Chương 54

“...Một ý đơn giản như vậy cũng có thể trở thành lĩnh vực sao?" Tống Tòng Tâm cảm thấy có chút khó tin, nhưng rất nhanh, nàng đã lắc đầu, không hề suy nghĩ chuyện vụn vặt này nữa.

Điều quan trọng nhất lúc này vẫn là giải quyết Cửu Anh.

Nhờ phúc của lĩnh vực không biết tại sao lại hình thành này, tiếng kêu của Cửu Anh bị ngăn chặn, biến thành tiếng gió tuyết xa xăm thanh vắng. Không có tiếng khóc trẻ con ma quái quấy nhiễu, đội tiên phong cuối cùng cũng có thể thuận lợi tiếp cận Cửu Anh, sự mạo hiểm của Quảng Thành Tử đã mang lại kinh nghiệm quý giá cho đội tiên phong. Họ kiểm soát khoảng cách với Cửu Anh, tận lực chia rẽ chín cái đầu của nó. Cửu Anh điên cuồng chắc chắn là một sinh linh gây hại chúng sinh, một tai hoạ lớn cho thế giới, nhưng sự điên cuồng của nó cũng là cơ hội duy nhất mà con người có thể lợi dụng.

"Thành công! Bắt đầu bước thứ hai của kế hoạch 2!" Đội trưởng đội tiên phong thứ hai thay thế Quảng Thành Tử vẫy mạnh lá cờ, gầm lên.

Đội tiên phong chín người một tổ nhận được mệnh lệnh, không hẹn mà cùng thay đổi phương hướng, phi nhanh về phía sâu trong rừng đá.

Mặc dù Cửu Anh hoàn toàn mất đi thần trí, nhưng linh hồn đã bị oán hận xâm nhiễm, lúc nào cũng điên cuồng. Lúc này bị những thủ đoạn vụng về của con người chọc giận, Cửu Anh tru lên gào rống, nó vặn vẹo cơ thể rắn khổng lồ, đuổi theo hướng phát ra khí tức làm nó căm hận. Cái đuôi rắn khổng lồ quét qua rừng đá, những tảng đá cứng cũng không phải đối thủ của lớp vảy khổng lồ. Nhìn các lớp đá vỡ vụn sụp đổ, cùng với rãnh sâu hoăm hoắm để lại khi Cửu Anh lượn qua, các tu sĩ phía sau chỉ cảm thấy lông tóc dựng đứng, giật mình không nói nên lời.

Đương nhiên, đội tiên phong không hề biết về cảnh tượng đáng sợ này, bởi vì họ căn bản không dám quay đầu lại một. Hơi thở đáng sợ của hung thú viễn cổ bám sát sau họ, họ chỉ có thể vùi đầu tiến về phía trước, gần như chật vật né tránh thế công của lưu hoả, dẫn dụ Cửu Anh đến địa điểm

của kế hoạch dưới sự hướng dẫn của đồng đội.

"Đội hỗ trợ, nhanh lên! Sử dụng ngự phong thuật! Có người tụt lại phía sau đã tiến vào phạm vi công kích của Cửu Anh!

"Đội tiên phong thứ ba chuẩn bị thay thế đội thứ hai! Linh lực hao hụt quá nhanh, mau chóng tiếp viện đan dược!"

“Đội hai rút lui! Đội ba thay thế! Mau chóng điều chỉnh hơi thở, chỉnh đốn sắp xếp đội hình, đội một đợi lệnh! Chuẩn bị thay thế đội ba bất cứ lúc nào!"

Cuộc chiến giữa con người và hung thú hoàn toàn chính là một cuộc tiêu hao tàn khốc.

Nếu không phải đội tiên phong chia rẽ chín cái đầu của Cửu Anh, khiến nó khó phối hợp, trì hoãn tốc độ của Cửu Anh ở một mức độ nhất định; nếu không có dòng hậu cần bổ sung liên tục gần như không muốn sống; nếu không có sự phối hợp ăn ý kiểm soát nhịp độ của đội kiểm soát hiện trường - dù thế nào đi nữa, họ cũng không thể không thiệt hại người nào trong cuộc đối đầu với Cửu Anh.

Dù vậy, vẫn có người bị thương nặng phải thay thế vì không thể né tránh, vẫn có người gục xuống ngất đi vì linh lực cạn kiệt, đồng đội phải gánh vác gánh nặng của họ...

Tống Tòng Tâm cảm thấy nàng vẫn còn may mắn, may mắn thực lực của đệ tử ngoại môn lần này không hề yếu, tu sĩ Khai Quang kỳ có thể chất phi thường, chỉ cần không phải một đòn gϊếŧ chết, là có thể cứu về được một mạng. Nếu không phải như vậy, nàng thực sự không chắc mình có thể chấp nhận cái chết của người khác mà không sợ hãi hay không, dù sao thì bọn họ đều tin tưởng nàng, đặt hy vọng ngăn cản Cửu Anh lên kế hoạch của nàng.

"Tỉ lệ thắng 70%..." Tống Tòng Tâm nhìn kết quả Thiên Thư diễn hoá ra, sau khi thu thập ý kiến

của mọi người, tỷ lệ thắng trong diễn hóa của Thiên Thư từng bước tăng lên, cuối cùng khiến Tống Tòng Tâm quyết tâm đánh cuộc.

Nhưng thực ra trong lòng Tống Tòng Tâm cũng rất bất an, bởi vì tổn thất nhân mạng không bao giờ có thể tính được bằng cái gọi là “thắng hay thua”.