Chương 59: Cuộc họp rác rưởi

Năng lực cá nhân của Bạch Tiểu Thăng thì Lý Minh Đồng đã được chứng kiến!

Ngay trước mặt hai vị tổng giám đốc Thượng Văn Thư, Vương Duệ, còn có cả các trưởng phòng, hắn đều có thể nói một cách bình tĩnh, bảo trì tư duy rõ ràng nhanh nhẹn.

Tiểu tử này không phải là nhân vật bình thường!

Mặc dù cho đến bây giờ, Lý Minh Đồng vẫn như cũ không tin những thứ kia là do chính Bạch Tiểu Thăng một người làm ra, nhưng là có thể nói đến loại trình độ kia, đối với nhiều tư liệu đọc thuộc lòng như vậy, khẳng định không giống người thường!

Theo Lý Minh Đồng, năng lực của Bạch Tiểu Thăng ít nhất có thể so sánh với hai, ba người!

Về phần mấy người lão Vương bọn hắn, mặc dù cũng thuộc về người tài giỏi, có năng lực. Nhưng mà những người kia đều làm việc riêng lẻ nên tuyệt không có khả năng chung sức với nhau.

Nhất định là do Bạch Tiểu Thăng dùng thủ đoạn gì đó!

Mặc kệ là từ năng lực cá nhân hay là năng lực tổ chức, Bạch Tiểu Thăng mới là nhân tố quan trọng nhất!

Cho nên, Lý Minh Đồng quyết định, phải đem Bạch Tiểu Thăng lôi ra khỏi bộ phận Phát Triển, để bọn hắn mất đi nòng cốt!

Họp!

Lý Minh Đồng ra lệnh một tiếng.

Nhận được cái thông báo này, Bạch Tiểu Thăng cũng không có giật mình. Lý Minh Đồng nếu không có hành động gì, không ra chút thủ đoạn, chả lẽ vẫn còn là hắn sao.

Chỉ là mấy ngày nay lượng công việc lớn như vậy, hắn vẫn còn cảm thấy không được an toàn sao?

Bạch Tiểu Thăng nhận được thông báo, vốn cũng không có ý muốn đi.

Lão Vương bọn hắn đã bận rộn cho tới trưa, nếu như buổi chiều hắn lại không có ở đây thì quá có lỗi với bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng quyết định không đi lần này!

Lão Vương đã nhận ra ý đồ của Bạch Tiểu Thăng.

- Tiểu Bạch, cậu nhanh đi họp đi, việc này đã có chúng tôi rồi!

Lão Vương đứng dậy thúc giục.

- Cho đến trưa thì chúng tôi có thể hoàn thành việc này. Thiếu cậu, không hề có một chút vấn đề!

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

- Suy cho cùng, nguyên nhân của chuyện này là bắt đầu từ tôi. Nếu Lý Minh Đồng không muốn đối phó tôi thì sẽ không làm khó bộ phận Phát Triển, là tôi để cho mọi người bận rộn như vậy, mệt mỏi như vậy. Tôi không đi, ông ta lại có thể làm gì tôi!

Thái độ của Bạch Tiểu Thăng rất kiên quyết.

- Cậu nói bậy bạ gì đó, đây là công việc của chúng tôi, có cái gì mà liên lụy với không liên lụy!

Lão Vương cười mắng.

Tiểu Tống, Diệp Tử cũng phát hiện ý đồ của Bạch Tiểu Thăng, hai người và lão Vương đồng thanh thúc giục.

- Trời ạ, mau đi đi, chúng tôi thật sự không có vấn đề!

- Cậu không đi, tên Lý Minh Đồng kia lại kiếm cớ, trở mặt, không riêng cậu rắc rối, nói không chừng công việc của chúng tôi cũng bị ảnh hưởng!

Bạch Tiểu Thăng vẫn ngồi yên bất động như cũ.

