Chương 22: Thịt cá biển chua cay (Thượng)

Edit: Bilundethuong

Bé vui vẻ chạy tới, ôm bình quả ngồi xổm xuống bên cạnh cái chậu lớn, cá tím tại trong chậu lật lật qua lại, dường như biết có nguy hiểm sắp đến. Lôi Nặc lấy ra dụng cụ, vén ống tay áo lên, thời điểm thú nhân gϊếŧ cá rất hung tàn, đầu tiên là đánh toàn bộ vảy cá, mỗi cái vảy ro như bàn tay trẻ em. Con cá đau đớn quẫy đạp, bé nuốt nuốt nước miếng, cảm thấy cổ hộng có chút khô khốc. Lôi Nặc đem vẩy cá đánh ra hết, cũng không có vứt đi, mà là cho vào một thùng gỗ, trong thùng là thứ nước đã được Lôi Nặc chuẩn bị sẵn chuyên để ngâm vảy cá trân quý. Máu của cá biển màu tím làm nước trong chậu đều nhuộm thành màu tím, thoạt nhìn rất lạ, bé lần đầu tiên nhìn thấy như vậy, không chút sợ hãi, ngược lại cảm thấy rất ngạc nhiên, hơn nữa máu cá biển không có mùi tanh như cá bình thường mà là có mùi vị của tảo biển, khiến cho người ta không cảm thấy khó chịu. Thú nhân lúc đầu còn đang lo sợ vu mã nhà mình không chịu nổi trường hợp như vậy. Phải biết rằng, người Mya rất yếu đuối, lá gan cũng nhỏ, bởi vì bọn họ không giống thú nhân Mya có thể biến thân, cũng không cao lớn uy mãnh như thú nhân Mya, tính cách lại ôn hòa, việc như gϊếŧ cá bọn họ rất ít biết làm. Một loài có vẻ ôn hòa như cá biển, kỳ thật rất hung dữ tàn bạo, cũng chỉ có thú nhân Mya mới có thể chế ngự được. Cho nên hầu hết thú nhân Mya đều phụ trách khâu nấu nướng là được rồi. Thấy bé không sợ, Lôi Nặc liền thả lỏng cơ thể, bắt đầu làm cá, đao pháp Lôi Nặc vô cùng tốt, loan đao sắc bén hạ xuống, bụng cá biển đã bị mổ ra, nhìn không xót một thứ gì bên trong. Chất lỏng màu tím chảy ra, đem bong bóng cùng ruột cá rửa sạch đi, Lôi Nặc lại thay một cái dao khác, tương đối dài, cũng rất sắc, lọc bỏ da cá màu tím. Mắt bé mở lớn, kinh ngạc phát hiện, thịt của cá đều là màu tím. Lôi Nặc vung lưỡi dao, từng phiến thịt cá nhanh chóng rơi vào cái chậu bên cạnh, bé vạn phần không muốn đem đặt cái bình xuống, đô đô chạy vào trong nhà. Lôi Nặc hiếu kì nhìn theo thân ảnh bé, tiểu vu mã muốn làm gì? Bé bước hai chân ngắn ngủn chạy vào trong trước sự tò mò của Lôi Nặc. Trong bếp bé một hồi loạn tìm, cuối cùng nhìn thấy một cái đĩa lớn có hoa văn rất đẹp, sờ cái đĩa, sau đó nghĩ đến những lát thịt cá kia đặt bên trên....Ngô, quả là không tồi. Cái đầu nhỏ gật gật đầu, sau đó dùng hai tay ôm lấy cái đĩa, bước dài bước ngắn chạy ra ngoài, phù, buông cái đĩa xuống, bé thở mạnh, chỉ vào những miếng thịt cá kia, rồi bé lại chỉ chỉ vào cái đĩa, ý bảo Lôi Nặc bỏ nó lên trên đĩa. Lôi Nặc cũng rất nhanh trí, rất nhanh hiểu được ý tứ của tiểu vu mã nhà mình, vì vậy bé rất hài lòng, chạy tới ôm bình, ngồi xuống một bên, cầm ô mai, cái miệng nhỏ chóp chép ăn rất say sưa. Lôi Nặc vui vẻ nhìn những thứ này. Tiểu vu mã nhà hắn rất nghe lời, rất biết điều, rất dễ nuôi, cũng không để cho người khác lo lắng, Lôi Nặc ảo tưởng nghĩ cuộc sống của hắn từ nay về sau hẳn là rất tốt đẹp. Người Mya như vậy, thật là khiến cho người ta nhịn không được muốn yêu thương, đem tất cả những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới cho bé. Cá được chuẩn bị tốt, Lôi Nặc lại rửa sạch một ít sò biển, sau đó chuẩn bị các loại gia vị, Lôi Nặc lau sạch bếp, phòng bếp vẫn sáng bóng như trước, nhưng mà đối với thú nhân ham mê sạch sẽ như hắn vẫn là nên lau qua một chút. Bởi vì hôm nay Lôi Nặc chuẩn bị nhiều đồ ăn. Hắn nhóm lửa bé con trơ mắt nhìn Lôi Nặc chuẩn bị một bát lớn đầy nước. Nồi nhà Lôi Nặc có thể nấu cho hai mấy người ăn, đương nhiên điều này là trong mắt bé nhận thấy như vậy, nhà Lôi Nặc có ba cái nồi, cùng một cái chảo. Thật là làm cho bé được mở rộng tầm mắt! Nồi nóng lên, đổ vào dầu mỡ vàng cùng xương, cho nước vào hầm, còn những phiến thịt cá đã được rửa sạch kia Lôi Nặc cho thêm một ít tỏi cùng muối để ướp một lúc. Làm như thế, để cho thịt cá mềm hơn, về sau ăn không có cảm giác bị bã, hơn nữa còn có thể làm tăng thêm mùi vị cho thịt cá.