Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thú Nhân: Yêu Em Sau Chứng Mất Trí Nhớ

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 9: Nghi thức thành niên

Sáng sớm ngày hôm sau, Địch Báo liền mang theo Địch Lôi đi tìm các trưởng lão trong bộ lạc.

Địch Báo cùng Địch Lôi đi đến một cung điện trông rất hùng vĩ, ở lối vào cung điện còn có hai thú nhân thủ vệ.

"Là tộc trưởng cùng Địch Lôi a, trưởng lão đang đợi các ngươi, mời trực tiếp đi vào."

Tộc trưởng bộ lạc của bọn họ được bầu ra cứ 5 năm một lần. Tất cả các thú nhân thành niên trong bộ lạc đều có thể tham gia. Sau khi mọi người tranh tài, người chiến thắng cuối cùng là người đứng đầu của nhiệm kỳ đó, các vấn đề trong bộ tộc đều do người đứng đầu quyết định. Địch Báo là tộc trưởng được bầu lần này, và cuộc bầu cử tiếp theo sẽ diễn ra sau vài tháng nữa.

“Được.” Địch Báo và Địch Lôi cùng nhau đi vào bên trong, nghi thức của thú nhân giống đực thành niên đều là ở một mình dưới sự chứng kiến của các trưởng lão và tộc trưởng để hoàn thành. Bởi vì Địch Báo là tộc trưởng nên mới có thể cùng Địch Lôi đi vào, nếu không hẳn là sẽ không vào được.

Bước vào chính điện bên trong, Địch Lôi có chút tò mò đánh giá nơi này, một nơi rất thiêng liêng đối với thú nhân, bởi vì ngoại trừ tộc trưởng, mỗi một thú nhân khi sinh ra, thành niên, hoặc tìm được bạn lữ mới có thể được cho phép đi vào nơi này. Có thể nói kể từ khi Địch Lôi có ký ức cho đến nay, đây là lần đầu tiên hắn được tới đây.

Hai bên chính điện là những hình người được chạm khắc bằng đá với các biểu cảm khác nhau và các loại báo hoa mai bất đồng chủng loại, trông sống động như thật. Trên tường hai bên đều có phù điêu. Bởi vì ở khoảng cách khá xa nên Địch Lôi không nhìn rõ trên đó vẽ gì. Đối diện trực tiếp với bọn họ là một bức tượng nửa người nửa thú khổng lồ, đó chính là bức tượng của Thần Thú mà tất cả các bộ tộc thú nhân đều tín ngưỡng. Đứng trước bức tượng là ba người được che kín toàn thân, đó chính là những trưởng lão trong bộ lạc của bọn họ.

Hai người bước đến trước mặt ba vị trưởng lão, cúi đầu kính cẩn để thể hiện sự tôn trọng.

"Ba vị trưởng lão hảo."

"Đây là Địch Lôi đi, đều đã lớn như vậy, thời gian trôi qua thật mau a." Đại trưởng lão nhìn Địch Lôi cảm thán nói, bọn họ vẫn luôn ở trong cung điện này kể từ khi trở thành trưởng lão, trừ bỏ tộc trưởng cùng tiểu thú nhân mới sinh ra, hoặc khi tổ chức các nghi lễ thành niên, cử hành kết bạn lữ thì những lúc khác đều không nhìn thấy người, hơn nữa tỷ lệ sinh của thú nhân rất thấp, có đôi khi họ không thể nhìn thấy người ngoài trong vài năm. Người ngoài đều chỉ nhìn đến địa vị cao của bọn họ, nhận được sự kính trọng từ mọi người, làm sao có thể hiểu được nỗi cô đơn của họ a!

"Đúng vậy, lần trước ta nhìn thấy hắn, hắn vẫn là một cái tiểu tử đang chờ sinh ra." Nhị trưởng lão và tam trưởng lão cũng nói.

Ba vị trưởng lão liền ở nơi đó ngươi một lời ta một lời trò chuyện với nhau.

