Chương 12

“Xuy, xuy”

Hai tiếng vang nhỏ vang lên, một cái tang thi ngã xuống đất.

La Huân thở dài, tiến lên đá văng cái đầu tang thi kia, đem mũi tên lấy ra khỏi cái đầu thối rữa kia.

Nếu đạn dược phong phú đầy đủ hắn cũng sẽ không làm cái việc ghê tơm như vậy, nề hà mũi tên nỏ của cậu dùng một thiếu một, trước khi tìm được phương páp có thể chế tạo được lượng lớn mũi tên, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí đạn dược.

Hôm nay là ngày 30, tận thế ngày thứ ba. Sáng sớm hôm nay từ trên sân thượng nhìn động tĩnh từ phía quân đội, mấy chiếc xe tải quân dụng từ trong quân khu đi ra, từ phương hướng quốc lộ đi vào phía nội thành. Tuy rằng không biết bọn họ muốn chi viện nơi nào, nhưng xem ra bên trong quân khu tang thi hẳn là đã được thanh trừ sạch sẽ. La Huân phỏng đoán, trong khoảng nửa tháng quân bộ sẽ có thể thành lập căn cứ khu Tây Năm, như vậy lúc sau những ngày sau mọi người sẽ dễ sống hơn một chút.

Hai ngày này hắn vẫn luôn đang âm thầm rửa sạch tang thi du đãng trong tiểu khu, mấy thứ này tóm lại càng ít càng tốt. Trừ bỏ những tang thi bị nhốt trong phòng không ra được, những con du đãng rải rác ở hàng hiên đã bị La Huân âm thầm xử lý một phần lớn.

Đương nhiên cậu chủ yếu dọn sạch ở lâu số 7 của mình cùng với hai toà nhà bên cạnh, xa quá hắn cũng không rảnh lo, càng không muốn để người khác phát hiện. Hắn chỉ là cái người thường, làm một ít việc trong khả năng của mình thì được, nhưng bị người khác đem làm chủ lực tiêu diệt tang thi, thậm chí là công cụ lợi dụng, coi tiền như rác, hắn không phải tên ngốc có hảo tâm như vậy.

Những gì trải qua trong kiếp trước khiến hắn ngoại trừ cảnh giác với tang thi cùng động vật biến dị. đối với nhân tâm khó dò cũng có tâm lý cảnh giác không thấp hơn là bao .

Một chân đá văng tang thi dưới chân, La Huân xoay người đi về toà nhà số 7. Nửa đêm ngày hôm qua có âm thanh xe chạy vào tiểu khu, tựa hồ là người một đường chạy nạn mà đến, trời quá tối, La Huân cũng không thấy rõ rốt cuộc có bao nhiêu người vào tiểu khu, nhưng sáng sớm hôm nay trong tiểu khu lại nhiều thêm không ít tang thi, hẳn là những người đó đưa tới.

Trừ cái này ra, trong tiểu khu còn nhiều thêm mấy chiếc xe, chỉ sợ cũng là những người đó.

Bất quá cũng may không có xe nào dừng xe ở lâu 7, toà tiểu khu này vị trí tương đối sâu bên trong, hẳn là tạm thời hắn sẽ không tiếp xúc với những người này.

Đi đến dưới hàng hiên, La Huân còn chưa tới cửa thang máy liền phát hiện thang máy đèn chỉ thị tắt……

Cúp điện? Rốt cuộc cũng cúp điện?

La Huân đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cười khổ lắc đầu, này cũng không biết xem như may mắn vẫn là bất hạnh, nếu như hắn đã tiến vào thang máy xong mới cúp điện liện bị dừng ở giữa chừng, tuy rằng hắn biết nên như thế để thoát khỏi thanh máy nhưng vẫn vô cùng nguy hiểm.

Nhưng hiện tại cũng không còn loại nguy hiểm này, lại muốn bò đến lầu 16…… Lầu 16 a…… Đối phó tang thi thì lầu 16 là tương đối an toàn, hơn nữa lấy ánh sáng tuyệt đối tốt. Nhưng một khi cúp điện, này liền tới thời điểm khảo nghiệp tố chất thân thể!

Trong lâu 7 tuy rằng đã được La Huân thanh trừng vài lần, nhưng không khỏi vạn nhất, hắn vẫn là một đường tiểu tâm cảnh giác tay cầm nỏ mũi tên, phóng nhẹ bước chân lên lầu.

Đi ngang qua lầu 3, có thể mơ hồ nghe được thanh âm tang thi tông cửa trong phòng 302. Đừng nói, phiến tiểu khu này tuy rằng mấy thứ như đèn điện, ống nước thập phần keo kiệt, nhưng cửa chống trộm bọn họ vừa ráp xong lại vô cùng rắn chắc. Cửa chống trộm nhà La Huân tuy là chủ nhà mới đổi mớ, nhưng cứ việc như thế cũng không thể thay đổi sự thật cửa cũ vô cùng rắn chắc.