- Đến đây, lôi cậu ấy đi ra!

Lão Vương trực tiếp hành động, Tiểu Tống và Diệp Tử cũng đi theo hỗ trợ.

Bạch Tiểu Thăng có thể đánh, nhưng mà có thể đánh người một nhà sao?

Hắn vốn là tân trưởng phòng nhưng lại cứ thế bị đẩy ra ngoài cửa.

Sau đó, cửa còn khóa trái.

- Nhanh chóng đi họp đi!

Lão Vương ở bên trong cánh cửa, hướng ra ngoài kêu.

Động tĩnh lớn như vậy, các công nhân viên trong hành lang đi tới đều hiếu kỳ nhìn qua. Bạch Tiểu Thăng khóc cười không được, chỉ có thể đi về phía phòng họp.

Bên trong phòng họp lớn, Lý Minh Đồng gọi hết các trưởng phòng tới, lại còn lôi Trần Đại Nha đến bằng được.

Chủ đề của hội nghị.

- Thảo luận khai triển và báo cáo công việc giai đoạn hiện tại và giai đoạn sau.

Lý do này thật cao cấp.

Cuộc họp trước, Trần Đại Nha cũng lấy lý do làm tăng sự quan trọng của cuộc họp. Hiện tại, Lý Minh Đồng cũng sử dụng thủ đoạn tương tự, hợp tình hợp lý, ai cũng không cách nào phản bác, Trần Đại Nha cũng giống vậy.

Các trưởng phòng bên phe của Lý Minh Đồng đều cầm cuốn sổ nhỏ, ngồi nghiêm chỉnh, xem ra đều có sự chuẩn bị.

Bạch Tiểu Thăng đưa mắt nhìn Trần Đại Nha, Trần Đại Nha khẽ lắc đầu cười khổ. Hắn biết rõ việc Lý Minh Đồng làm khó Bạch Tiểu Thăng, nhưng Thượng tổng đã nói, trừ khi Bạch Tiểu Thăng chủ động cầu trợ hắn, nếu không thì chẳng quan tâm.

Đến hiện tại, Trần Đại Nha có muốn giúp đỡ cũng không giúp được.

Từ trước tới nay, họp ở dự án quảng trường Outlets là vô dùng dài dòng, nhàm chán mà lại tốn thời gian.

Cái cuộc họp này liền trọn vẹn chiếm mất ba giờ.

Phe của Lý Minh Đồng nói không ngừng. Đủ loại việc lớn nhỏ đều không rõ chi tiết thì lại xin chỉ thị. Bọn hắn nói xong, Trần Đại Nha có chút lời bình, Lý Minh Đồng liền bắt đầu không ngừng đưa ra các chỉ thị.

Trong cái cuộc họp này, người mà tâm trí không vững vàng đều có thể phát điên mất.

Đây là một cuộc họp thừa thãi, nội dung bên trong căn bản không có thực tiễn gì.

Bạch Tiểu Thăng báo cáo rải rác vài câu, nghe là được. Nhưng mà, hắn cũng không phải ngồi im tại chỗ nghe nói nhảm, mà đang vùi đầu vào trong cuộc nói chuyện với đại sư Tống Giai về việc hoàn thiện chi tiết bản phương án hấp dẫn đầu tư thứ hai, đã làm tốt thì lại muốn tốt hơn.

Vất vả mãi mới họp xong, thời điểm tan họp Trần Đại Nha đi đầu, rất nhiều người đều gần như đã ra hết.

Bạch Tiểu Thăng cũng muốn trở về, Lý Minh Đồng lúc này mới tằng hắng lên một tiếng.

- Ba trưởng phòng của bộ phận Hậu Cần, Quảng Cáo, Phát Triển lưu lại một chút, chúng ta mở một cuộc họp nhỏ.

Vẫn còn họp?

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày, Lý Minh Đồng làm khó hắn, đúng thật là liều mạng.

