Chương 4

Kí chủ, nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ, có thể trở lại thế giới thật, ngoài ra còn được nhận thêm một triệu tiền thưởng.》

Hệ thống đột nhiên bắt đầu dụ dỗ tôi.

“Nếu không hoàn thành thì sao?”

《Vậy ngươi sẽ vĩnh viễn trở thành Bạch Nhuyễn Nhuyễn, vĩnh viễn không được trở về thế giới của ngươi.》

“Tốt quá! Một lời đã định!”

Thật ra tôi căn bản không nhớ rõ bản thân là ai, cũng không nhớ rõ bản thân đã từng ở nơi nào.

Cho nên dù có trở về hay không trở về thế giới ban đầu, đối với tôi mà nói cũng không quan trọng mấy.

Về phần một triệu tiền thưởng.

Tài sản của Bạch Nhuyễn Nhuyễn còn nhiều hơn con số này gấp bao nhiêu lần.

Thế giới này ngoại trừ Phó Diễn là bất bình thường ra, còn lại mọi thứ đều rất bình thường.

Sống ở đâu mà không phải là sống chứ?

Tôi vì sao lại không thể sống ở thế giới này? Hệ thống phát ra âm thanh chói tai:

《Ngươi muốn chiếm lấy cuộc đời của nữ chính nguyên tác, ngươi không có đạo đức.》

Nực cười, là nó tự ý đưa tôi đến nơi này, bây giờ lại lên án tôi chiếm cuộc đời của người khác.

《Bây giờ ta sẽ đánh thức nữ chính nguyên tác, chỉ cần chính miệng cô ấy muốn trục xuất ngươi khỏi cơ thể này, từ nay về sau ngươi vĩnh viễn chỉ có thể làm một cô hồn dã quỷ ở thế giới này!》

Cô hồn dã quỷ thì sao?

Sống dai, còn không cần phải lo lắng phải kiếm kế sinh nhai, tuyệt cà là vời!

Chỉ là, tôi chờ rất lâu, cũng không thấy có động tĩnh gì cả.

Im ắng.

Im ắng như đêm ở cầu Nại Hà.

Rốt cuộc, tôi không đủ kiên nhẫn để đợi nữa, thành thật dò hỏi:

“Nữ chính nguyên tác đâu?”

Một giọng nói rõ ràng vang vọng ở trong đầu tôi: “Tôi đồng ý để cô ấy tiếp quản cơ thể của tôi.”

Hệ thống lại phát ra âm thanh điện tử chói tai, rồi hoàn toàn im lặng.

Phụt, xem ra cái hệ thống ngu dốt này đã bí ý tưởng rồi.

#10

“Xin lỗi, vừa rồi nó không ngừng khuyên tôi, cho nên tôi mới trả lời hơi chậm một chút.”

Bạch Nhuyễn Nhuyễn dịu dàng nói.

Hứ, cẩu hệ thống này không có đạo đức à, lại lén lút giở trò sau lưng.

Nhưng mà tôi thật sự có hơi tò mò, vì sao Bạch Nhuyễn Nhuyễn lại đồng ý để tôi tiếp quản cơ thể này của cô ấy.

Chẳng lẽ đây là tính cách của một nữ chính ôn nhu dịu dàng sao? Thà để mình chịu thiệt thòi, cũng không nhẫn tâm để người khác trở thành cô hồn dã quỷ?

“Không phải.” Bạch Nhuyễn Nhuyễn nói, “Không hiểu tại sao, có cô ở trong cơ thể của tôi, tôi lại rất an tâm. Tôi thật sự muốn ở bên cạnh cô.”

Kỳ lạ thay, tôi cũng không từ gạt bỏ cô ấy.

Rõ ràng Bạch Nhuyễn Nhuyễn chính là loại thánh mẫu tiểu bạch hoa mà tôi khó chịu và không ưa nhất.

“Cô nói thử xem, có khi nào cô bị rối loạn nhân cách phân liệt, tôi chỉ là một nhân cách do cô phân liệt ra?” tôi hỏi Bạch Nhuyễn Nhuyễn, “Cái hệ thống gì đó, đều là tưởng tượng mà ra?”

Có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân khiến tôi không có chút ký ức nào?

Bạch Nhuyễn Nhuyễn nhỏ giọng nói: “Tôi không biết nữa…”

Thôi kệ đi.

“Sinh tự hà lai, tử tùng hà khứ”* là câu hỏi yêu thích của các triết gia, tôi cũng không phải triết gia.

(*) sinh tự hà lai, tử tùng hà khứ: sinh từ đâu đến, c h ế t theo đâu về

Liệu những điều này có ảnh hưởng đến việc tôi cảm nhận sự thoải mái và vui vẻ khi nằm trên chiếc giường Kingsize không?

Không hề.

Nhìn từ cửa sổ toàn cảnh, một lần nữa ngắm nhìn vẻ đẹp lộng lẫy của vườn hoa trong nhà.

Tâm tình vui sướиɠ c h ế t đi được.

Tôi rất muốn ngủ một giấc thật ngon, nhưng không được, còn có việc cần phải làm.

Tôi tìm kiếm một công ty vệ sĩ chuyên nghiệp ở trên mạng, sau đó lập tức đặt mua dịch bảo vệ 24/24 của họ.

“Tại sao muốn thuê vệ sĩ? Là để phòng bị chú sao?” Bạch Nhuyễn Nhuyễn hỏi.

Tôi gật đầu, nghĩ đến việc cô ấy không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, cho nên đại khái đã kể hết một lần cho cô ấy.

Trong cốt truyện gốc, mong muốn kiểm soát Bạch Nhuyễn Nhuyễn của Phó Diễn sau khi tan vỡ đã đến độ b i ế n t h á i.

Đầu tiên hắn buộc Bạch Nhuyễn Nhuyễn phải chia tay Chương Thần, bạn trai của Bạch Nhuyễn Nhuyễn.

Về sau phát triển đến mức chỉ cần Bạch Nhuyễn Nhuyễn nhìn những nam sinh khác một chút đều sẽ khơi gợi lên lửa giận của hắn.

Hắn buộc Bạch Nhuyễn Nhuyễn cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, chỉ có thể ở những nơi mà hắn có thể theo dõi 24/24, bằng không sẽ cho rằng cô muốn ra ngoài câu dẫn đàn ông.

Ngoài ra còn có những hành vi b ạ o h à n h về thể xác, lời nói sỉ nhục… Đủ loại hành vi không thể diễn tả hết bằng lời được.

Bạch Nhuyễn Nhuyễn dường như không còn là con người nữa mà đã trở thành con vật để cho hắn trêu đùa.

Về sau, Bạch Nhuyễn Nhuyễn qua đời.

Bởi vì bị Phó Diễn lăng nhục, hơn nữa bị mất đi sự tự do, tinh thần của cô ấy ngày càng tồi tệ hơn, cuối cùng c h ế t trong một lần bị Phó Diễn b ạ o h à nh.

Tuy rằng hiện tại người ở trong cơ thể của Bạch Nhuyễn Nhuyễn là tôi, Phó Diễn không có cách nào khống chế tôi dễ dàng giống như cốt truyện gốc, nhưng tôi vẫn không thể phớt lờ được.

Một nam chính hắc hóa, sẽ không vì những lời ba xạo của tôi mà bị dọa sợ.