Trước khi tận thế đến, La Huân liền âm thầm thống kê tình huống các hộ gia đình cùng lâu trước. Những nhà đã trang hoàng xong nhưng còn chưa có người vào ở ngoại trừ, đã chân chính dọn vào lâu 7 nếu không tính La Huân cũng chỉ có 5 nhà, còn có hai nhà đang trang hoàng, bên trong chỉ có công nhân trang trí.

Công nhân trang hoàng hai nhà kia giờ đã thành tang thi, ba họ còn lại có một hộ toàn nhà bỏ mình, dư lại hai nhà còn tồn tại hiện tại đang trạch trong nhà chờ cứu viện.

Một tầng lại một tầng bò về phía trước, mắt thấy lúc này mới vừa đến lầu mười, La Huân nguyên bản cảm thấy thể lực mình nhất định đã tăng cường không ít, nhưng lúc này xem ra, còn cần tăng mạnh rèn luyện nào……

Một bậc một bậc, tiểu tâm cẩn thận leo lên phía trước, tới tầng mười 15, vừa bước qua một vòng cung, La Huân liền đứng yên bước chân, đột nhiên giơ nỏ trong tay lên.

Có người!

Một người ngã trên cầu thang, lưng quay về phía La Huân, tựa hồ là trên đường leo lên thì ngất xỉu trên mặt đất.

Từ sau lưng người nọ mà xem có vẻ đã không còn hô hấp.

La Huân đem bước chân phóng tới nhẹ nhất, đứng tại chỗ ngoạt giữa tầng mười bốn và mười năm, nỏ trong tay hướng về gáy người nọ.

Ký ức La Huân tuy rằng không phải đặc biệt ưu tú, nhưng ít ra sự tình phát sinh sắp tới sẽ không tính sai. Số 7 lâu, hắn đã từng ở hàng hiên bắn chết quá ba con tang thi, tang thi dư lại đã sớm theo thang lầu lăn xuống đi, tự mình lắc lư đi ra bên ngoài.

Gϊếŧ chết ba con này, một con là ở tầng 5 xử lý, một con là ở tầng 3 xử lý, dư lại một con còn lại là ở tầng một ngay cửa xử lý.

Hắn tuyệt đối chưa xử lý bất kì con tang thi nào tại tầng 15!

Tối hôm qua trong tiểu khu có xe tiến vào, như vậy người này chỉ sợ cũng là một trong những người đó, chỉ là không biết vì cái gì hắn lại tự mình một người chạy tới nơi này.

Phía dưới lâu không có xe dừng, cho nên hắn khẳng định là tiến vào tiểu khu sau đó lạc khỏi đồng bạn.

Hiện tại hắn ngã trên mặt đất, thuyết minh hắn không phải bị thương, chính là sinh bệnh, thậm chí có thể đã bắt đầu tang thi hóa!

Trở tay gỡ lang nha bổng treo sau lưng, La Huân một tay cầm lang nha bổng chậm rãi khom lưng đi về phía trước, vươn lang nha bổng chọc chọc chân người nọ.

(không biết sao nhưng nghĩ tới hình ảnh này thấy buồn cười dễ sợ =_=).

Tuy rằng cây gậy đã qua cải tạo này được La Huân đặt cho cái tên hung tàn như vậy nhưng trên thực tế thứ này chỉ có múa may lên mới có lực sát thương, tất cả đinh phụ kín cây gậy đều là đuôi đinh hướng về bên ngoài, chỉ cần đừng đập loạn trên đầu người khác, nhẹ nhàng chạm vào người khác căn bản không có việc gì.

Chọc người nọ hai cái, không thấy người nọ nhúc nhích. La Huân nhướng mày, trong lòng cân nhắc nói không chừng người này đã chết, nhưng lại không phải bị tang thi cắn được, bị thương.

Nghĩ, đi về trước hai bước, lực lượng trên lang nha bổng lại nặng thêm hai phân, bỗng nhiên người nọ rêи ɾỉ động một chút!

Người sống!

Tâm La Huân thả lỏng một nửa, lại nhắc tới một nửa. Người này là người sống, không phải tang thi, này rất tốt. Nhưng người sống cũng ý nghĩa có khả năng có phiền toái…… Hơn nữa, mình còn không có thấy rõ hắn bị thương ở nơi nào? Có phải bị tang thi tạo thành hay không?

Nghĩ, La Huân bò lên trên mấy bậc thang, như cũ dùng lang nha bổng câu quần áo trên cánh tay người nọ, muốn dùng lực lật người hắn lại.

Người nọ mới vừa chỉ lật qua tới một nửa, thần trí tuy rằng còn có chút mơ hồ nhưng tóm lại xem như thanh tỉnh lại, hắn đầu tiên là hơi mang mê mang mà mở mắt ra, ngay sau đó đột nhiên nhớ tới việc phát sinh lúc mới vào tiểu khu trước khi hôn mê ngày hôm qua, , hai mắt hiện lên đề phòng dày đặc, “Cọ” về phía sau co rụt lại, “Tranh tranh tranh” vài tiếng qua đi, vòng bảo hộ nguyên bản nằm trên cầu thang, tính cả cái đinh trên lang nha bổng của La Huân cùng bay lên, “Xoát xoát xoát” ở trước người đàn ông tụ thành một loạt, mang theo ánh sáng mũi nhọn kim loại hướng về phía La Huân!

