Chương 2: Chỗ Lánh Nạn Tốt Nhất Thời Mạt Thế

Người môi giới vội vàng đứng dậy, mang theo La Huân đi ra. Vừa ra khỏi cửa, liền chỉ vào mấy đống cao tầng cách đó không xa giới thiệu: “Hoành Cảnh tiểu khu, tiểu khu mới ở khu Tây Nam , tiểu khu bọn họ còn không có hoàn toàn xây xong đâu. Trong đó có một bộ phận là hộ gia đình bên trong nội thành dọn trở ra, dư lại đều là phòng thương phẩm. Ngài xem cái căn hộ này, lấy sáng tốt, lại không dựa đường cái, an tĩnh, tầm nhìn lại tốt, hơn nữa còn là mới trang hoàng, ngài đừng nhìn cái mảnh đất này bây giờ có chút yên tĩnh, người không nhiều lắm, nhưng tương lai khẳng định là trung tâm thương nghiệp, ngài xem khu vực bên cạnh, chính là cái toà nhà không cao lắm kia, đây là chỗ đặc biệt được dành ra để làm siêu thị đó……”

La Huân một bên nghe một bên cười gật đầu, cũng không nói chuyện. Hắn rõ ràng kết quả thật sự, những toà nhà cuối cùng cũng chỉ còn hai cái lành lặn còn lại, cái siêu thị trong truyền thuyết kia cũng vĩnh viễn trở thành truyền thuyết. Nhưng thật ra khối địa phương này, ngày sau xác thật trở thành mảnh đất hoàng kim phồn hoa.

Bởi vì nơi này cách chỗ của bộ đội tại thành phố A khá gần, mà một cái đoàn pháo binh khác cách nơi này cũng không xa, vừa lúc đều ở Tây Nam khu.

Ngày sau thành phố A, ở sơ kì mạt thế, tang thi bùng nổ, tổng cộng thành lập ra hai cái căn cứ. Một cái chính là căn cứ Tây Nam tại đây do hai bên bộ đội nhanh chóng dọn dẹp ra, một cái khác còn lại là căn cứ phía Đông.

Năm đó sau khi thành phố M bị phá huỷ hắn liền một đường Bắc thượng, chạy trốn tới Tây Nam căn cứ, mà căn cứ phía Đông cũng ở năm thứ hai mạt thế, khi hắn mới vừa chạy tới thành phố A chưa được bao lâu, cũng bị tang thi cùng động vật biến dị liên thủ công phá.

Cùng người môi giới cùng nhau đi vào tiểu khu Hoành Cảnh, La Huân có chút hoài niệm mà nhìn về phía tầng dưới chót của khu lầu số 3—— tầng hầm ngầm của tầng lầu thứ ba kia chính là điểm dừng chân khi hắn vừa tới thành phố A, cũng là “Nhà” mà mình ở ước chừng mười năm.

Nhưng kiếp này đã có lựa chọn càng tốt hơn, hắn tự nhiên sẽ không trở lại tầng hầm ngầm kia —— huống chi, hiện tại tầng hầm ngầm của phiến tiểu khu này chỉ được thuê làm chỗ để hàng hoá cho mấy người thương gia.

Hàng hiên mới tinh bị mấy người quảng cáo dùng bút ký tên hoặc viết lên đủ loại số điện thoại, dán lên mấy tờ quảng cáo, phía sau nào viết “Trang hoàng”, hoặc viết “Trang bị điều hòa”, lại hoặc viết “Đưa nước” vân vân, ngay cả cửa thang máy cũng không buông tha.

Hai người tiến vào thang máy, bên trong thang máy mới tinh cũng tràn ngập, dán đầy mấy thứ này.

Người môi giới thấy La Huân vẻ mặt tò mò nhìn mấy chữ viết này, cười khổ mà nói nói: “Tiểu khu bất động sản này còn chưa trang hoàng xong, hiện tại không ai quản, những người này liền chạy tới chiếm chỗ.”

“Đây mới là đầu óc thương nghiệp a.” Nhìn mấy dòng chữ “Bệnh vảy nến”, “Hàng hiên xăm mình” vừa quen thuộc vừa có chút xa lạ này, La Huân không khỏi có chút cảm thán. Khi đó lúc hắn đi vào nơi này, vách tường sớm đã dơ bẩn đến không còn bộ dáng, có mủ dịch óc ô trọc của tang thi sau khi chết, có máu tươi của người sống phun lên trước khi chết, mặt tường căn bản nhìn không ra tăm hơi của mấy tấm quảng cáo nhỏ này.

Hai người một đường đi lên, dừng lại ở tầng 16, bên bất động sản móc ra chìa khóa mở cửa. Không sai, chính là căn nhà này……

“Lầu một là phòng khách, ban công, phòng bếp, phòng vệ sinh, phòng để đồ, lầu hai là hai gian phòng ngủ một lớn một nhỏ, sân phơi, phòng vệ sinh, phòng tắm.” Người môi giới một mặt giới thiệu một mặt hướng dẫn hắn đi.