- Bộ phận quảng cáo liên tục làm không tốt, vừa rồi trưởng phòng bộ phận quảng cáo nói chỉnh đốn và cải cách ý kiến, mọi người đều nghe được.

Lý Minh Đồng nói ra, cuống họng có chút khàn khàn, tuy nhiên không ảnh hưởng một chút nào đến cảm xúc của hắn, đặc biệt là thời điểm nhìn vào Bạch Tiểu Thăng.

- Bộ phận Quảng cáo muốn làm một lần tuyên truyền ấn tượng, bộ phận Hậu cần cung cấp vật liệu duy trì, bộ phận Phát triển có thể cho chút ý kiến. Làm hoạt động này, bộ phận quảng cáo cung cấp nhân lực, nhưng mà chi tiết thì cần thảo luận cùng nhau.

Chuyện này, cũng hợp tình hợp lý.

Lý Minh Đồng lăn lộn ở chỗ làm việc nhiều năm nên mới cáo già như vậy, nói chung là có thể chiếm cứ đạo lý, làm cho không người nào có thể phản bác.

Vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh.

Đến hiện tại, ngược lại hắn cũng không vội.

Dù sao còn có hơn hai giờ mới tan việc, muốn họp tùy ông ta vậy.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ trong lòng, mặc kệ lão Vương bọn hắn làm đến mức tình trạng nào, ban đêm mình đều sẽ làm cho ổn thỏa, ông ta làm như thế này chỉ có thể khiến mình được đến càng nhiều "khó khăn", để cho mình lấy được điểm số càng nhiều!

Cái cuộc họp thứ hai so cuộc họp thứ càng thêm không thú vị, thường xuyên trò chuyện một chút liền lạc đề.

Bạch Tiểu Thăng cũng không quan tâm.

Ông đang lãng phí thời gian của tôi, nhưng tôi lại càng hoàn thiện được mạch suy nghĩ. Trong lòng Bạch Tiểu Thăng vô cùng vui vẻ, tinh tế cân nhắc phương án hấp dẫn đầu tư bất động sản.

Cuộc họp lần này cố gắng kéo dài đến lúc tan làm, ngay đến cả Lý Minh Đồng cũng không biết nên nói gì mới thôi.

Thời điểm nói ra hai chữ tan họp thì hai trưởng phòng Hậu cần, Quảng cáo như trút được gánh nặng, ngay cả Lý Minh Đồng đều có cảm giác mệt lả.

Hai trưởng phòng kia gần như chạy đi, sợ Lý Minh Đồng lại có chuyện gì.

- Bạch Tiểu Thăng, cậu chờ một chút.

Lý Minh Đồng lại gọi Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, nhìn xem hắn.

- Tôi nghe nói tiến độ của các cậu không chậm, làm tới đâu rồi.

Lý Minh Đồng cười tủm tỉm, hỏi thăm.

- Có thế ở cuối hôm thứ năm, xuống in ở nhà máy.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Lý tổng hãy chuẩn bị tốt tiền thưởng đi, bộ phận chúng tôi có thể lại chờ để lấy đó.

- Được! Tôi chờ các cậu lĩnh thêm tiền thưởng!

Lý Minh Đồng nói với giọng khàn khàn.

- Tôi thay toàn bộ phận cám ơn ông.

Bạch Tiểu Thăng ngừng lại một chút, cười nói.

- Lý tổng, họng của ông bị vậy thì nên trở về uống nhiều nước một chút, tuyệt đối không nên bị bệnh. Ngày mai, còn họp sao? Tôi chờ đó!

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng khoan thai rời đi.

Lý Minh Đồng bỗng nhiên cảm giác rất khó chịu.

- Cậu đang mạnh miệng hả!

Lúc nói ra lời này, Lý Minh Đồng cảm thấy cổ họng mình nhói nhói, khàn khàn.

Cực kỳ khó chịu!