Chương 7: Lần đầu

Lúc này, Dương Quan Đình mới phát hiện, Đường Tiểu Mễ chính là tiểu bạch hổ, hạ thể cô trắng nõn không chút lông, chỉ lộ ra một vệt hồng nhuận mềm mại, môi âʍ ɦộ bởi vì ngượng ngùng mà che kín đi lối vào của tiểu huyệt, chỉ để lại âm đế đang nhô ra phía trên, đầu ngón tay của Dương Quan Đình không chút cản trở nào, trực tiếp sờ lên âm đế cô, nhẹ nhàng xoa.

"Ô...Dương ca, đừng mà...!" Đường Tiểu Mễ bị kɧoáı ©ảʍ làm cho kí©h thí©ɧ càng lúc càng mãnh liệt, cô nhanh chóng cao trào, bên trong âʍ đa͙σ tiết ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, ngay cả ga giường bên dưới cũng không tránh khỏi bị ướt.

"Bảo bối...em không thích à?" Dương Quan Đình nhẹ giọng hỏi cô, tuy rằng giọng điệu hỏi han có vẻ ôn hòa như thường ngày, nhưng trong tình huống này lại có vẻ ôn nhu không kém phần bá đạo.

"Ô...thật thoải mái...A a!" Đường Tiểu Mễ đột nhiên cảm thấy động tác trên tay hắn tăng tốc, vì không phòng bị được trước hành động của hắn nên Đường Tiểu Mễ lại cao trào thêm lần nữa.

Nhìn thân thể cô co giật, người đàn ông biết hắn vừa thành công khiến cô lêи đỉиɦ, nhưng thế mới chỉ là phần dạo đầu.

Hắn lại tiếp tục đưa hai ngón tay vào huyệt nhỏ, vừa nói vừa mở huyệt rộng ra: "Bảo bối, anh không nhịn được nữa, giúp anh..."

Nói xong, hắn cầm lấy tay Đường Tiểu Mễ hướng đến nơi đang bừng bừng phấn chấn du͙© vọиɠ của mình, qυầи ɭóŧ lúc này cũng không che nổi được dục căn, mà Đường Tiểu Mễ cách qυầи ɭóŧ dùng tay cảm nhận thử hình dạng của côn ŧᏂịŧ, rốt cuộc thì cũng không nỡ hành hạ nó thêm nữa, cô trực tiếp phóng côn ŧᏂịŧ ra khỏi quần.

Dươиɠ ѵậŧ cuối cùng cũng ở trong lòng bàn tay cô, côn ŧᏂịŧ sưng đỏ dày cộm đã sẵn dàng xuất trận, Đường Tiểu Mễ nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đưa xuống bên dưới ma sát với tiểu huyệt, cả hai cứ như vậy mà tận hưởng kɧoáı ©ảʍ ở bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Cuối cùng, Dương Quan Đình vẫn không thể chờ được nữa, hắn muốn đâm vào tiểu huyệt căng mộng đang chảy nước, chỉ nguyên ngón tay hắn thôi mà cô có thể kẹp chặt như vậy, không biết nguyên cây gậy lớn thì sẽ có cảm giác thế nào?

Sau khi để Đường Tiểu Mễ nằm xuống, hắn kề sát côn ŧᏂịŧ với miệng tiểu huyệt, để qυყ đầυ được bôi trơn bởi dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ bên trong huyệt, qυყ đầυ bắt đầu đẩy đẩy lớp thịt mềm ra để khai thông đường bên trong. Nhưng không bao lâu, Dương Quan Đình liền cảm thấy có sự cản trở, hắn vừa mừng vừa sợ: "Bảo bối, đây là lần đầu của em à?"

Cả quá trình này Đường Tiểu Mễ đều vô cùng hưởng thụ, nhưng đến những giây phút cuối cùng cô vẫn không khỏi lo lắng, nghe nói lần đầu sẽ đau muốn chết: "Dương ca, anh nhẹ một chút..."

Nhìn ánh mắt long lanh mềm mại của Đường Tiểu Mễ đang cầu xin thương xót, hơn nữa biết đây là lần đầu của cô, Dương Quan Đình cảm thấy trong người càng phấn khích.

Tuy hắn không còn lần đầu nhưng nghĩ đến cô gái đáng yêu dưới người sẽ hoàn toàn thuộc về hắn, Dương Quan Đình vui vẻ không thôi.

Vì sẽ chú ý đến cảm nhận của Đường Tiểu Mễ, hắn quyết định phải cố gắng hết sức để mang đến cho cô lần đầu tuyệt nhất, Dương Quan Đình cúi người hôn lên trán Đường Tiểu Mễ, an ủi: "Anh sẽ trân trọng em thật tốt."

Nói xong, hắn dùng sức đi qua tầng cản kia, Dương Quan Đình biết bản thân phải giảm cảm giác đau đớn cho cô sau khi đâm thủng lớp màng, hắn ôm lấy Đường Tiểu Mễ, yên lặng đợi cô bớt đau.

"Ô...a...!!!" Lúc Dương Quan Đình tiến vào, hạ bộ cô có cảm giác như bị xé rách, khiến cả người Đường Tiểu Mễ căng thẳng, hai tay vô thức dùng lưng ôm lấy lưng Dương Quan Đình, móng tay cũng cào lên người hắn, để lại dấu vết, nhưng Dương Quan Đình không nhúc nhích chút nào, đợi cô hết đau đớn hẳn.