Chương 5: Tiểu Gia Hoả

Trong nhà tạm thời không có việc gì làm, nhưng hiện tại cách mạt thế còn không tới hai mươi ngày, đồ ăn hiện vẫn còn chưa được gia công, mấy ngày này tự nhiên không thể nhàn rỗi, nếu không…… Dứt khoát đi trại chó xem thử xem?

Móc di động ra, La Huân đã sớm ở khu Tây Nam tìm được một trại chó, trại chó này là trại chó tốt nhất thành phố A, bên trong có không ít loại chó không tồi, danh tiếng trên mạng cũng thực không tồi, nếu bản thân đã quyết định mua chó, nơi này tự nhiên là lựa chọn tốt nhất, gần nhất.

Lại lần nữa mở con xe Jinbei second-hand, một đường đi về hướng nam.

Trại chó đa phần đều sẽ xây dựng ở ngoại thành, tốc độ xây dựng thêm của thành phố A càng nhanh thì những nơi như này càng phải chọn những nơi xa xôi hơn. Rốt cuộc, bọn họ yêu cầu sân bãi càng lớn càng tốt, khoảng cách quá gần nội thành tiền thuê liền thành vấn đề lớn.

Kiến trúc nhà ở hai bên đường càng ngày càng ít, dần dần đã nhìn không thấy nhà ở, đầu tiên sẽ thấy từng cái lều trồng hoa lớn, sau đó sẽ thấy đồng ruộng được thu thập sạch sẽ, bắp được thu hoạch xong để lại nhưng thân cây nhìn như cây côn được bó thành từng bó từng bó mà để ở bên rìa ruộng.

Lại đi thêm ước chừng nửa giờ, La Huân từ xa xa nhìn thấy được một tấm biển in mấy chữ to tướng “Hân Hân cẩu tràng”.

“Sao lại đặt cái tên như vậy a?” La Huân đánh đèn quẹo vào, lại đi thêm mười phút liền thấy được một cái đại viện được tường vây vây lại, trên cửa lớn treo thẻ bài đồng dạng viết “Hân Hân cẩu tràng”.

Thấy có người tới xem chó, một cái thanh niên trẻ tuổi nhìn qua không quá 18-19 tuổi dẫn La Huân vào, một đường hỏi hắn muốn dưỡng loại hình chó gì.

“Có hắc bối sao? Tốt nhất là ba bốn tháng, muốn phẩm tướng tốt, tính tình hung một chút.”

“Huynh đệ là muốn xem chó canh nhà đi? Tới vừa đúng lúc, nơi này của tôi vừa đúng lúc gần đây hạ sinh mấy con hắc bối, đừng nhìn mấy năm nay loại hắc bối này dần ít được chuộng, loại chó này thật sự là chó tốt! Giữ nhà hộ viện là tốt nhất! So với mấy con husky, lông vàng gì đó sùng tốt hơn nhiều.”

La Huân gật đầu, hắn chính là muốn loại chó giữa nhà hộ viện lại hung dữ với người ngoài một chút này, hơn nữa hắc bối thực thông minh, huấn luyện sẽ tương đối mau.

Hai người vào một gian nhà ở, bên trong còn có mấy người lớn tuổi một chút, nghe nói La Huân muốn mua hắc bối, một người đàn ông có dáng người béo phì trong đó đứng lên: “Tới, đi theo tôi.”

Dọc theo đường đi, xa xa gần gần nơi nơi đều có thể nghe được chó sủa. La Huân còn nhìn thấy hai con tàng ngao cực kỳ uy vũ hùng tráng —— loại chó này hắn cũng không dám dưỡng, vạn nhất mạt thế đến thật sự biến thành tang thi cẩu, hắc bối hắn còn có thể thu phục, tàng ngao sao…… Chính mình có đủ làm cẩu lương cho nó hay không?

Đoàn người chuyển tới một gian nhà ở cách đó không xa, bên trong tất cả đều là mùi chó, độ ấm rất cao, trong phòng bãi l*иg sắt , bên trong đa phần là chó lớn mang theo mấy con chó con.

