Chương 14: Kafka

Hai ngày qua Từ Tiều Tiều thực sự quá phận.

Từ Hàm Chi giảng bài rất tốt nhưng cô luôn luôn tìm lý do nào đó để quyến rũ anh, ví dụ như khi cô chọn đáp án thì cô lại hỏi anh: "Phương án C là phương án C nào? Có phải là Tiều Tiều với bộ ngực C không?" Sau đó liền đặt tay anh lên ngực. Từ Hàm Chi không muốn xoa, thật sự không muốn, chẳng qua là anh cảm thấy ngực trái của cô không lớn bằng bên phải, nên mới miễn cưỡng giúp cô cân bằng lại một chút, cũng không hề muốn hôn, nhưng Tiều Tiều lại nâng hai bầu ngực lên rồi đưa vào trong miệng anh...

Là đàn ông, sẽ làm trâu làm ngựa vì bạn gái, ngay cả khi không muốn! Haiz, Từ Hàm Chi rất ưu sầu, tình yêu của anh thật vĩ đại.

Đang yên đang lành tắm rửa, Tiều Tiều đột nhiên không gõ cửa đi vào, Từ Hàm Chi luống cuống tay chân tìm khăn mặt ngăn cản lại thứ quan trọng, Tiều Tiều liền tức giận: "Nhìn thấy thì có sao chứ? Nhìn thấy thì sẽ ít đi một miếng thịt sao? Không phải em đều cho anh xem rồi sao! Quỷ hẹp hòi!" Từ Hàm Chi lề mà lề mề buông khăn tắm xuống, làm bộ như không có việc gì mà thoải mái tắm rửa, quay lại để cái mông đối diện với cô, nhưng nhưng nhưng nhưng trứng trứng trứng trứng... Đột nhiên bị nắm lấy, Tiều Tiều còn vô tội nhìn anh: "Miếng thịt này của anh trai không giống em. Em có thể sờ không?”

Sờ đều sờ, xoa đều xoa, còn đến hỏi anh làm gì chứ! Từ Hàm Chi nhăn nhó nhăn nhó, Tiều Tiều tắt vòi hoa sen xong liền bắt đầu ngồi xổm xuống nghiên cứu: "Cứng rồi", cô cười đến ý vị thâm trường: "Thô như vậy sao." Không đợi Từ Hàm Chi nói chuyện, cô liền một ngụm ngậm lấy.

Từ Hàm Chi ngược lại hít một hơi khí lạnh, răng răng răng !!! Anh vội vàng đẩy Tiều Tiều ra, ôm hạ bộ rồi trốn trong góc rầm rì: "Em đi ra ngoài, em đi ra ngoài đi!" Tiều Tiều cười hì hì bỏ đi.

Càng đừng nói là lúc ăn cơm, cái người trước kia đều là ngoan ngoãn tự mình ăn, đột nhiên tay không nhúc nhích được miệng cũng mệt mỏi, cả người giống như mèo con nằm trong lòng anh, cánh tay quấn lấy cổ anh lắc tới lắc lui: "Người ta muốn anh trai đút ăn, ăn không nổi, ngày hôm qua miệng bị anh trai hút rất đau..." Từ Hàm Chi bóp bóp mặt cô: "Là bảo bối nào duỗi đầu lưỡi muốn anh trai ăn? Ăn xong còn nói muốn nữa?”

Cuối cùng anh vẫn bưng chén đút cho cô, nhưng trong chốc lát cô lại không thuận theo: "Thìa quá cứng, cứng như cái của anh trai mà em cắn phải." Quay đầu lại đặt trên vai anh rồi bất động: "Muốn miệng mềm mại."

Còn có thể làm sao bây giờ, đành phải sủng con mèo nhỏ nhà mình thôi. Từ Hàm Chi ngậm một ngụm rồi đút cho cô, đút xong một ngụm lại không hề đi, hút đầu lưỡi nhỏ bé của cô hôn không dứt, hôn đến nước miếng cô chảy đầy cằm, rồi lại giúp cô liếʍ sạch, một ngụm sữa uống đến khi cô thở hổn hển.

