Chương 15: Chắc chắn đã nhìn thấy

Toàn thân Thịnh Tầm hơi run rẩy, không làm ra bất kỳ hành động nào.

Ông đi theo Thịnh Tầm vào căn phòng nhỏ, lúc đối phương mở tủ quần áo thì chống tay lên, đóng cửa tủ đã mở một nửa lại, sau đó lợi dụng ưu thế về chiều cao mà cắn một cái không nặng cũng không nhẹ nơi vành tai của anh, nói nhỏ:

“Cởi ra.”

Hạng Bách cũng không giận, bàn tay từ eo của anh dần mò xuống cặp mông tròn mẩy, lúc mò sờ đến khu vực gần giữa đùi thì cảm nhận được một mảng ướŧ áŧ, lập tức cười trêu:

“Không phải rượu đổ lên đùi sao? Vì sao mông cũng ướt rồi?”

Ông liếʍ láp vành tai trắng nõn của Thịnh Tầm.

Lúc ông nói chuyện, hơi thở nóng bỏng phả liên tụ phả vào lỗ tai của Thịnh Tầm.

“Là lúc A Cần cọ vào người của em nên em mới ướt nhẹp thế này, hay là vì cởi truồng ngồi ở chỗ đó hả?”

Hô hấp của Thịnh Tầm hơi dồn dập, giống như đang cố kiềm chế gì đó.

Cặp mông của anh cũng bắt đầu lắc lư, không phải tránh khỏi bàn tay của Hạng Bạch mà là chủ động cọ xát vào lòng bàn tay của người đàn ông.

Hạng Bạch cười khẽ, nói: “Hình như nó đã nhìn thấy lôиɠ ʍυ của em rồi đó.”

Toàn thân của Thịnh Tầm kịch liệt run rẩy, giọng điệu vẫn lạnh lùng như cũ: “Không có khả năng…”

Nhưng anh không giấu được lo lắng không dám xác định trong lời nói của bản thân.

“Quần này mỏng như thế này, em còn không mặc đồ lót, vừa đổ rượu vào thì lập tức có thể nhìn xuyên thấu. Lôиɠ ʍυ của em nhiều như vậy, đã thế còn rậm rạp nữa, thằng bé dựa gần người em như vậy, còn vội vàng giúp em lau sạch, có khả năng là tay sẽ không cẩn thận cọ vào da^ʍ huyệt của em.”

Người đàn ông dùng những từ ngữ tục tĩu, nhưng từng câu từng chữ đều rơi vào điểm nhạy cảm của Thịnh Tầm.

Hơn nữa bàn tay còn phối hợp với hành động của ông, lòng bàn tay chào hỏi thân thiết với da^ʍ huyệt của Thịnh Tầm.

Hạng Bách quả quyết nói: “Thằng bé khẳng định đã nhìn thấy được rồi.”

Toàn thân Thịnh Tầm run rẩy kịch liệt, gần như không đứng vững nổi.

Dưới sự kí©h thí©ɧ của Hạng Bách, hốc mắt của anh phiếm nước, cuối cùng lại khiến cho bản thân anh run rẩy cởi thắt lưng của chính mình.

Khóa kéo bị anh giật ra, quần tây âu phục không còn cách nào có thể bao trùm hạ thân của anh được nữa.

Thịnh Tầm vừa thả lỏng tay thì quần lập tức rơi tuột xuống mắt cá chân, hạ thân trần trụi của Thịnh Tầm phơi bày trong không khí.