“L*иg này đều là 3 tháng rưỡi, l*иg này thì có chút nhỏ, đều là hơn hai tháng.” Nhận thuốc La Huân đưa tới, mập mạp chỉ vào hai cái l*иg sắt giới thiệu, “Con này mặc dù có chút nhỏ, bất quá giống tốt.” Nói xong lại chỉ một cái l*иg sắt lớn bên cạnh, nơi đó có một con hắc bối đang đứng, tựa hồ biết người tới muốn ôm con của nó đi, hung ba ba mà hướng mấy người nhe răng.

La Huân nhìn hai con chó nhỏ trong l*иg ba tháng rưỡi, thật ra l*иg hai tháng nhiều hơn một chút, tổng cộng năm con.

“Có chứng sao?”

“Có, chó trong l*иg này, cɧó ©áϊ đều là tái cấp, chó con chúng ta cũng có chứng.” Một mặt nói một mặt chỉ vào l*иg hai tháng, “L*иg này quý một chút, ít hơn 6 ngàn 8 sẽ không bán. L*иg này thừa hai con đều là cɧó ©áϊ, cậu nếu có ý muốn, nếu mua trở về thì chuẩn bị thêm nuôi chó con, hai ngàn một con lấy đi, cɧó ©áϊ không chứng.”

La Huân trong nháy mắt nổi lên tâm tư muốn mua hai con, ngay sau đó lại lập tức bị chính mình bóp tắt. Một con còn không biết có thể trực tiếp biến thành tang thi cẩu hay không đâu, huống chi hai con?

“Được rồi, ta trước tiên ở nơi này chọn một con đi, đúng rồi, nơi này có bán đồ dùng khác không? Còn có mấy thứ thường dùng, cẩu lương gì đó.”

“Đều có đều có, nếu muốn trong chốc lát mang cậu đi qua chọn.”

La Huân mua đồ vật rất thống khoái, chỉ chốc lát sau liền chọn được một tiểu gia hoả rất có tinh thần, là cái tiểu tử. Người trong trại chó khai chứng cho hắn, sau đó còn tặng một quyển sách nhỏ, bên trong ghi rõ nên chăm sóc, huấn luyện như nào.

Lại dạo một vòng bên trong trại, trên con xe Jinbei lại nhiều thêm hai bao cẩu lương lớn, La Huân thuận tay lại ở trên mạng chọn mua một đống cẩu lương, đồ mài răng cho chó, một mặt nhịn không được thịt đau —— thật TNN quý a! Gạo trắng còn rẻ hơn mấy thứ này! Con chó này nếu thật sự biến thành tang thi cẩu, mình thật sẽ bị hố chết! Đến lúc đó mấy bịch cẩu lương dư lại chỉ sợ cũng muốn dựa vào chính mình từ từ ăn ==!

Lại ngẫm lại hình thể cùng lượng cơm sau khi lớn lên, La Huân còn chưa ra khỏi trại chó, trong lòng liền có chút hối hận……

Cúi đầu, đối diện một đôi mắt đen lúng liếng trong lòng ngực, đáng thương vô cùng nhìn tiểu gia hỏa, cái bộ dáng này thật đúng là làm người không thể nhẫn tâm a……

“Được rồi, về sau ngươi phải hảo hảo đi theo ta, hai người chúng ta đều nỗ lực căng qua, căng qua ngày 28……” Nhớ tới đời trước đến chết đều là cô đơn một người, đời này, nếu cái tiểu gia hỏa này có thể căng qua 28 tháng 11, tương lai mình tốt xấu còn có nó làm bạn! Đến lúc đó ai còn bỏ tiền ra mua một thằng nhóc bạch nhãn lang làm nhi tử mà nuôi?

Đem cẩu lương, dược, chậu cơm, đại l*иg sắt đặt vào chỗ, La Huân hướng Tiểu Triệu giúp chính mình dọn đồ vật hỏi: “Vừa rồi ta lái xe tiến vào khi thấy bên kia còn có không ít sân, đều người là trong thôn ở sao?”

Tiểu Triệu vội gật đầu nói: “Đúng vậy, đều là phòng ở trong thôn.”

“Nơi này có người bán gà vịt gì đó sao?”

Tiểu Triệu nở nụ cười: “Anh em đây là tính toán mua chút đồ không bị ô nhiễm về sao? Bất quá nơi này cách thành phố không tính xa, nhà bọn họ tuy rằng có, nhưng giá cả cũng không thấp. Nếu như anh thật sự muốn mua, tôi mang anh tới một nhà.”