Tiều Tiều bị chiếm tiện nghi, đôi tay cô sờ xuống phía dưới: "Anh ơi nơi này cứng như vậy, có phải cũng giấu đồ ăn ngon hay không?" Người giống như không có xương trượt xuống, Từ Hàm Chi không kịp ngăn lại, cô liền nằm sấp giữa đũng quần hai tay lộn xộn.

Mặc dù rất không lưu loát, nhưng cũng có kɧoáı ©ảʍ nhất định... Ngay cả thứ đó cũng không chịu lấy ra, Từ tổng ngây ngô đã bị Tiều Tiều đưa lêи đỉиɦ núi: "Ai nha, quần ướt rồi." Tiều Tiều nắm vuốt anh trai nhỏ rồi chớp chớp mắt, cười đến xấu xa.

Từ Hàm Chi nhẹ nhàng lại mềm nhũn trừng mắt nhìn cô một cái, vỗ vỗ đầu mèo con, kéo cô lên đặt ở trên ghế ngồi xuống, sau đó liền run rẩy chân đi thay quần.

Mấy lần giao phong, Từ Hàm Chi đều rơi vào thế bất lợi. Mấy ngày nay anh thân mật rất nhiều với Tiều Tiều, Tiều Tiều trêu chọc anh, anh cũng muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ nghênh đón tiếp nhận, nhưng trừ phi bị trêu chọc đến tàn nhẫn, anh gần như đều không chủ động ra tay. Trong lòng Tiều Tiều cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ, anh trai không được giống như mấy con mèo tam thể đực sao? (Đa phần mèo tam thể đực đều mắc bệnh vô sinh do bị hội chứng Klinefelter khi phải mang nhiễm sắc thể giới tính XXY hay XX)

Tâm tính Từ Hàm Chi thì lạnh nhạt hơn nhiều, quân tử báo thù mười năm không muộn, tiểu yêu tinh, ngươi cứ chờ đó cho ta!!!

Sáng sớm thứ bảy, Từ Hàm Chi liền lôi Tiều Tiều dậy.

Tiều Tiều ngủ mơ mơ màng màng, mắng anh xấu xa. Lại bị anh nắm cổ tay hôn một trận, xoa ngực xoa đến mềm nhũn, nằm ở trên giường lăn lộn làm nũng: "Anh trai ~ muốn ngủ mà..."

Được rồi, được rồi, được rồi. Từ Hàm Chi sủng nịch cởi đồ ngủ cho cô, tay khép lại thành hình vòng cung điều chỉnh đồ lót, một chút đậu hũ cũng không có ăn, cố gắng cố gắng, sẽ có ăn có ăn! Thay cho cô một chiếc váy nhỏ có dây đeo màu đỏ, để cô dựa vào vai để chải tóc, thời tiết hơi nóng, nên lại chọn một sợi dây da để buộc tóc cho cô, anh mới học búi củ tỏi, ôi chao cũng không tệ.

Vật lộn một hồi như vậy, Tiều Tiều cũng đã sớm tỉnh, chỉ là cô vẫn còn muốn làm nũng trong ngực anh: "Anh trai, anh trai~", cô ôm eo anh: "Hôm nay anh trai cũng rất đẹp trai!”

Anh vỗ vỗ mông cô: "Heo con ủi cải trắng sao?" Sau đó lại cho cô một nụ hôn sâu: "Tiểu mông ngựa (nịnh nọt) thành tinh quá thối, mau đi đánh răng đi." Tiều Tiều hừ hừ, đá dép lê lạch cạch đi vào phòng vệ sinh.

Ăn bữa sáng xong, Từ Hàm Chi liền lái xe dẫn Tiều Tiều ra ngoài, lấy mỹ danh là "Lần đầu tiên chính thức hẹn hò".

Xe việt dã lao đi, lái đến đường không có cửa hàng nào, bốn phía hoang vắng không có người, Từ Hàm Chi mới dừng lại trước một vòng hàng rào.

