Chương 16

Chu Cẩn Ngôn vừa đến, tôi lập tức bỏ rơi anh Đại Mạnh, đi tới nói chuyện với anh ấy, nhân cơ hội hít thật nhiều hương cỏ sang chảnh.

"Chu Cẩn Ngôn, anh kỳ thị đồng tính sao?"

“Tôi không kỳ thị, tôi hiểu cảm giác của họ, nhưng tôi thực sự không thích bị anh em – bạn bè tốt của mình tới theo đuổi tôi”.

"Ồ, cảm xúc chắc chắn rất tệ luôn~"

Anh ấy không giải thích gì nhiều, mà nhìn xuống tôi và nghiêm túc xin lỗi.

“Tô Đồ, thật xin lỗi, anh tưởng cậu cũng là gay, thích quấy rối người khác nên không đối xử tốt với cậu. "

Tôi không sao cả lắc đầu: “Không sao, dù sao anh cũng không bắt nạt em như đám người ở ký túc xá lần trước, nên anh đã làm tốt lắm rồi.”

Lông mày của Chu Cẩn Ngôn lại cau có.

“Đừng lo lắng, anh sẽ giúp cậu đánh chúng nó.”

Không hiểu sao đột nhiên anh lại tức giận như vậy. Tôi còn không giận nhiều vậy. Aizz con người~

Nhưng sự hiểu lầm đã được xóa bỏ, bầu không khí trong ký túc xá rất hài hòa, mọi việc ngày càng tốt đẹp hơn.

Sau khi vui vẻ đi tắm, tôi rúc vào giường kể lại chuyện này cho Kiều Thanh.

Anh Kiều Thanh rất tức giận, anh ấy chửi Trương Đào cho tôi nghe.

【Ngày mai anh sẽ bay qua ẻ một cục to vào đầu cậu ta, nhân cách bốc mùi hôi thối thì cơ thể cũng phải vậy!】

【Dạ! Thúi chết anh ta đi!】

【Bé thỏ nhà ta giỏi quá! Qua cơn mưa trời lại nắng, yêu thú như chúng ta vẫn phải tiếp tục cố gắng!】

【Bạn cùng phòng của em chắc cũng cảm thấy có lỗi với em, nên họ đối xử với em tốt. Thì em cũng hãy đối xử tốt với họ nhé.】

Tôi khiêm tốn xin lời khuyên.

【Còn cách nào khác để chúng ta có thể đến gần hơn nữa đây.】

【Ừm...Con trai ở độ tuổi các em thường thích chơi game, em cũng nên học hỏi và chơi cùng họ.】

【Cậu chủ nhỏ của anh ngày nào cũng thích chơi game với bạn bè cả, thậm chí còn kết bạn được với người mà cậu ấy không thích luôn. Rất hữu ích!】

【Nhân cơ hội tiếp xúc cơ thể thân mật khi chơi game, sẽ giúp mối quan hệ trở nên sâu sắc hơn.】

【Dạ! Em sẽ học!】

Nhắn tin xong, tôi nhấc điện thoại lên và chuẩn bị tải game về.

Trò chơi nào thì giúp tình anh em gắn kết hơn nhỉ?

Tôi thực sự không hiểu vì sao con người lại cắm mặt vô điện thoại để giải trí.

Tự nhiên tôi nghe thấy Đại Mạnh đang nói chuyện với Chu Cẩn Ngôn.

"Anh Ngôn~ Gánh bé lên rank được hông?"

"Nói tiếng người."

"Anh Ngôn, em cách chiến tướng còn nhiều quá, em không lết lên nổi, anh ơi giúp em dựa hơi bay lên đi."

"Được rồi, tạo phòng đi."

Các anh ấy định chơi trò chơi à?

Tai tôi giật giật và tôi lập tức kéo rèm ra.

"Em cũng muốn chơi, anh có thể đưa em đi cùng được không?"

Đại Mạnh vui vẻ nói: "Được, Tiểu Đồ, sau khi chơi xong ván này, anh dẫn em đến khu giải trí luyện tập được không?"

Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

Chu Cẩn Ngôn đang ngồi ở đó đột nhiên ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt ôn hòa nhìn tôi.

“Tô Đồ, cậu có muốn tới xem anh chơi thế nào trước không?”

"ĐƯỢC Ạ!"

Tôi lập tức ra khỏi giường, tiến lại gần Chu Cẩn Ngôn, nhưng tầm nhìn của tôi hơi thấp, chỉ nhìn thấy mỗi vai anh ấy.

Nghĩ đến lời anh Kiều Thanh dạy, tôi giơ tay chọc lên tay Chu Cẩn Ngôn, nhỏ giọng hỏi:

"Anh Cẩn Ngôn, em nhìn không rõ, em có thể ngồi lên đùi anh xem được không?"

Chu Cẩm Ngôn: ? ? ? ?