Việc trong trại ngày thường cũng không nhiều, hơn nữa người bên trong không ít, thiếu một cái hai cái cũng không có chuyện gì. Chờ Tiểu Triệu lên xe, hai người nói chuyện một hồi La Huân mới biết được, nhà cậu chính là bên trong thôn này, được bằng hữu giới thiệu tới trại hỗ trợ. Người trong thôn sớm ssax không cần trồng trọt, mà tất cả đều bao nhà người khác, nhưng thật ra các gia các hộ còn sẽ nuôi thả một ít gà vịt ngỗng, sân nhà mình lớn cũng sẽ trồng vài thứ.

La Huân nghĩ nghĩ, mua mười con gà sống, mười con vịt sống, hai con ngỗng trắng, thỉnh nhân gia hỗ trợ gϊếŧ, mình trở về hoặc hong gió chứa đựng, hoặc dứt khoát đông lạnh trong tủ đông.

Lại mua hai sọt trứng gà, một sọt trứng vịt, dùng rổ lớn bằng tre trúc đựng. Cuối cùng ở trong viện nhà Tiểu Triệu dạo qua một vòng, phát hiện nhà cậu thế nhưng có trồng hoa tiêu cùng cây hồi?

“Hai cái cây này có thể cũng bán cho tôi một ít không?” Hắn đã quên! Mấy thứ này cũng có thể trồng a!

“Ngươi muốn cái này làm gì? Thứ này siêu thị chỗ nào cũng bán không phải sao?” Hỏi thì hỏi, La Huân mua nhiều đồ vật như vậy còn không có trả giá, Tiểu Triệu trực tiếp lấy mấy cây kéo cắt cho hắn ba bốn cành, “Trong nhà loại thứ này cũng chỉ để tiện dùng, mọi người đều nói mùi vị không giống cửa hàng.”

“Không có việc gì, nhà ta ban công lớn, trồng chơi thôi.” La Huân vui sướиɠ mà lấy tới, lại cân nhắc trồng thêm những thứ khác.

“Trồng cây sao? Nhà ta còn có mầm dâu tây đấy, muốn sao? Cái món đó phân mầm mau, một năm không đυ.ng tới nó liền mọc ra một mảng lớn, lấy về trồng chơi đi.” Thấy hắn muốn cái này, Tiểu Triệu cùng lão nương nhà mình nói nói liền lấy tới mấy cây, dùng báo chí bọc.

“Cảm ơn, cảm ơn.” La Huân vội vàng nói lời cảm tạ, chỉ vào một cái cối xay dựng ở góc tường hỏi, “Cái kia các ngươi bán sao?”

Tiểu Triệu vẻ mặt vô ngữ, đem La Huân coi thành phú nhị đại trong thành thị có tiền liền không có gì làm, tới nơi này tìm nông thú: “Cái này cũng quá nặng, cũng không dọn lên xe anh được, nhà ta còn có hai cái nhỏ dạng tay cầm, anh muốn không? Hiện tại đều dùng loại chạy bằng điện, ai còn dùng cái này?”

Hai cái cầm cối xay tay loại nhỏ, một cái máy chà xác loại nhỏ chạy bằng điện. Bởi vì đều là second-hand cho nên giá cả cực kỳ tiện nghi.

La Huân ở trên mạng tra xét, phát hiện cối xay tuy rằng có bán nhưng máy chà xác thì không có, chỉ sợ mình muốn mua còn phải đi chợ nông sản lớn tìm thìmay ra, hoặc là tìm cái loại chuyên bán nông cụ cửa hàng này, quá phiền toái, còn không bằng mua ở nhà hắn đâu.

Máy chà xác chạy bằng điện kia tuy rằng nhỏ, nhưng Triệu gia cũng không xài được bao nhiêu lần, nghe nói mua cái này xong trong nhà liền mua đồ bao bên ngoài, trong nhà cơ bản không dùng được cho nên còn thực mới.

Nghe nói La Huân là trong thành có tiền không chỗ nào tiêu coi tiền như rác, một cái tiểu hài tử cách vách chạy tới, lôi kéo góc áo hắn hỏi: “Nhà em còn có chim cút, sống, anh muốn hay không?”

