tôi.”

“...”

Hạ Thời Liên nghe được lời nói không có vấn đề gì này, cô cẩn thận nghĩ lại lời nói rắm chó không kêu kia đến ngây người. Một lúc lâu sau, cô ho nhẹ hai tiếng: “Kể cả tôi có là mẹ của đứa trẻ, tôi cũng không muốn làm người phụ nữ của anh.”

Đây là lời nói thật sự.

Sau khi nghe xong, trong lòng Lương Diễn sụp đổ.

Nhưng Hạ Thời Liên không cảm giác được, cô lo cho mình nói: “Thật ra anh không cần chịu trách nhiệm với tôi, tôi sẽ tự chăm sóc đứa bé.”

Lương Diễn nghe xong nhịn không nổi mà cảm thấy tức giận trong lòng.

“Tự cô nuôi?” Lương Diễn cười khinh một tiếng. “Hạ Thời Liên, hiện tại cô chỉ là bà chủ một gia đình đúng không? Không có công việc cô lấy cái gì mà nuôi dưỡng đứa trẻ?”

Hạ Thời Liên bị lời nói của Lương Diễn chế nhạo, “Tôi… Công việc không phải tôi không thể tìm.”

Cô có bằng cấp có cả kinh nghiệm, nếu lúc trước không phải vì Lâm Dương…

“Tìm công việc? Cô có thể tìm công việc gì? Hiện tại đi làm đều phải có trách nhiệm, nếu cô có thể tìm được việc thì lấy thời gian đâu ra làm bạn, chăm sóc đứa trẻ?”

Lời nói của Lương Diễn làm Hạ Thời Liên không nói được gì thêm.

Cô biết Lương Diễn nói không có sai.

Nếu cô muốn ra ngoài làm việc, lúc đó chắc chắn sẽ phải thuê bảo mẫu chăm sóc đứa trẻ.

Cô tiếc nuối.

Bởi vì đã mất đi một đứa trẻ, cho nên đối với đứa trẻ thứ hai này, cô không sợ nó không đến từ mong muốn trong lòng, Hạ Thời Liên vẫn rất chờ mong như cũ.

Lương Diễn nhìn thấy sự dao động của Hạ Thời Liên, hắn lại dụ dỗ nói: “Vì vậy cô làm người phụ nữ của tôi đi, không lỗ đâu.”

Giọng nói của Lương Diễn thật sự rất êm tai, so với Lâm Dương thì giọng nói hắn có hứng thú đầy nhịp điệu câu chữ rõ ràng có lực hơn. Nếu nói giọng nói của Lâm Dương như rượu nho năm xưa loại tốt nhất, nói ra người nghe sẽ say. Thì giọng nói của Lương Diễn chính là đỉnh cấp của vĩ cầm, vui vẻ tự nhiên, trầm ổn thành thục.

“Tôi… Chắc là anh cũng biết, tôi đã có chồng…”

So với sự kiên định vừa rồi, hiện tại giọng nói Hạ Thời Liên rất nhỏ, cô cảm thấy hơi ngại ngùng.

Cô rũ mắt xuống, không nhìn Lương Diễn nữa.

Lương Diễn nâng cằm cô lên.

“Thì sao?”

“Chồng của cô đã đi quá giới hạn mấy năm nay, hiện tại thậm chí hắn đã làm lớn bụng người phụ nữ khác. Nếu không phải là như thế, ngày đó cô cũng sẽ không phải đi đến quán bar.”

Căn cứ vào những thứ mà Lương Diễn đã điều tra được. Sau khi Hạ Thời Liên rời khỏi công ty cô bắt đầu lên chức bà chủ, quy luật sinh hoạt khá đơn giản, cô chưa từng đi đến những nơi linh tinh như quán bar.

Một người phụ nữ như vậy, chỉ có thằng ngốc Lâm Dương kia mới không biết quý trọng.

Lương Diễn đang nghĩ, cúi đầu lại nhìn thấy vẻ mặt của Hạ Thời Liên không thích hợp lắm.

Đôi mắt vốn đã khôi phục chút tức giận, lúc này lại mờ mịt làm người khác không rõ.

Lương Diễn cho rằng Hạ Thời Liên bị đau ở đâu đó, hắn sốt ruột nắm lấy tay cô, “Cô làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái à? Sao?”

Hạ Thời Liên không trả lời ngay, cô hít mạnh hai hơi, cảm thấy hơi bình tĩnh một chút, cô mới nói: “Anh nói… Hai người họ đã nhiều năm rồi?”

Lương Diễn ngẩn ra.

Trong lòng hắn hiện lên chút tư vị phức tạp không biết hình dung như thế nào.

Nhưng ánh mắt lúc này của Hạ Thời Liên làm người khác quá đau lòng, hắn nhẹ nhàng “Ân” một tiếng.

“Đã nhiều năm… Là mấy năm?”

“Điều này rất quan trọng sao?” Lương Diễn nhăn mày lại, ánh mắt nhìn về phía Hạ Thời Liên, hận không thể rèn sắt thành thép.

Nhưng Hạ Thời Liên lại bướng bỉnh nhìn hắn.

Lương Diễn phát hiện ra mình thật sự rất vô dụng.

Bị Hạ Thời Liên nhìn chằm chằm có hai ba giây như vậy hắn đã buông vũ khí đầu hàng.

“Chắc là khoảng ba năm rưỡi.”

“Ba năm rưỡi….” Hạ Thời Liên lộ ra vẻ mặt rất khó coi, “Lúc này tôi chuẩn bị rời khỏi công ty…”

Nhìn bộ dạng của Hạ Thời Liên khiến người khác không đành lòng, Lương Diễn nói: “Thời điểm đó bọn họ bắt đầu quen biết nhau, lúc đầu bọn họ vẫn chưa ở bên nhau.”

“Từ Liên Nhi là một trong ba người được Lâm Dương giúp đỡ về học bổng toàn phần.”

Từ Liên Nhi? Học bổng toàn phần?

Hạ Thời Liên nghĩ tới lúc Lâm Dương còn ở công ty đã đưa ra ý tưởng này với cô, dự định xếp thứ tự vì bộ phận xã giao. Khi đó Hạ Thời Liên rất đồng tình với ý tưởng này của Lâm Dương vì việc này cũng coi như là góp quỹ cho xã hội.

Nhưng cô không thể tưởng tượng được, việc Lâm Dương tài trợ chỉ là giả anh ta chỉ muốn phát triển quan hệ khiến người khác khinh thường như vậy.

Khi đó, người con gái kia chắc cũng chỉ là sinh viên năm hai hoặc năm ba mà thôi.

Sao hắn dám làm vậy?