Chương 1

Chương 1: Duệ Nha thú

Địch Lôi cẩn thận giấu thân mình trong bụi cỏ, điều hòa hơi thở, nhìn chằm chằm Duệ Nha thú (thú răng sắc) đang uống nước bên con suối nhỏ cách đó không xa. Đợi nó thư giãn, chớp lấy cơ hội để gϊếŧ nó bằng một đòn. Duệ Nha thú là một con thú tương đối nhỏ, nhưng thịt rất ngon và cặp răng nanh lớn của nó rất cứng.

Duệ Nha thú này là nửa ngày trước Địch Lôi ở một cây xích liên (sen đỏ) cách đó không xa phát hiện, từ đó hắn vẫn luôn cẩn thận theo dõi nó. Bởi vì cơ hội chạm trán Duệ Nha thú quá nhỏ, cho dù có gặp phải, cũng khó bắt được. Duệ Nha thú rất nhanh nhẹn và có tính cảnh giác cao, một khi cảm nhận được một tia uy hϊếp, nó sẽ nhanh chóng bỏ chạy. Tốc độ kia chính là dù Địch Lôi biến thành hình thú – báo gấm tuyết cũng không có gì đảm bảo rằng có thể đuổi kịp nó. Tất nhiên, không có nghĩa là tốc độ Địch Lôi chậm hơn Duệ Nha thú, rốt cuộc báo gấm tuyết cũng là tốc độ nhanh có tiếng, chỉ là Địch Lôi lại không quen với môi trường ở đây. Hơn nữa, đây là địa phương gần trung tâm rừng Sương Mù, một khi Duệ Nha thú tiến vào mảnh đất trung tâm, Địch Lôi cũng không dám làm càn đuổi theo. Dù sao trong trung tâm rừng Sương Mù có rất nhiều dã thú cường đại. Một khi gặp phải, Địch Lôi cũng không dám bảo đảm chính mình có thể bình yên mà thoát khỏi.

Thông thường, các bộ tộc phải thành lập một đội gồm hơn chục thú nhân mới dám tiến vào trung tâm khu rừng Sương Mù, hơn nữa họ đều rất cẩn thận, không dám thâm nhập quá sâu, bởi vì càng gần trung tâm, quái thú càng mạnh. Nhưng điều đáng yên tâm hơn là những con thú mạnh mẽ đó thường có ý thức lãnh thổ rất mạnh và chúng sẽ không chủ động tấn công con người, miễn là không đi vào khu vực chúng ở. Khi bị săn đuổi, Duệ Nha thú rất thích dẫn dắt con người đến nơi có những con thú mạnh mẽ đó.

Lần này Địch Lôi một mình đi vào rừng sương mù để hoàn thành thử thách trưởng thành. Mọi thú nhân thành niên trong bộ tộc sẽ đến khu rừng sương mù để thử thách khi đến tuổi trưởng thành. Nội dung của mỗi cuộc thử nghiệm thú nhân là một mình săn gϊếŧ một con Phong Lang (sói gió) trưởng thành, lấy được bộ lông của nó liền tính là thử nghiệm thành công. Phong Lang là một con thú tương đối mạnh ở vùng ngoại ô của khu rừng sương mù. Bộ lông của nó được các thú nhân giống đực dùng để đưa cho các giống cái làm quần áo. Nó cũng là một vật phẩm cần thiết để các thú nhân giống đực theo đuổi giống cái. Bộ lông của Phong Lang rất mềm và tương đối ấm áp. Nó là vật dụng cần thiết để giống cái trải qua mùa đông vì giống cái tương đối yếu ớt. Thực ra việc săn lùng Phong Lang của tộc thú nhân tương đối dễ dàng, nhưng việc giữ được bộ lông tương đối nguyên vẹn lại rất rắc rối. Vì vậy, thời gian thử nghiệm của mỗi thú nhân thường là một tháng, nhưng tất nhiên nó cũng có thể được sử dụng trong một khoảng thời gian ngắn hơn.

Với tư cách là một trong những thú nhân xuất sắc trong tộc, Địch Lôi đã bắt được một con Phong Lang vào ngày đầu tiên tiến vào rừng, hơn nữa là một kích đánh trúng cổ, làm Phong Lang mất mạng. Bởi vì thời gian còn lại rất nhiều, hơn nữa hiếm khi được ra tới. Địch Lôi dự định thu thập một ít thảo dược cùng một ít quả xích liên để tặng cho mẫu phụ Mạc Lâm. Hắn nhớ rằng Mạc Lâm rất thích trái cây màu đỏ. Cũng chính vì điều này mà Địch Lôi gặp phải Duệ Nha thú.

Sau khi Duệ Nha thú uống nước, có lẽ vì quá thoải mái, rốt cuộc có một tia lơi lỏng. Đương nhiên, Địch Lôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời này, hắn nhanh chóng đứng dậy, ném con dao xương trong tay về phía cổ Duệ Nha thú. Tuy nhiên, sự cảnh giác và tốc độ của Duệ Nha thú thực sự xứng đáng với danh tiếng của nó vào giây phút cuối cùng. Nó nhảy mạnh lên để tránh đòn chí mạng. Tuy nhiên, con dao xương vẫn xuyên qua chi trước của Duệ Nha thú. Duệ Nha thú bị thương không có ý định đánh trả mà nhanh chóng quay người bỏ chạy về phía khu rừng Sương Mù.

Thực ra từ lúc Địch Lôi tấn công cho đến khi Duệ Nha thú trốn thoát chỉ mất vài giây. Địch Lôi đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhanh chóng chạy về hướng Duệ Nha thú chạy trốn. Duệ Nha thú với cái chân bị thương đã mất đi vũ khí mạnh nhất của nó, chỉ cần trên đường đi không gặp phải một con thú mạnh mẽ nào thì việc bắt được nó chỉ là vấn đề thời gian.

Địch Lôi lần theo mùi máu đuổi theo Duệ Nha thú vào trong rừng. Bởi vì Duệ Nha thú này quá xảo quyệt, biết mình bị thương tốc độ không đủ nhanh nên vẫn luôn đi vào địa phương cây cối rậm rạp, khiến Địch Lôi không thể biến hình để đuổi theo nó, bởi vì kích thước hình thú của hắn tương đối lớn và năng lực của hắn hoàn toàn không thể sử dụng ở một nơi như vậy nên hắn phải tiếp tục đuổi theo trong hình dạng con người của mình. Hình người mặc dù linh hoạt, nhưng tốc độ lại chậm, thực tế đuổi theo một đoạn đường dài nhưng không đuổi kịp Duệ Nha thú. Khi tiến vào khu vực trung tâm, Địch Lôi do dự một chút, bởi vì tự tin vào tốc độ, năng lực của mình cũng như sự quý giá của Duệ Nha thú nên hắn đã lựa chọn đi theo. Nhiều năm sau, Địch Lôi vẫn luôn cảm thấy may mắn vì lựa chọn này.