Chương 30

Buổi tối Chu Cẩn Ngôn trở về, anh Đại Mạnh lúng túng cúi người hỏi.

"Anh Ngôn, cuối tuần anh có rảnh không?"

"Chuyện gì vậy?"

"Thì... chuyện xảy ra ở bữa tiệc lần trước đều là lỗi của em, em đã đặc biệt tìm một trang trại, cả phòng ký túc xá của chúng ta có thể vui chơi vào hai ngày cuối tuần."

“Em còn nghe nói phong cảnh ở đó rất đẹp, lại có nhiều rau xanh - sạch mà trong thành phố không thể trồng được.”

“Rau xanh” khiến tôi đang chìm đắm mải mê trong học tập quay đầu lại.

Sạch – thơm - ngon!

Rauuuu!

Chu Cẩn Ngôn liếc nhìn tôi.

"Em muốn đi đâu chơi không?”

“Dạ có!”

"Vậy thì đi chơi vui vẻ nhé.”

Vừa nói Chu Cẩn Ngôn vừa quay lại để vỗ vai anh Đại Mạnh.

“Lần trước không phải lỗi của cậu, cậu đừng suy nghĩ nhiều, về sau chúng ta vẫn là anh em."

Anh Đại Mạnh và Anh Tú thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng anh Đại Mạnh vẫn bị phân tâm.

Tôi phát hiện...thỉnh thoảng họ lén nhìn trộm chúng tôi.

Chu Cẩn Ngôn tiến tới đưa cho tôi một ly nước ép rau củ.

"Lạnh đó."

"Cám ơn anh Cẩn Ngôn."

"Anh ngủ không ngon à?"

"Ừm."

Anh chạm vào mái tóc bù xù của tôi rồi quay đi thay quần áo và đi tắm.

Tôi hít lấy hít để mùi cỏ anh để lại, hai ngày nay tôi không thể kìm nén được sự phấn khích trong lòng, Anh Tú khá vui mừng khi nhìn thấy Chu Cẩn Ngôn bước vào phòng tắm.

Anh tính làm gì đấy?!

Chu Cẩn Ngôn đang định cởϊ qυầи áo thì dừng lại, quay đầu nhìn tôi.

"Chuyện gì vậy?"

Tôi móc tay anh ấy một cách tự hào.

"Chu Cẩn Ngôn, chúng ta là bạn tốt, là anh em tốt đúng không ạ?"

"Ừm."

Anh nắm lấy tay tôi và gật đầu.

Tôi vui mừng khôn xiết và ngay lập tức tiến lại gần.

“Vậy em có thể cắn anh được không?”

"Cắn anh?"

Ánh mắt bình tĩnh của anh ấy đột nhiên trở nên mạnh mẽ, giọng nói trở nên hơi khàn khàn.

"Em muốn cắn ở đâu?"

"Miệng ạ~"

Chu Cẩn Ngôn nghe được lời nói hổ báo của tôi có chút giật mình.

"Cái gì?"

Tôi vội kể cho anh ấy nghe những gì tôi nhìn thấy trong phòng thay đồ ngày hôm đó.

"Ngày đó em đã muốn hỏi anh, nhưng em lại có chút xấu hổ.”

"Nhưng bây giờ mối quan hệ của chúng ta đã tiến triển nhiều lắm rồi, cắn miệng nhau như họ cũng không sao cả, đúng không ạ?"

Chu Cẩn Ngôn cười đầy ẩn ý.

"Tô Đồ, có lúc em lại ngây thơ như mới sinh ra vậy.”

“Em không biết nhiều về thế giới, em cũng không hiểu phong cách nhưng em biết mình là một người đàn ông thẳng thắn, nghiêm túc nhá.”

“Nhưng em đã có lòng với tôi như vậy, tôi chấp nhận.”

?