Chương 34: Anh không được cười em - ngọt ngào

May mắn tối hôm qua sau khi rời đi "Quân Say" cũng không đi quá xa, xe Dương Quan Đình cũng dừng ở gần đây mà thôi, vì thế thật tự nhiên mà thành tài xế của Đường Tiểu Mễ, cứ như vậy mà lái đến nhà ga.

Trên Đường xá, Dương Quan Đình còn thuận tiện mua mấy cái bánh bao, dù sao tối hôm qua “Vận động” lâu như vậy, không ăn một chút gì sẽ không có sức lực.

Đường Tiểu Mễ nhận bánh bao rồi nói cảm ơn, lại có điểm phân vân, hiện tại đúng là rất đói bụng, nhưng ở trên xe ăn có phải không tốt lắm hay không? Trước kia nghe anh trai cô từng cáu giận vì không chịu nổi có người ở trên xe anh ấy ăn đồ ăn, vẫn là chờ đến nhà ga thì ăn vậy……

“Cô ô ~” tuy rằng trong lòng định là như vậy, nhưng lúc này bụng lại rất không phối hợp vang lên tiếng vang lớn, ở bên trong xe kín mít có vẻ rất lớn tiếng, mặt Đường Tiểu Mễ lập tức đỏ bừng.

“…Phốc!” Dương Quan Đình buồn cười bật cười: “Làm sao vậy? Đói bụng thì nhanh ăn đi! Xe đi cũng còn phải tốn một đoạn thời gian nữa.”

“…Đừng có cười em nữa.” Tuy rằng tiếng cười không có cái gì ác ý, nhưng vẫn là làm Đường Tiểu Mễ cảm thấy xấu hổ.

“Không cười không cười.” Dương Quan Đình lập tức giả bộ một mặt nghiêm túc.

Được chính chủ xe đồng ý, Đường Tiểu Mễ cũng bắt đầu cái miệng nhỏ cắn bánh bao.

Dương Quan Đình thì yên lặng lái xe, thỉnh thoảng nhìn lén cô đang chuyên tâm ăn bánh bao, gương mặt ăn đến phình phình giống như hamster, anh bị hình ảnh đáng yêu này làm cho nhoẻn miệng cười.

“…A! Anh vừa mới lại cười em!” Đường Tiểu Mễ liền biết anh vừa mới cười cô.

“Anh thật sự không cười.” tuy rằng nói như vậy nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên.

“Gạt người!”

Cứ thế ở trong xe cười đùa, thật nhanh xe liền đến nơi.

Dương Quan Đình cùng Đường Tiểu Mễ đi lấy hành lý, còn thuận tay nhận rồi đẩy đến trước cửa vào, hỏi: “Em bảo cấp trên đang ở khu vực gần cửa vào đợi em phải không?”

“Ừm, cái kia… Đến đây được rồi, còn lại để em tự đi cũng được…” Đường Tiểu Mễ vẫn là không muốn bị người của công ty nhìn thấy.

“Không sao, chỉ có một đoạn đường thôi, để anh đưa em đi …” Dù sao cũng qua lại được khoảng thời gian, Dương Quan Đình muốn ít nhất đưa cô đi đến cùng.

“Đường Tiểu Mễ!” Lúc này sau lưng truyền đến một giọng nam.