Chương 6: Chỉ tiếc nó không phải giống cái

Đằng sau hắn bị dươиɠ ѵậŧ của hai nam sinh đồng thời đút vào, căng đến mức không tưởng tượng nổi, chất lỏng trong suốt rơi tí tách xuống đất, đọng lại thành một vũng nước nho nhỏ. Mái tóc đen dài, mềm mại của hắn bị túm chặt lấy, nam sinh nổi tiếng thứ ba trường đang không ngừng rút ra đút vào cự vật của mình vào miệng hắn. Hắn dường như bị nghẹn lại, mắt phượng hẹp dài vì khó chịu mà không ngừng ứa nước mắt.

Hai nam sinh còn lại vừa đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ trong người hắn, vừa kiểm soát vừa dùng ngôn ngữ ác độc kí©h thí©ɧ hắn.

"Chúng mày nhìn con điếm da^ʍ này đi, đúng là thiếu đυ. mà, bị đυ. bắn khắp nơi như thế mà vẫn còn ngang."

"Cú© Ꮒσα con đĩ này khít thật, ngày nào cũng bị nhiều người đυ. như vậy còn chưa nát, Á nhân có cấu tạo kiểu gì thế chứ?"

Nam sinh đang túm tóc hắn thỏa mãn rêи ɾỉ, phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên mái tóc đen sì như lông quạ của hắn.

"Tiếc thật, nếu là Á nhân cái thì sướиɠ quá rồi."

"Mày cũng chỉ cần nhìn mặt nó, coi là giống cái rồi ȶᏂασ cũng được mà."

Người đang đút vào miệng Á nhân kia thúc hông mạnh hơn, gắt gao đẩy vào miệng quạ đen, mông cậu ta thít chặt lại, rêи ɾỉ một cái rồi phóng hàng ngàn vạn con cháu vào trong miệng quạ đen.

Quạ đen bị sặc đầy miệng, ho sặc sụa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước bọt phun thẳng lên nam sinh đối diện quạ đen.

"Mẹ nó! Bẩn chết thôi!" Nam sinh giận tím mặt, mạnh bạo vả quạ đen một cái, trên gò má tái nhợt của quả đen lập tức sưng đỏ lên. Mà nam sinh kia thấy vẫn chưa hả giận, vươn tay bóp chặt lấy cổ quạ đen, dùng sức khiến Kỷ Tân Thu nhìn bằng mắt thường cũng thấy cổ quạ đen đỏ ửng lên.

Vì bị ngạt thở đột ngột nên quạ đen giãy giụa, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh khàn khàn, nước bọt cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vương bên khóe môi trông cực kỳ da^ʍ mỹ, mắt cũng không khỏi trợn lên.

Hai chân chim của quạ đen bắt đầu đá đạp lung tung, trong lúc cả người run rẩy, dươиɠ ѵậŧ quạ đen nhổng lên cao, sau đó phun ra chất lỏng trắng ởn.

"Mẹ kiếp, thế mà cũng bắn được."

"Hahaha, giờ mày càng trở nên bẩn thỉu."

"Con mẹ nó, mày..."

"Rầm..."

Kỷ Tân Thu dùng sức ném thùng công cụ quét dọn xuống đất, yên ắng nhìn người trong phòng giật mình một cái, cuối cùng mới phát hiện ra Kỷ Tân Thu đã đứng ngoài cửa từ lâu.

"Má ơi... Kỷ Tân Thu, cậu bị sao vậy! Sao cậu không lên tiếng!" Một nam sinh cùng lớp với Kỷ Tân Thu hốt hoảng nhấc quần lên.

"Đừng bất chợt dọa người thế chứ! Bị cậu hù bất lực luôn á!" Nam sinh còn lại thấy có con gái đến, cũng nhao nhao che hạ bộ mình lại.

Mọi người đột ngột rời đi khiến quạ đen nặng nề ngã xuống đất, quạ đen thoát khỏi cơn ngạt thở, ho sặc sụa.

Kỳ lạ cỡ nào chứ, những nam sinh này bình thường chỉ ngỗ nghịch lên lớp, còn bình thường hơn cả bạn học bình thường, thỉnh thoảng còn thẹn thùng lúc nói chuyện với nữ sinh. Nhưng mới vừa rồi, bọn họ bình thản và thờ ơ làm chuyện tàn khốc như thế với Á nhân.