“Nhà bọn họ phòng ở là nội thất hoàn thiện, liền cửa chống trộm đều đã đổi tốt, vốn là chuẩn bị cho nhà mình ở, sau đó hình như là bị điều đi công tác đi? Địa điểm công tác cách khu Tây Nam chúng ta quá xa nên đành phải thuê trước. Cho nên nhà hắn còn chưa an bài mấy loại đồ điện……”

La Huân khẽ gật đầu, trong lòng rõ ràng người nhà này căn bản không phải do nguyên nhân này mà không mua. Căn hộ này bởi vì có sân phơi cùng ban công lớn, vị trí địa lý lại tương đối sáng sủa, nguyên bản là cô con gái muốn dọn ra để cho lão nhân trong nhà ở, kết quả mới vừa đem phòng ở trang trí xong, còn chưa kịp trang bị đồ điện lão nhân trong nhà liền bệnh tật qua đời, phòng ở tự nhiên liền không cần tới nữa.

Người môi giới có thể là sợ mình nói như vậy hắn sẽ không muốn thuê, mới cố ý lập lờ.

Nhìn cửa kính lớn thông thấu phía trước, ánh mặt trời ấm áp thẳng tắp chiếu vào, trong lòng La Huân càng thêm vừa lòng, lại đi đến lầu hai, cũng không nhìn quá kỹ phòng ngủ trống rỗng mà là trực tiếp đi đến chỗ sân phơi, quả nhiên, sân phơi cũng là dùng pha lê trực tiếp bao lại, gần nhất là vì an toàn của lão nhân, thứ hai cũng là vì tầng cao nhất gió quá lớn.

Càng làm cho La Huân tán thưởng chính là, người nhà này thế nhưng tất cả đều dùng thuỷ tinh công nghiệp! Cho dù chỉ vì mấy cái pha lê này, một tháng 3500, ở mảnh đất giáp ranh thành phố A thuê một căn hộ như này La Huân cũng cảm thấy giá trị!

“Ừm, phòng ở không tồi.”

“Kia ngài?”

“Thuê, chủ nhà khi nào có thể lại đây ký hợp đồng?”

Người môi giới vui vẻ ra mặt vội vàng gọi điện thoại cho chủ nhà.

3500 nguyên một tháng, cọc ba tháng, lại thêm cho người môi giới 3500 nguyên phí môi giới.

Một buổi sáng của một ngày tháng mười, hai bên thảo luận xong hiệp nghị, La Huân lấy được chìa khóa phòng ốc mình tha thiết ước mơ.

Đứng trong căn phòng trống rỗng, La Huân chỉ cảm thấy nỗi hưng phấn xưa nay chưa từng có.

Căn hộ này chính là căn hộ mà kiếp trước hắn cực kì hâm mộ. Ở thời điểm mình vừa mới vào căn cứ Tây Nam, trong căn cứ đã đại khái phổ cập phương pháp gieo trồng thích hợp với việc gieo trồng thu hoạch, cùng với phương pháp tinh lọc nguồn nước đơn giản vân vân.

Lúc sau, lại lục tục có đội thăm dò ở đồng ruộng nguyên bản phụ cận thành phố A thu được một số hạt giống biến dị, thông qua xã nghiên cứu phân tích giám định, trong đó có một bộ phận sản lượng lớn, chu kỳ gieo trồng ngắn, có thể cung cấp được lượng thu hoạch tương đối đủ được phát xuống dưới.

Ngay lúc đó mình chỉ có một gian tầng hầm ngầm không đến mười mét vuông, cửa sổ cũng chỉ có một đường ngắn, còn thường xuyên bị nhà lầu trái phải che đậy không cách nào nhận được ánh mặt trời. Càng không giống những cư dân lúc ban đầu, ở mái nhà có được một mảnh nhỏ thuộc về riêng mình, có thể mắc năng lượng mặt trời cung nhà mình sử dụng. Mỗi lần La Húc cần tới điện chỉ có thể mua lại từ nhà khác bằng giá cao.

Nhưng cho dù như vậy, hắn cũng ở một gian tầng hầm ngầm nho nhỏ gieo trồng không ít thực vật không cần ánh mặt trời, như đậu giá, rau hẹ, lá tỏi vàng này đó không có biến dị, cùng với một ít thứ có thể dưỡng ở tương đối âm u địa phương, thực vật biến dị sản lượng lớn , cuối cùng còn tồn xuống được không ít tiền.

Đầu óc La Huân tốt, năng lực tay chân cũng rất mạnh, cho dù điều kiện bên ngoài rất kém cỏi cũng có thể tự mình sinh tồn sống sót qua, huống chi hiện giờ hắn còn sống lại một đời đâu?

Hoành Cảnh tiểu khu giai đoạn trước chỉ có tám căn nhà, một bộ phận là từ trong nội thành dọn lại đây sống, sáu căn nhà dư lại ước chừng đều là chuẩn bị bán ra làm phòng thương phẩm.