“Chim cút?” La Huân sửng sốt, gật đầu nói, “Để anh xem trước đã.”

Một l*иg sắt chim cút nhỏ, theo đứa nhỏ kia nói là do nó tự bắt về khi ra ruộng mót đồ mùa thu, trời lạnh nên chim đã không thể sinh trứng nũa, trong nhà không muốn dưỡng muốn dứt khoát làm thịt ăn, nghe nói có coi tiền như rác đang thu đồ vật, lúc này mới đồng ý hài tử mang lại đây, nói không chừng còn có thể kiếm chút tiền tiêu vặt.

Sờ sờ cằm, thứ này vóc dáng nhỏ, tiếng kêu cũng nhỏ, còn có thể đẻ trứng, tuy rằng không có thịt gì mấy nhưng cũng coi như là thịt chim. Liền tính sau tận thế biến dị, cái đầu nhỏ như vậy mình cũng xử lý được.

Một l*иg sắt chỉ có tám con, theo hài tử nói bên trong có hai con là công, dư lại đều là mẫu. La Huân cũng không chê chúng nó thiếu, ném vào trong xe, lại tại nhà này mua một chút hột vịt muối, trứng bắc thảo đã làm tốt, xoay người để trên xe.

Bao lớn bao nhỏ, La Huân đem đồ vật trang hảo, ôm tiểu cẩu ngồi trở lại hàng phía trước, lúc này mới mở con Jinbei second-hand một đường chạy về nhà.

Đem l*иg sắt mở ra để chó con quen thuộc hoàn cảnh, La Huân tra xét một chút tài khoản ngân hàng, lại tính tính tiền trên người, đến, lại tiêu gần hai vạn.

Lật xem các loại thương phẩm trên mạng, la húc tự hỏi mãi, vẫn quyết định sáng mai ra cửa đem tất cả tiền đều lấy ra, lại đi chợ nông sản mua sắm lương thực một lần cuối cùng, hạt giống, dược phẩm đồ vật, cuối cùng lại đi vùng ngoại thành đào chút đất liền về nhà ngăn cách với thế nhân mấy ngày đi.

Ngày kế sáng sớm tinh mơ, La Huân cho tiểu gia hoả trong l*иg sắt chút nước, thêm đồ ăn đầy dủ, lại kiểm tra cái tổ nhỏ lâm thời làm cho mấy con chim cút nhỏ hôm qua, thêm nước, lúc này mới cầm áo khoác đi hướng cửa.

Tiểu hắc bối vừa được mua về vẻ mặt đáng thương vô cùng ở l*иg sắt nhìn bóng dáng La Huân, trong miệng thỉnh thoảng phát ra âm thanh nức nở, khiến người nghe nghe tới lòng mề khó chịu.

Từ sau khi trở về, đêm qua tiểu gia hỏa đã bị La Huân nhẫn tâm nhốt vào l*иg sắt, trừ bỏ uy ăn uy uống cũng không thèm để ý gì thêm.

Nói thật, đối với loại tiểu gia hỏa này La Huân thực sự không sức chống cự, nhưng hắn thật sự không dám hiện tại liền cùng nó thân cận. Nếu chỉ là một con động vật không chút cảm tình, tới mạt thế lỡ có biến hị hắn còn có thể ngoan hạ tâm đi gϊếŧ chết nó. Nhưng nếu là sủng vật chính mình sớm chiều ở chung ……

Từ phương diện nào đó mà nói La Huân kỳ thật rất yếu ớt, cho tới bây giờ hắn còn nhớ rõ đời trước mạt thế đến, hàng xóm chung quanh một cái, lại một cái biến thành tang thi, khi những gương mặt quen thuộc kia ở bên ngoài tìm kiếm đồ ăn, cảm xúc mình lúc ấy gần như hỏng mất.

Cho nên, đời này ngay từ đầu hắn liền lựa chọn rời đi thành phố Y, nói dễ nghe thì chính là hắn dự kiến trước. Khó nghe một chút thì hắn chính là đang trốn tránh.

Hắn thà rằng đi gϊếŧ một đám tang thi hoàn toàn xa lạ, cũng không muốn đối diện những gương mặt quen thuộc trước kia.

Bởi vậy, hắn ngay cả tên cũng không dám đặt cho vật nhỏ, chính là sợ dưỡng ra cảm tình.