“Khụ khụ.” Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Địch Lôi, Địch Báo ho khan vài tiếng, cắt ngang cuộc trò chuyện phiếm của ba vị trưởng lão, còn cho bọn họ trò chuyện, mấy ngày mấy đêm bọn họ đều nói không xong. Trong mỗi buổi lễ thành niên của mỗi thú nhân, bọn họ đều phải nói những lời này một lần, hắn đều đã nghe nó vài lần.

“A, Địch Lôi, thật là xin lỗi, đã để ngươi nghe mấy lão già chúng ta dong dài.” Đại trưởng lão nói với Địch Lôi, nhưng từ trong giọng điệu của hắn lại không nghe ra một chút ý tứ xin lỗi nào.

"Được rồi, hiện tại bắt đầu tiến hành nghi thức đi." Mấy vị trưởng lão đều nghiêm túc hẳn lên.

“Đây là da Phong Lang ta bắt được ở rừng Sương Mù, thỉnh các vị trưởng lão và tộc trưởng xem qua.” Địch Lôi cũng trở nên nghiêm túc, dù sao đây cũng là nghi thức thành niên của hắn.

“Ân, thực không tồi.” Sau khi ba vị trưởng lão cùng Địch Báo truyền da Phong Lang cho nhau nhìn một lúc, đại trưởng lão mới nói với Địch Lôi. Đây chỉ là bước đầu tiên trong buổi lễ thành niên của thú nhân, các trưởng lão cùng tộc trưởng kiểm tra kết quả thí luyện của thú nhân.

Địch Báo bước sang một bên, ba vị trưởng lão xoay người lại, đối mặt với pho tượng Thần Thú đồng thanh nói:

"Thần Thú vĩ đại, con dân trung thành hướng ngài kính chào. Dưới sự chứng kiến của ngài, thú nhân dũng cảm Địch Lôi sẽ tiến hành nghi thức thành niên. Chúng tôi tin chắc rằng thú nhân này sẽ tuân theo ý chí của ngài và trở thành một thú nhân dũng cảm, kiên cường, thiện lương và trung thành. Thần Thú vĩ đại, thỉnh ngài chúc phúc cho hắn."

Sau khi cầu nguyện với Thần Thú, ba vị trưởng lão lại quay sang Địch Lôi nói:

"Địch Lôi, xin hãy thề với Thần Thú, ngươi sẽ trở thành một thú nhân dũng cảm, mạnh mẽ, tốt bụng và trung thành." Nói xong, ba người thối lui về hai bên.

Địch Lôi tiến lên một bước, đi tới giữa các trưởng lão, quỳ một gối hướng về phía tượng Thần Thú.

"Thần Thú vĩ đại, trung thần (con dân trung thực) Địch Lôi của ngài hướng ngài thề, ta nhất định sẽ giữ vững ý chí của ngài, trở thành một thú nhân dũng cảm, mạnh mẽ, tốt bụng và trung thành.”

Sau khi Địch Lôi nói xong, ba vị trưởng lão lại đi đến trước mặt Địch Lôi nói:

“Thần Thú vĩ đại sẽ chúc phúc cho ngươi.”

“Cảm tạ Thần Thú vĩ đại.”

Làm xong việc này, Địch Lôi mới đứng dậy.

Năm người lại đi về phía bức phù điêu được khắc ở vách tường bên phải, đứng trước bức phù điêu, ba vị trưởng lão chỉ vào những bức phù điêu trên tường rồi nói với Địch Lôi.

"Trên mặt những bức phù điêu này ghi lại chiến công của các dũng sĩ trong bộ lạc chúng ta, họ đều là những anh hùng đáng học hỏi, hy vọng ngươi có thể trở nên cường đại và dũng cảm như họ." Mỗi một bức phù điêu đều ghi lại sự tích của mỗi một dũng sĩ. Địch Lôi kinh hãi nhìn một vài bức phù điêu, cảm giác được chính mình thực ra vẫn còn rất yếu, này mới là dũng giả chân chính a.