Cái tiểu khu này mới vừa đưa ra ba tháng, căn nhà hắn mới thuê cũng chỉ vừa trang hoàng xong chưa đến một tháng.

Thẳng đến lúc sau này mạt thế tiến đến, những nhà còn đang khởi công dư lại cũng chỉ còn bốn căn, có hai căn vừa mới trét vôi, dư lại hai căn ngay cả cửa sổ còn chưa làm xong. Hai căn phòng còn lại mãi đến sau mạt thế liền được đoàn bộ đội giám sát trong khu an toàn chuẩn bị tốt. Dư lại những căn nhà đã được xây tốt nhưng chưa kịp bán ra thì mạt thế đã tiến đến, rốt cuộc không ai biết chủ nhân nguyên bản của chúng nó ở đâu, sau này tự nhiên bị những người sống sót chia ra.

Chính mình thuê căn nhà này, kiếp trước là nhà ở của một nhà ba người, bọn họ là ở nửa tháng trước mạt thế thuê vào. Căn nhà này trang hoàng tuy tốt, nhưng lại là cái phòng trống rõ đầu rõ đuôi, tất cả đồ điện hoàn toàn đều không có, đại đa số làm người làm công tộc trong những đô thị lớn như thế này đều sẽ lựa chọn phòng ở có thể xách giỏ vào ở phòng để thuê, ai quản nhà ngươi trang hoàng dùng cái tài liệu gì? Xài bao nhiêu tiền?

Bởi vậy, căn nhà này chìm giữa những căn nhà giá trung bình chỉ 3000 nguyên là thuê được luôn không có thể thuê, mà gia đình chủ nhà lại bởi vì vấn đề di sản của lão nhân, bên trong mấy cái huynh đệ tỷ muội vẫn luôn nháo việc nhà ở, cho nên vẫn luôn không có thời gian tăng thêm mấy thiết bị điện, thẳng đến sau này khách thuê đã đến.

Chủ nhân của cái căn phòng này La Huân có nhận thức, họ Ngô, bởi vì nhà hắn chiếm ước chừng hai tầng trong khu này, hướng phòng ở lại cực tốt, ở hậu kỳ có thể mua sắm tấm năng lượng mặt trời ở chỗ tòng quân, cơ hồ đem tường ngoài nhà hắn tất cả đều treo đầy. Nhưng La Huân trừ phi thật sự mua không được điện, bằng không căn bản sẽ không đi nhà hắn mua.

Cái người được xưng là Ngô tỷ tính cách cực kỳ bưu hãn, lại thích chiếm tiểu tiện nghi. Ngày thường số lần đi nhà người khác mua điện nhiều, sau này hai bên quen thuộc nhiều ít đều sẽ có chút ưu đãi. Nhưng nhà hắn không cho ưu đãi không nói, La Huân đưa ra một cục pin mới tới nạp điện thế nhưng còn bị đổi thành một cục pin cũ!

Lúc ấy hai bên thiếu chút nữa đánh lên, nhưng nhà hắn có trượng phu, nhi tử, hơn nữa còn có nàng, ba cái cao lớn vạm vỡ chống nạnh đứng ở cửa, mắt thấy mình còn dám nhiều lời liền phải đem mình từ lầu 16 ném xuống, khẩu khí này chỉ phải nuốt xuống.

Mà nhà hắn, ỷ vào phòng ốc địa điểm tốt, mỗi ngày chỉ dựa vào bán điện là có thể thực dễ chịu mà nuôi sống người một nhà, trong nhà chẳng những không giống nhà người khác đều sẽ nuôi dưỡng thu hoạch, nhi tử trong nhà so La Huân còn lớn hơn mấy tuổi lại liền một lần cũng chưa ra khỏi an toàn khu! Đánh chết không chịu ra ngoài tham gia đội thám hiểm, mẹ nó cũng luyến tiếc.

Chủ nhà của ngôi nhà này sau này lúc mạt thế liệu còn sống hay không, liệu có quay lại Tây Nam căn cứ? La Huân không biết, nhưng chỉ sợ hẳn là sẽ chết ở bên trong lần thiên tai này. Liền tính bọn họ đã trở lại, ấn theo quy tắc sau này của căn cứ, bọn họ cũng không thể quay về phòng ốc ban đầu, căn cứ sẽ phân phối nơi ở khác.

La Huân không phải cái thánh mẫu cứu khổ cứu nạn gì, hắn ở kiếp trước chính là dân chúng bình thường ở tầng dưới chót, tới kiếp này rồi cũng không nghĩ tới muốn làm cái đại nhân vật khó lường gì.

Hiện giờ, có được phòng ở mình muốn, liền có cái oa nhỏ để an thân qua ngày, hắn muốn chế tạo một cái thành lũy, một cái thành luỹ có thể cho mình sinh hoạt so kiếp trước càng tốt một ít, một cái gia viên có thể khiến mình an tâm mà vượt qua mạt thế dài lâu lại đáng sợ kia.

Hiện tại, khoảng cách mạt thế còn có 57 ngày.