Trên hàng rào có một bảng hiệu làm bằng gỗ cắm thẳng, làm bằng gỗ lim, phía trên dùng sơn vàng viết "Trang viên George (Kiều Trị)."

"Tiều Tiều." Hai mắt Từ Hàm Chi sáng lấp lánh, hưng phấn vô cùng: "Tiều Tiều và trang viên Hàm Chi, trang viên Tiều Chi, anh liền lấy một cái hài âm (gần giống hoặc giống nhau) gọi là George, có dễ nghe không?”

Nhìn vẻ mặt Từ Hàm Chi "Anh thật lợi hại mau khen anh đi", Tiều Tiều sờ sờ đầu anh, ép bản thân làm ra ánh mắt lấp lánh: "Anh trai thật tuyệt nha!" George cái gì chứ... Để Tiều Tiều đặt, còn không bằng gọi là Vườn heo Peppa...

Mở cửa đi vào, một mảnh đất bằng phẳng và một sườn núi nhỏ, chân núi có một hồ nước, sóng gợn lăn tăn, toàn bộ sườn núi đều là mặt cỏ, thỉnh thoảng còn có một vài cây lớn, trên sườn núi còn có mấy con dê.

"Đi ra đi ra." Từ Hàm Chi đá đá con gà trống vội vàng nhào tới, phân đều dính lên giày của anh: "Động vật nơi này đều được nuôi dưỡng vì Tiều Tiều của chúng ta, nuôi thả cho nên ăn đặc biệt ngon và cũng có dinh dưỡng. Em nhìn con gà này xem, cho dù là xào hoặc luộc hay chiên, đều rất thơm đấy." Anh dừng một chút: "Hơn nữa anh trai lại cò tài nấu ăn vô song, chắc chắn sẽ ngon hơn KFC.”

"Còn có con dê bên kia nữa." Anh chỉ vào nơi xa xa, ôm Tiều Tiều nhìn một chút: "Không phải Tiều Tiều rất thích sữa dê sao? Sau này để cho bọn chúng đưa sữa cho em mỗi ngày được không?"

Mặc dù trong lòng Tiều Tiều rất vui mừng, những con vật nhỏ này đều là thứ cô thích ăn! Nhưng lại cảm thấy có chút kỳ quái, trong phim truyền hình lần đầu tiên hẹn hò đều là như vậy sao? Ví dụ trong sách cũng đâu phải là như vậy... Trừ phi là tiểu thuyết làm ruộng nam nữ chủ đều quen biết với trồng ruộng như vậy...

Từ Hàm Chi còn đang hưng phấn: "Còn nơi đó, là trồng rau và hoa quả, tuy rằng Tiều Tiều của chúng ta đã đáng yêu xinh đẹp như vậy, nhưng vẫn cần phải ăn càng nhiều rau xanh thì mới được! Nếu không cơ thể sẽ có vấn đề. Em yên tâm, gần đây anh trai đang học cách làm món rau xanh làm ra vị thịt đấy!" Còn nhỏ kén ăn già sẽ không tốt, haiz, thật phiền não.

Tiều Tiều cười khô khăn, cô ghét nhất là ăn rau quả: "Vậy nhất định phải thật sự có mùi thịt nhé!”

Từ Hàm Chi ừ ừ đáp, lại kéo nàng đến bên hồ, hít sâu một hơi, ánh mắt kia quả thực như người ba: "Tiều Tiều!"

Tiều Tiều nhìn hồ, cùng những con cá nhỏ tung tăng nhảy nhót trong đó, thử thăm dò hỏi tiếp: "Đây chính là ao cá anh trai thầu cho em sao?”

Từ Hàm Chi điên cuồng gật đầu!!! Đây là cái gì, đây chính là sự ăn ý giữa tình yêu đích thực! Là thần giao cách cảm giữa những linh hồn yêu nhau! Anh và Tiều Tiều, quả thực chính là trời sinh một đôi!!!

Tiều Tiều đau đầu, tổng tài bá đạo trên đời này, mặc kệ thật hay giả quả nhiên suy nghĩ cũng không khác biệt lắm a...