Kim loại dị năng giả?!

Trong đầu La Huân hiện lên cái ý niệm này, vội vàng lui về phía sau một bước: “Ta là người! Không phải tang thi!”

(đoạn này bắt đầu đổi danh xưng thành anh).

Người nọ lúc này đã miễn cưỡng nửa ngồi dậy, đôi mắt hẹp dài nửa híp, rõ ràng không có bởi vì lời La Huân nói mà thả lỏng cảnh giác, khẩu trang anh mang trên mặt còn có vết máu, trên đầu cũng có một khối vết sẹo tựa hồ vừa mới đóng vảy, hiển nhiên là bị đam bị thương. Xem bộ dáng đặt tay trước ngực của anh, có lẽ trước đây đã va chạm phải thứ gì đó mới bị thương hộc máu, màu máu đỏ tươi trên khẩu trang hiển nhiên không phải do tang thi hộc ra.

Xem bộ dáng người nọ cảnh giác, trong lòng La Huân thầm mắng một tiếng, xem bộ dáng này, phỏng chừng vết thương trên người anh là do đồng bạn linh tinh tạo thành đi? Cho nên nói anh ta thà rằng gặp được chính là tang thi, cũng không phải loại nhân loại không chút tín nhiệm với dị năng giả này! Đừng quên, La Huân đời trước chính là chết ở trên tay dị năng giả!

“Ta là hộ gia đình trong lâu này, thang máy cúp điện, ngươi cản đường ta đi lên.” La Huân thanh âm khô cằn, hắn xui xẻo, hắn nhát, hắn là cái người thường, không nghĩ trở thành địch nhân của mấy người đã định sẽ trở thành cường giả này, nhưng bởi vì đủ loại thù mới (? ) hận cũ (?) đối với dị năng giả, làm hắn vào lúc này khách khí với cái dị năng giả này…… Thần thϊếp tạm thời làm không được.

Thanh âm La Huân truyền đến trong tay người nọ, người nọ như cũ híp mắt, vẻ mặt cảnh giác, sau một lúc lâu mới nghẹn ngào thanh âm nói: “Buông vũ khí, đem mũ giáp hái xuống.”

……

…………

………………

Nga, đều đã quên, vì tránh cho thể dịch, óc gì đó của tang thi tiếp xúc làn da, La Huân mấy ngày nay khi ra ngoài trang điểm đều là —— thân khoác áo mưa, chân mang giày đi mưa, đầu mang mũ, tay mang bao tay cao su, bên trong càng thêm dị biệt, tất cả đều là trang bị cấp chuyên nghiệp phòng ướt phòng ẩm các loại phòng.

—— ở trong mắt người nào đó nhìn đến chính là một cái nhân vật khả nghi ở ngày nắng ăn mặc một thân trang bị không thấm nước đầu đội mũ giáp, không sinh ra cảnh giác với hắn? Sao có thể?!

Yên lặng vứt bỏ lang nha bổng trong tay, nỏ. Ở trước mặt một dị năng giả, bộ trang bị này nếu đánh lén còn may ra có đường cứu, nhưng 1vs1? Hài tử, tắm rửa ngủ đi, đừng nằm mơ nữa.

Thấy người trước mặt ngoan ngoãn tháo xuống mũ giáp, là mộtgương mặt tuổi trẻ, văn tĩnh, mà lại thập phần xa lạ xuất hiện trên cái áo tơi kì dị kia…… khóe miệng Nghiêm Phi giật giật, người này trang bị cùng nội tâm cũng quá khác biệt đi. Đêm qua anh mới vừa bị người tính kế, hiện tại nhất thời khó mà tin được người khác. Nhưng người trước mặt này nhìn qua chính là bộ dạng vừa qua hai mươi, người ở tuổi này cho dù có tâm cơ cũng sẽ lộ ra trên mặt.

Đương nhiên, mình không như vậy. Con cái trong gia đình phức tạp đều sẽ có tâm cơ cũng sẽ tương đối nặng một ít, ít nhất giỏi về che giấu cảm xúc là môn bắt buộc của loại người như mình.

Cũng may, trên gương mặt người này không có tia âm trầm nào.

Không thể không nói, La Huân vừa mới vượt qua sinh nhật tuổi 22, khuôn mặt nộn nộn nhuộm màu học sinh này vẫn là thực có tính lừa gạt, đặc biệt là đối mặt dị năng giả trước đây mình khó chịu, nho nhỏ tức giận cộng thêm khó chịu kia tất cả tại viết trên mặt đâu.

------editor nói nhỏ----

Hoàn thành lời hứa bão chương! Tung bông!

Hết sách hàng tồn kho =_=