Địch Lôi phải mất một lúc lâu mới chậm rãi đọc hết tất cả các bức phù điêu, bởi vì trong khi hắn nhìn chúng, ba vị trưởng lão ở bên cạnh đã kể cho hắn nghe về nội dung của các bức phù điêu.

Sau khi xem phù điêu, ba vị trưởng lão dẫn Địch Lôi và Địch Báo đến một căn phòng phía sau đại sảnh, trong phòng chỉ có một cái hồ lớn chứa đầy chất lỏng màu trắng đυ.c.

“Địch Lôi, ngươi biến thành hình thú đi xuống hồ đi. Hấp thu dung dịch bên trong sẽ khiến thú nhân chúng ta càng cường đại hơn, bất quá đáng tiếc chính là mỗi thú nhân chỉ có thể hấp thụ một lần, cho nên ngươi phải nắm chắc cơ hội này để hấp thu càng nhiều càng tốt.” Đây cũng là phần quan trọng nhất trong nghi lễ trưởng thành của thú nhân.

Địch Lôi gật gật đầu, hóa thành hình thú, sau đó đi vào trong hồ, mới vừa tiến vào, Địch Lôi liền cảm giác được có thứ gì đó nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể cải tạo thân thể hắn. Cố gắng cảm thụ loại cảm giác này, Địch Lôi chậm rãi nhắm hai mắt lại.

"Địch Báo, ngươi ở chỗ này nhìn Địch Lôi, chờ hắn khỏe lại liền mang hắn đến Trưởng lão điện gặp chúng ta, chúng ta đi trước đây." Sau khi Địch Lôi vào trong hồ, công đạo làm Địch Báo ở chỗ này thủ Địch Lôi, ba vị trưởng lão liền chuẩn bị trở lại Trưởng Lão Điện, việc này bình thường phải mất mấy canh giờ mới có thể kết thúc, trước khi trời tối mới coi như xong. Bọn họ không nghĩ ở đây mãi, có Địch Báo thủ là đủ rồi.

Điều mà Địch Báo và ba vị trưởng lão không ngờ tới chính là Địch Lôi vẫn luôn ở trong hồ đến sáng ngày hôm sau mới hấp thu xong.

Khi Địch Lôi mở mắt ra, hắn cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh. Địch Lôi đi ra khỏi hồ, biến trở về hình người, trên trán có một ấn ký màu bạc, đó là đồ đằng hình đầu một con báo.

Địch Báo đi lên đón hắn, hiếm thấy lộ ra gương mặt tươi cười nói với Địch Lôi: “Ngươi đứa nhỏ này thật không tồi, cư nhiên đã hấp thu lâu như vậy.”

“Ha hả.” Nghe phụ thân nói như vậy, Địch Lôi ngượng ngùng cười một tiếng, sau đó đột nhiên nghĩ đến Diệp Hi, liền vội hỏi: "Phụ thân, bây giờ là khi nào a?"

“Hiện tại đã là buổi sáng ngày hôm sau.”

“A! Đã qua lâu như vậy sao? Hi lâu như vậy không thấy được con, nhất định sẽ thực sốt ruột. Phụ thân, chúng ta nhanh đi tìm các trưởng lão tiến hành nghi lễ cuối cùng đi, làm xong chúng ta liền chạy nhanh trở về, ta có chút lo lắng Hi.” Trước khi Địch Lôi ra ngoài, hắn nói với Diệp Hi buổi tối liền sẽ trở về, không nghĩ tới cư nhiên dùng thời gian lâu như vậy.

Hai người đi vào Trưởng Lão Điện tìm được ba vị trưởng lão, thực hiện phần cuối của buổi lễ cho Địch Lôi. Các trưởng lão và tộc trưởng cùng tuyên bố Địch Lôi chính thức thành niên.

Sau khi hoàn thành nghi thức, Địch Lôi liền nhanh chóng chạy trở về.

Tác giả có lời muốn nói: Đã hết hàng (⊙o⊙) a!
« Chương TrướcChương Tiếp »