Chương 31

Đây là đang khen tôi hay chửi xéo tôi?

Tôi nghiêng đầu bối rối.

Trong lúc đó, Chu Cẩn Ngôn tiếp tục chậm rãi nói:

"Tôi có thể cắn em, nhưng em phải đồng ý với tôi một điều kiện."

"Điều kiện gì ạ?"

Tôi vội hỏi.

Chu Cẩn Ngôn nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt đen tối khó đoán.

"Em biết đấy, gần đây có một tên hay quấy rầy tôi, khiến tôi bực bội.”

"Vì vậy, em phải giúp tôi chặn cậu ta."

Tôi bối rối.

"Làm thế nào để chặn cậu ấy chứ?"

"Em phải cắn môi của tôi trước mặt mọi người."

Lén cắn Chu Cẩn Ngôn và công khai trước bàn dân thiên hạ, nhưng vẫn được cắn anh ấy. Liên quan gì?

Tôi bối rối và luôn cảm thấy mình bị lừa.

Nhưng đó không phải là vấn đề lớn, tôi còn không mất tiền khi cắn anh ấy.

Thế nên sau một lúc do dự, tôi đã đồng ý.

"Không vấn đề gì."

“Vậy khi nào em có thể cắn anh?”

"Bây giờ."

Nói xong, Chu Cẩn Ngôn giơ tay vòng qua eo tôi, tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh ấy đã nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên.

Hương vị của cỏ ập vào miệng tôi ngay lập tức.

Đó là một hương vị bùng nổ đến bất ngờ.

Nếu cái đuôi xuất hiện thì tôi chắc chắn nó sẽ quay cuồng vì phấn khích.

Quả thực là đồng cỏ tẩm thuốc, thơm quá, ngon quá!

Tôi cũng không kiềm lòng được, bắt đầu gặm anh ấy.

Kết quả là bàn tay to lớn ôm eo của tôi siết thêm vài săn ti mét (cm). Suýt làm tôi ngộp chớt!

Việc này ban đầu rất phê, nhưng một lúc sau tôi cảm thấy hơi khó thở và bắt đầu bật khóc, sau khi được buông ra, tôi hoàn toàn lâng lâng.

Trong cơ thể có một cảm giác nóng bức không thể giải thích được, tương tự như cơn nóng trong thời kỳ động dục.

Chu Cẩn Ngôn cụp mắt nhìn tôi, cảm xúc trong mắt nóng bỏng đến đáng sợ.

Anh đưa tay lên lau miệng cho tôi rồi vỗ nhẹ vào lưng tôi an ủi.

Lưng của thỏ rất nhạy cảm, cử động chạm nhỏ cũng trực tiếp khiến tôi trở nên tan chảy ra.

"Em không thích à?"

Tôi chậm rãi lắc đầu, vùi mặt vào bờ vai rộng khỏe mạnh của anh rồi lén lút hít một hơi.

Làm sao tôi có thể không thích?

Mặc dù có cảm giác như hành động vừa rồi của Chu Cẩn Ngôn vỗ về tôi có chút mạnh, nhưng tôi thực sự rất thích!

Đời thỏ được hít thêm vài lần nữa thì càng tốt!

Sau đó, Chu Cẩn Ngôn đã đưa ra một thỏa thuận với tôi.

Tôi giúp anh ngăn cản người theo đuổi biến thái, còn anh sẽ cho tôi ăn, tất nhiên đây là một bí mật nho nhỏ giữa những người anh em chúng tôi, không ai có thể nói ra.

Tôi ngoan ngoãn đồng ý và rời khỏi phòng tắm với tâm trạng vui vẻ.

Chân chỉ hơi run, eo hơi mềm thôi.