Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thịnh Thế Độc Sủng: Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

Chương 102: So tài

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn bóng dáng Tần Nguyện dần xa, Tần Hải Đường tò mò hỏi:

"Chị ơi, sao chị luôn khó chịu với anh ta thế?"

Nghĩ đến những lần gặp Tần Nguyện trước kia, Tần Thanh Hòa lại cảm thấy khó chịu.

"Anh ta là con trai cả của nhà họ Tần ở nước H này, mấy lần ông ngoại bị thương nặng đều là nhờ công của anh ta cả!"

Tần Thanh Hòa dừng một chút lại tiếp tục nói: "Em đừng để vẻ ngoài vô hại của Tần Nguyện đánh lừa, thực chất anh ta rất nham hiểm, xảo quyệt, muốn thứ gì là phải chiếm cho bằng được!"

Một tràng tiếng vỗ tay vang lên, kết quả trận đấu đã có, người thắng là cô gái nhỏ!

Trương Kim An tức giận đến mức muốn treo cổ.

Có thể nói rằng nhà họ Trương có một khởi đầu rất "suôn sẻ" khi đã thua 5 trận liên tiếp.

Thời gian dần trôi qua, chỉ vài người có bản lĩnh thực sự. Nhà họ Trương và nhà Tư Mã đã bị loại, hiện giờ chỉ còn lại nhà họ Trầm, nhà họ Tạ và vài gia tộc khác.

Lần này Trầm gia cử cháu trai trưởng là Trầm Tri Hành đứng ra thi đấu.

Phía nhà họ Tạ là Tần Hải Đường.

Vừa bước lên Trầm Tri Hành đã tung ra mấy chiêu lớn, tỏ ý xem thường Tần Hải Đường.

Anh ta sử dụng bí thuật của nhà họ Trầm: dịch chuyển tức thời!

Tần Hải Đường vốn nghĩ rằng mọi người ít nhiều cũng sẽ có phần khách khí, không ngờ lại có kẻ ra tay ác như vậy?

Cô dễ dàng tránh được chiêu thức của anh ta.

Cô cười hỏi: "Thế nào, muốn đánh thật sao?"

Trầm Tri Hành nở nụ cười khinh miệt, không hề dừng động tác lại.

"Để tôi đây chơi với cô, nhóc con!"

Nhóc con? Khát vọng phải chiến thắng của Tần Hải Đường lập tức bùng cháy, cô khịt mũi lạnh lùng.

"Ồ! Được thôi, vậy thì sống chết có số!"

Cô học theo Trầm Tri Hành dịch chuyển ra phía sau, lại dùng hai tay đánh vào lưng anh ta.

Trầm Tri Hành bất ngờ lảo đảo về trước vài bước, anh ta cảm thấy lưng mình đau rát, ước chừng trên đó đã in hai dấu tay rồi.

Anh ta điên cuồng than thở trong lòng: " Mẹ kiếp! Người phụ nữ này nhìn qua một lần đã học được bí thuật của Trầm gia sao? Thật đáng sợ!"

Tần Hải Đường cười hỏi anh ta.

"Sao hả nhóc con? Có phục không?"

Trầm Tri Hành liếc nhìn ông Trầm đang ngồi ở ghế trọng tài đằng kia, sau đó anh ta run rẩy đứng lên, bộ dạng ngang ngạnh không chịu khuất phục.

"Người nhà họ Trầm tôi có thể bị đánh bại nhưng sẽ không bao giờ nhận thua đâu!"

Tiếng hò reo cùng tiếng vỗ tay của khán giả bên dưới vang lên như sấm.

Tần Hải Đường không nhịn được cười, cô buồn bã thở dài, sau đó tiến tới chỗ anh ta, vừa đi vừa nghịch sợi dây buộc eo của mình.

"Vậy chúng ta bắt đầu chứ?"

Tần Hải Đường nhắm mắt lại, nhanh chóng lật tay vẽ ra trăm tấm bùa sấm sét.

Vẻ mặt mọi người ai nấy đều khϊếp sợ, ngay cả bậc trưởng lão như Tạ Huyền cũng chỉ có thể vẽ được được một lúc năm tấm bùa sấm sét mà thôi.

Vậy mà cô gái nhỏ này lại nhẹ nhàng vẽ được một trăm tấm?

Trầm Tri Hành không biết Tần Hải Đường đã vẽ ra bùa gì, anh ta vẫn luôn miệng la hét mắng mỏ cô:

"Này, cô định hù dọa ai, nếu lợi hại như vậy thì tới đây đi!"

Ông cụ Trầm đang không ngừng lo lắng lau mồ hôi trên trán, trong lòng thầm mắng: "Thằng nhóc thối này, một trăm tấm bùa này có thể khiến người ta tan xác đó, vậy mà còn dám ở đó khıêυ khí©h?"
« Chương TrướcChương Tiếp »